Tôi không nhìn lầm, trong tấm ảnh Lưu Duyệt đúng là đang mỉm cười.Hiện tượng tương tự được gọi là co cứng tử thi.Co cứng tử thi là một hiện tượng các cơ bị co cứng đặc biệt, sau khi người chết thì cơ bắp không được thả lỏng mà sẽ co lại, khớp xương cứng đờ, khó dịch chuyển, cố định xác chết ở tư thế trước khi chết.Chỉ là tình huống như Lưu Duyệt thì đúng là hiếm thấy.Dù sao người bị ngạt thở sẽ hết sức khó chịu bởi vì thiếu oxy.Đa số người chết ngạt, sau khi chết đều trông hết sức dữ tợn, tôi không cho rằng dưới tình huống đó, cô ấy còn có thể cười ra tiếng.Tóm lại trước khi Lưu Duyệt chết, cô ấy đã trải qua chuyện gì?"Tình huống của hai người chết trước cũng tương tự như vậy à?"Sở Mộng Hàn nhẹ gật đầu: "Trước khi bị sát hại, có một thời gian Chu Lỵ Lỵ và Liễu Cầm đều có biểu hiện kỳ lạ.""Hình như là thỉnh thoảng mất trí nhớ, đột nhiên cười to, nửa đêm mộng du, tấn công người khác vân vân..." Vẻ mặt của cô nghiêm lại: "Trong cục có người gọi tình huống này là trúng tà."Trúng tà ư?Tôi không khỏi nhớ tới đêm hôm đó, vẻ mặt của Lưu Duyệt khá là kỳ lạ.
Mặc dù giọng nói của cô ấy không hề thay đổi, nhưng đúng là cử chỉ giống như biến thành người khác.Trước khi chết, cả ba người bị hại đều có biểu hiện quái lạ, chuyện này là sao đây? Tôi không hiểu được.Báo cáo kiểm tra thi thể cho thấy khi bọn họ còn sống tất cả đều bình thường, phân tích manh mối nắm giữ trước mắt, tôi cũng không thể nào tra được.Yên lặng một lát, Sở Mộng Hàn hỏi tôi là kế tiếp tôi định làm gì, phải chăng muốn liên hệ với cảnh sát Thành phố T? Dù sao tôi là người mà Tào Vinh phái tới hỗ trợ điều tra, lẽ ra tôi nên ra mắt với cảnh sát ở đó.Tôi bảo cô đừng nóng vội, trước tiên dẫn tôi đi xem thi thể của Lưu Duyệt đã.Thứ nhất, nếu như không quan trọng, tôi không muốn tiếp xúc quá nhiều với bên cảnh sát.
Thứ hai, thời gian Lưu Duyệt tử vong vẫn khiến cho tôi không có cách nào quên được.Đương nhiên tôi không nói chuyện đã xảy ra đêm đó cho Sở Mộng Hàn biết, dù sao kỳ án phân thây này đã đủ quái dị, tôi không muốn làm trong lòng cô có gánh nặng lớn hơn.Thi thể của Lưu Duyệt được cất giữ trong trung tâm pháp y ở phía đông Thành phố T.
Trung tâm Pháp y nằm sát nhà tang lễ và cách cục cảnh sát thành phố khoảng năm km.Chờ hai chúng tôi chạy tới đó thì trời cũng đã tối rồi.Vào ban đêm, nhà tang lễ lộ ra cảm giác kỳ lạ không nói lên lời.Sau khi xuống xe, chúng tôi đi vào trung tâm pháp y.
Bên trong vẫn sáng đèn, không đến mức đi tay không một chuyến.Diện tích của trung tâm Pháp y không lớn, tổng thể duy trì lối kiến trúc có phần cổ xưa những năm tám mươi của thế kỷ trước.Ngoại trừ bảo vệ trực đêm ở cổng ra, trong tòa nhà còn có hai pháp y đang làm việc, một già một trẻ.Lão pháp y già họ Thẩm, đã làm việc ở đây mười lăm năm rồi, kinh nghiệm phong phú.
Người trẻ là một pháp y họ Vương, trước đây không lâu vừa tới nơi này thực tập, chừng hai mươi tuổi, tương đối ít nói.Đúng lúc lão pháp y già có quen biết với Sở Mộng Hàn, nên bọn họ cũng không quá gây khó dễ cho chúng tôi.
Chỉ điền một bảng biểu là đã cho chúng tôi vào.Lúc đi ngang qua hành lang, tôi chú ý tới bên cạnh mấy cửa sổ đều cắm ba cây nhang, thậm chí trên mặt đất còn có dấu vết đã đốt thứ gì đó.
Tôi có chút không hiểu, vội hỏi lão pháp y già, sao mọi người làm nghề này mà cũng tin những thứ kia.Lão pháp y già trợn mắt nhìn tôi một cái, nói cho tôi biết đây là quy tắc thế hệ trước truyền xuống, không liên quan gì đến mê tín.
Nhiều năm qua, ông ta vẫn luôn làm như vậy.Sở Mộng Hàn ở bên cạnh lạnh lùng mở miệng nói: "Anh cũng đừng ngạc nhiên, truyền thống tương tự còn có rất nhiều.""Hả, ví dụ như...""Nếu như tôi nhớ không lầm, trên cổ chân mỗi một xác chết trong phòng giải phẫu đều sẽ được buộc lên một cái chuông.""Buộc chuông lên để làm gì?" Trong ấn tượng, đây là lần đầu tiên Sở Mộng Hàn chủ động mở miệng đáp lời."Rất lâu trước đây, quan nghiệm thi rất khó phán đoán cuối cùng là người đó hôn mê hay là đã chết.
Cho nên bọn họ buộc chuông lên chân mỗi một xác chết trong phòng chứa thi thể, phòng ngừa sai sót.
Dần dà, quy tắc này cũng được lưu truyền xuống."Tôi nghiêm túc nghe, cũng không phải bởi vì cảm thấy hứng thú đối với những chuyện này.
So sánh với những "Quy tắc" này, tôi càng tò mò về thân phận của Sở Mộng Hàn hơn.Từ thái độ của lão pháp y già đối với cô, tôi đoán địa vị của Sở Mộng Hàn ở bên trong cục cảnh sát thành phố không thấp.
Vì sao người như cô lại trực tiếp phụ trách một gián điệp như tôi được?Tôi mơ hồ cảm giác Tào Vinh đang che giấu tôi về điều gì đó, kỳ án phân thây này cũng không đơn giản như bề ngoài.Vòng qua hành lang, trước mặt chính là phòng giải phẫu.Mở cửa ra, một luồng hơi lạnh ập tới từ phía đối diện.
Lão pháp y già ấn một cái nút, đèn lớn ố vàng vụt sáng mấy lần mới chầm chậm sáng lên.Ngay đằng trước có một chiếc tủ đông thẳng đứng, từ trên xuống dưới có tổng cộng mười sáu ngăn chứa.
Ba xác chết trong vụ phân thây đều được cất chứa bên trong.Lão pháp y già cầm tấm bảng trong tay rồi thấp giọng nói: "Tới phụ một tay đi, số 403, xác chết hai người muốn tìm ở bên trong."Dựa theo số được gắn trên tủ đông, tôi đi đến ngăn chứa số 403.Pháp y trẻ tuổi cắm chìa khoá vào, kéo cửa tủ đông rồi chậm rãi đẩy ra.
Sau một lát, thi thể Lưu Duyệt đã lộ ra trước mắt tôi.Dù rằng lão pháp y già đã ghép các bộ phận bị chặt lại với nhau, nhưng trông thi