Kinh Thiên hơi ngạc nhiên vì tự dưng lão già này lại nổi cáu với anh, anh chỉ luyện đan thôi mà có làm gì chọc vào lão đâu sao lão già này lại nổi cáu với anh.
Kinh Thiên không biết rằng phương pháp luyện đan của anh nằm ngoài nhận thức của hai lão già và hai lão không cho rằng anh có thể luyện đan thành công.
Thêm vào đó với phương pháp luyện đan của anh thì thời gian luyện một lò đan dược luôn nhanh hơn so với các phương pháp luyện đan khác vì anh tinh luyện cùng một lúc toàn bộ linh dược nên sẽ rút ngắn thời gian hơn rất nhiều.
Cũng vì thời gian hoàn thành luyện đan của anh quá nhanh so với dự tính của hai lão già, nên càng làm cho hai lão già thêm khẳng định Kinh Thiên không phải đến đây chứng nhận luyện đan sư mà là đến đây chọc hai lão già này.
“Dạ xong rồi, tiểu tử đã hoàn thành luyện xong Hồi Linh Đan cấp một sơ cấp”.
Kinh Thiên vẫn lễ phép chắp tay trả lời hai lão già.
“Ngươi đang đùa ta à, ngươi coi lão già như ta sống cả bó tuổi là con nít ranh phải không?” Lão già Cao Hoan bắt đầu gắt ngỏng với Kinh Thiên.
“Tiền bối nói vậy là sao? Vãn bối đến đây chứng nhận luyện đan sư đều chấp hành theo đúng quy tắc của Đan các, vãn bối chỉ luyện đan thôi có làm gì đâu sao tiền bối lại nổi cáu như vậy”.
Kinh Thiên cũng bắt đầu cự lại, cái lão già này tự nhiên lại nổi cáu với mình.
“Ngươi luyện đan dược, hay ngươi xào linh dược? Ai dạy ngươi luyện đan lại cho tất cả linh dược của đan phương vào cùng một lúc để tinh chế tinh hoa linh dược.
Ngươi không biết mỗi loại linh dược có đặc tính khác nhau, thời gian luyện chế khác nhau, nhiệt độ luyện chế khác nhau…” Lão già tuôn một tràng vào mặt Kinh Thiên giọng nói thì gắt ngỏng còn tay chân thì hoa lên lung tung.
“Ngươi luyện đan như vậy mà cũng đòi luyện đan hả, không phải ngươi đang trêu đùa ta với Lão Mai thì là gì hả? Ngươi coi đan các là chỗ để cho ngươi đến chơi đùa hả?” Lão lại tiếp tục mắng Kinh Thiên không kiêng nể gì.
“Tiền bối đan thành hay không kiểm tra là biết chứ gì.
Sau khi kiểm tra xong lão muốn nói gì tiếp thì nói”.
Kinh Thiên cũng không nín nhịn nữa và bắt đầu cãi lại.
“Thành cái đầu ngươi, ngươi luyện vậy mà cũng thành đan được.
Mở ra mà không thành đan chỉ có một đống phế tài, Lão phu sẽ đánh què chân ngươi rồi ném ra ngoài cửa Đan các”.
Lão già Cao Hoan chỉ tay vào Huyền Hạt Đỉnh rồi lại chỉ tay ra ngoài cửa lớn Đan các lớn tiếng nói với Kinh Thiên.
Nói xong không đợi Kinh Thiên trả lời Lão liền tiến đến và mở lắp của Huyền Hạt Đỉnh ra để chứng minh điều lão nói là đúng.
Còn Kinh Thiên thấy vậy cũng chẳng buồn nói thêm câu nào, để lão tự kiểm chứng kết quả là câu trả lời đanh thép nhất.
Do vậy Kinh Thiên đứng khoanh tay quan sát hành động của Lão già đan sư tên Cao Hoan.
Mở lắp đỉnh ra lão giả luyện đan sư tên Cao Hoan đang bốc hỏa bỗng bị dội một gáo nước lạnh vào đầu, khiến lão há hốc mồm hai mắt tròn xoe nhìn năm viên đan dược Hồi Linh Đan đang nằm lơ lửng trong Huyền Hạt đỉnh.
“Vậy… mà… thành… đan…” Lão Cao Hoan lắp bắp tự nói nhỏ với mình, lão không tin vào mắt mình.
Rõ ràng là năm viên đan dược đã được luyện chế xong vẫn còn trong đan đỉnh không thể chối cãi được.
“Sao vậy có chuyện gì vậy lão Hoan?” Mai Tiêu Tiền thấy phản ứng kỳ lạ của Cao Hoan cất tiếng hỏi và cũng rảo bước tiến đến chỗ lão Hoan và Huyền Hạt Đỉnh.
Nhìn thấy năm viên đan dược vừa được luyện chế xong bản thân lão cũng giật mình kinh ngạc, tuy nhiên tu vi của lão cao hơn và tâm cảnh của lão cũng trầm ổn hơn lão Hoan nên từ nãy đến giờ lão không quá bốc hỏa và không lên tiếng chỉ trích Kinh Thiên.
Rất nhanh chóng lấy lại bình tĩnh lão già Mai Tiêu Tiền cầm lên năm viên đan dược xem xét, kiểm tra.
“Rõ ràng đan dược mới luyện chế xong, vẫn còn hơi ấm nóng.
Thêm vào đó lại còn có ba viên là thượng phẩm chỉ có hai viên là trung phẩm”.
Mai Tiêu Tiền lẩm bẩm nói.
Kết quả luyện đan của Kinh Thiên đã phá vỡ nhận thức của hai lão già to đầu với một bó tuổi, khiến cho hai lão già truyền tay nhau mấy viên đan dược và cứ lẩm bẩm mấy câu tối nghĩa.
“Thế nào hai vị tiền bối, kết quả của vãn bối có được tính không?” Kinh Thiên lên tiếng phá vỡ suy nghĩ của hai lão đầu.
“Tính”.
Cả hai lão già bất ngờ với câu hỏi của Kinh Thiên nên đồng thanh trả lời.
“Vậy vãn bối đã hoàn thành một loại đan dược.
Còn Hồi Huyết Đan cấp một sơ cấp có cần luyện tiếp không?” Kinh Thiên hỏi kháy lại hai lão già.
“Luyện”.
Cả hai lão già lại đồng thanh trả lời với hai cặp mắt già sáng lên.
“Cái này ngươi đã hoàn thành một loại đan dược, còn một loại đan dược nữa cần phải luyện chế, lúc đó bọn ta mới có thể chính thức công nhận ngươi là luyện đan sư cấp một sơ cấp.
Đây là quy định của Đan các rồi không thể làm trái được”.
Lão già Mai Tiêu Tiền lên tiếng cười nói.
Bản thân lão cũng biết nếu cứ để lão Hoan nói chuyện thì sẽ không thích hợp.
Nên giờ đến lượt lão ra mặt nói chuyện.
Lúc nãy vì cho rằng phương pháp luyện đan của Kinh Thiên là tào lao, không thể luyện thành đan dược được nên cả hai lão già đều bực mình và không chú ý quan sát kỹ phương thức luyện đan của anh.
Do đó khi Kinh Thiên hỏi có luyện nữa không thì cả hai lão già đều nhanh chóng đáp ‘luyện’.
Đáng nhẽ ít nhất hai lão già đã có hai lần cơ hội quan sát, nhưng giờ có lẽ chỉ còn lại một lần cơ hội quan sát phương pháp luyện đan của Kinh Thiên nên giờ hai lão già mới gấp gáp.
Lùi lại vị trí quan sát của mình và nhường lại vị trí luyện đan cho Kinh Thiên, lúc này cả hai lão đầu đều mở to mắt chăm chú nhìn vào các thao tác và phương pháp luyện đan của Kinh Thiên.
Thậm chí cả hai lão đầu chẳng dám chớp mắt vì sợ có thể bỏ sót một chi tiết nhỏ nào đó thì rất hối tiếc.
Kinh Thiên cũng chẳng chấp nhặt với hai lão già hơi điên điên khùng khùng này làm gì.
Anh cũng muốn hoàn thiện xong việc này đi, vì cũng còn một số việc nữa anh cần làm, chứ dây dưa với hai lão già này hết ngày mà cũng chẳng giải quyết được việc gì.
Quen việc dễ làm, các động tác luyện đan như nước chảy mây trôi lại tiếp tục được anh thể hiện để luyện chế Hồi Huyết Đan cấp một sơ cấp.
Mặc dù độ khó của đan dược này không cao và khá tự tin có thể luyện chế thành công, Kinh Thiên vẫn rất cẩn thận hình dung lại toàn bộ đan phương, linh dược, phương pháp luyện chế.
Sau khi châm hỏa làm nóng đỉnh, tất cả linh dược của đan phương Hồi Huyết Đan cũng được Kinh Thiên đưa vào Huyền Hạt Đỉnh và sử dụng thủ pháp Hoàng Kim thủ quyết luyện chế, tinh luyện.
Bên ngoài hai lão đầu cộng lại một bó tuổi mở to hai mắt nhìn Kinh Thiên luyện đan, ban đầu miệng còn ngậm mắt mở to.
Nhưng theo thời gian luyện chế của Kinh Thiên thì càng đến gần lúc sau thì mắt vẫn mở to, nhưng miệng thì lại cứ dần mở ra đến khi há hết cỡ thì cả hai lão già đều giữ nguyên trạng thái đó ‘hai mắt mở to, miệng há hốc.
Điều buồn cười là cả hai lão già đều để râu dài, tuy miệng há hốc cộng thêm bộ râu dài xồm xoàm trông rất buồn cười.
Đến khi miệng há hết cỡ, mắt mở hết cỡ thì cái đầu của hai lão già bắt đầu từ từ trong vô thức đưa về phía trước, cho đến khi không thể đưa được đầu lại gần hơn nữa mới dừng lại.
Nếu đứng ngoài lúc này nhìn toàn bộ khung cảnh không biết nên cười hay nên tán thưởng.
Trên chỗ luyện đan Kinh Thiên đang sử dụng Hoàng Kim thủ quyết luyện chế đan dược, động tác như nước chảy mây trôi, bóng thủ chưởng phấp phới bay lên bay xuống, thân hình lay động di chuyển xung quanh huyền hạt đỉnh để lại tàn ảnh tạo nên khung cảnh rất kỳ vĩ.
Còn bên ngoài hai lão già thì hai mắt mở to miệng há hốc rướn cổ quan sát, còn thiếu nữ học đồ vì không hiểu nguyên nhân chăm chú quan sát Kinh Thiên luyện đan với dáng vẻ hết sức bình thản.
Chỉ mất một lúc Kinh Thiên cũng luyện xong Hồi Huyết Đan, anh thu lại động tác lùi lại khỏi Huyền Hạt Đỉnh và bắt đầu điều tức.
Tuy rằng luyện chế đan dược cấp thấp này không tốn nhiều linh lực và linh thức, nhưng cùng lúc luyện chế hai lò đan dược cũng khiến anh mất ít nhiều linh lực và linh thức.
“Xong rồi sao?” Mai Tiêu Tiền lên tiếng hỏi, bởi tốc độ luyện đan của Kinh Thiên quá nhanh, hai lão già quan sát chưa đã mắt, vẫn chưa nhận thấy được bí quyết luyện đan của Kinh Thiên ở chỗ nào vậy mà đan đã luyện thành.
Khiến hai lão già có chút hụt hẫng.
“Xong rồi, đan đã luyện thành, mời hai vị tiền bối kiểm tra”.
Kinh Thiên trả lời.
Không giống như lần trước, lần này cả hai lão già luyện đan sư cùng tiến đến kiểm tra kết quả luyện đan của Kinh Thiên.
Mờ lò luyện đan vẫn năm viên đan dược một lô, nhưng kết quả thì hơi kém hơn lần trước chỉ có hai viên là thượng phẩm, còn ba viên là trung phẩm.
Bởi đây cũng là lần đầu Kinh Thiên luyện chế loại đan dược này, nên kết quả có đôi chút kém.
Thực tế trong quá trình luyện đan để cho ra đan dược tuyệt phẩm đòi hỏi rất nhiều những yếu tố, từ chất lượng linh dược, quá trình sơ chế, phương pháp luyện đan, chất lượng hỏa chủng… Kinh Thiên suy cho cùng thì cũng là kẻ chân ướt chân ráo bước vào luyện đan, nên kết quả cũng không thể hoàn hảo được, vẫn còn một con đường dài phía trước để anh có thể phát triển nghề luyện đan của mình.
Đặc biệt để luyện chế ra đan dược cực phẩm gần như không có tạp chất thì luyện đan sư phải là tu luyện giả tối thiểu mang hai hệ linh lực Hỏa, Mộc hoặc tam hệ Hỏa, Mộc, Thủy.
Bởi tính chất linh lực có ảnh hưởng rất lớn trong quá trình luyện đan, luyện đan sư có thêm hệ linh lực Mộc hệ có thể ôn dưỡng và tăng khả năng thành công cho đan dược trong quá trình luyện đan rất lớn.
Luyện đan sư chỉ mang hai hệ Hỏa, Thủy thì lại không có nhiều cơ hội luyện đan đạt chất lượng lớn vì Thủy – Hỏa xung khắc rất khó đạt hiệu quả cao.
Nhưng luyện đan sư có mang ba hệ linh lực Hỏa, Mộc, Thủy thì