Dù cậu đi đến đâu, tôi cũng sẽ đi cùng cậu, theo cậu đến Thanh Hải, tìm đồng đội của cậu.
Tùng Hạ thuật lại từ đầu chí cuối một loạt những chuyện từ chuyện cậu có được ngọc cổ như thế nào, ngọc cổ cung cấp cho họ tin tức, họ đã tu luyện thế nào và những chuyện xảy ra sau đó cho Tùng Chấn Trung và Đường Đinh Chi nghe. Có vài chuyện ngay cả bốn thành viên còn lại trong nhóm cũng là lần đầu tiên được nghe.
Tùng Chấn Trung và Đường Đinh Chi càng nghe càng kinh ngạc, hai người kích động đến nỗi tay cũng hơi hơi run lên, khi Tùng Hạ nói đến lần đầu tiên có được ngọc cổ và lần đầu tiên ngọc cổ và ngọc Con Rối tiếp xúc trực tiếp, Đường Đinh Chi vội la lên: “Cậu hãy cẩn thận nhớ lại hai mốc thời gian này.”
Tùng Hạ nói: “Thời gian có được ngọc cổ ước chừng là trong vòng một tuần sau trận động đất, có thể là ngày thứ tư hoặc là ngày thứ năm, nhưng thời gian ngọc cổ và ngọc Con Rối tiếp xúc…” Cậu nhìn về phía Trang Nghiêu: “Trang Nghiêu, cậu có nhớ không?”
Trang Nghiêu trợn mắt nhìn cậu: “Đầu óc gì nữa không biết, đó là ngày tất niên.”
Tùng Hạ vỗ đầu: “Đúng rồi, hôm tất niên.” Cậu đột nhiên nhớ tới đêm giao thừa xót xa mà họ đã trải qua giữa trời đêm tuyết rơi.
Tùng Chấn Trung vỗ mạnh xuống bàn khiến mọi người hoảng sợ, anh kích động nói: “Quả nhiên là nó, quả nhiên là nó!”
“Chú? Sao vậy ạ?”
Đường Đinh Chi giải thích: “Thiết bị nhận biết mà chúng tôi dùng để đo đạc năng lượng khổng lồ của ngọc Con Rối từng hai lần cảm giác được một năng lượng vô cùng khổng lồ vào ngày thứ năm sau trận động đất và tất niên năm trước, loại năng lượng này hoàn toàn khác biệt với ngọc Con Rối. Lúc đầu chúng tôi tưởng đó là ngọc Con Rối có hình thức khác, nhưng theo sự nghiêm cứu về dao động của năng lượng kia, chúng tôi phát hiện năng lượng đó với năng lượng Cambri có rất nhiều khác biệt. Ví dụ như, từ sau khi động đất và ngọc Con Rối bị phóng thích, năng lượng Cambri vẫn tồn tại ở trong trời đất, nó đã biến thành không khí, không đâu không có, mà vật dẫn của năng lượng Cambri – cũng chính là ngọc Con Rối – nơi nào có nó, năng lượng Cambri sẽ vô cùng khổng lồ. Nhưng năng lượng mà ngọc cổ phát ra thì khác, bình thường căn bản không kiểm tra được, chỉ trong lần nó xuất thế và lần đầu tiên tiếp xúc với ngọc Con Rối, chúng tôi mới cảm giác được nó trong khoảnh khắc. Theo lý mà nói, ngọc cổ có năng lượng lớn mạnh không thua ngọc Con Rối, phải không che giấu được mới đúng. Hai năm trước, ngọc Con Rối vẫn bị kim loại LIN bao bọc chôn dưới đất, chúng tôi cũng đã kiểm tra thấy nó. Lúc ấy, chúng tôi tưởng rằng ngọc Con Rối là một loại năng lượng địa nhiệt kiểu mới, có lẽ có thể thay thế dầu mỏ và than đá để trở thành nguồn năng lượng kiểu mới. Dù sao thì nó cũng khổng lồ như thế, một khi có thể áp dụng năng lượng này thì có thể giải quyết vấn đề nguồn năng lượng trong vòng mấy vạn năm cho con người. Nhưng càng nghiên cứu thì chúng tôi lại phát hiện năng lượng của ngọc Con Rối hoàn toàn khác biệt với dầu mỏ, than đá, nó vô cùng bất ổn, hơn nữa phóng xạ mạnh, là loại năng lượng hết sức nguy hiểm. Không ai biết loại phóng xạ này sẽ tạo thành ảnh hưởng gì với sinh vật sống. Cùng lúc đó, nghiên cứu của chúng tôi đối với ‘ý thức Cambri’ cũng được tiến hành đồng bộ. Các mốc thời gian ngọc Con Rối xuất hiện quá trùng hợp, bởi vì máy đo năng lượng của chúng tôi đã sớm được nghiên cứu và phát triển hơn mười năm. Thoạt nhìn thì như thể không phải do chúng tôi phát hiện ra ngọc Con Rối mà là ngọc Con Rối khiến chúng tôi phát hiện ra nó. Suy xét đến điểm này, lại kết hợp với nghiên cứu về ý thức Cambri, chúng tôi suy đoán hai chuyện này có liên quan. Lúc ấy, Trang Du cực lực chủ trương đưa nhóm khoa học nghiên cứu đến Golmud điều tra, còn chúng tôi thì chủ trương không nên hành động thiếu suy nghĩ. Sau đó, Trang Du dùng chuyện lấy nguồn năng lượng siêu cấp thay thế năng lượng cũ làm mồi, thuyết phục lãnh đạo đương thời phái đoàn thám hiểm đi. Sau này chúng tôi mới biết, lúc ấy kim loại LIN đã có vết nứt, cho nên năng lượng của ngọc Con Rối mới bị lộ. Căn cứ theo khảo sát của chúng tôi về thổ nhưỡng, nham thạch chung quanh kim loại LIN, kim loại LIN và ngọc Con Rối đã được chôn dưới đất hơn ba triệu năm, kim loại LIN cố tình tạo một vết nứt xuất hiện vào lúc này, chuyện này tuyệt đối không phải trùng hợp mà là kết quả tất yếu khi ý thức Cambri thức tỉnh.”
Tùng Hạ chưa hiểu: “Rốt cuộc mọi người đã làm thế nào lấy được miếng ngọc Con Rối của Thành Thiên Bích và kim loại LIN kia? Vì sao vào thời điểm khi mọi người lấy được mấy thứ này lại không tạo nên động đất?”
Tùng Chấn Trung nói: “Chuyện này chú và mọi người đã suy nghĩ nát óc mà vẫn chưa ra. Ban đầu công cuộc khai quật được tiến hành hết sức thuận lợi, vào lúc khai quật ngọc Con Rối, nó đã vỡ vụn, có vài phần ngọc bị lộ ra ngoài, có vài miếng vẫn được bọc trong kim loại LIN. Lúc ấy họ lấy một ít hàng mẫu, một miếng trong đó được bọc trong kim loại LIN, đưa cho Thành Thiên Bích mang về Bắc Kinh, vốn định trực tiếp vận chuyển đường hàng không nhưng lúc ấy tất cả hệ thống thông tin ở Thanh Hải đều xuất hiện trục trặc, Thành Thiên Bích đành phải đi đường vòng đến Vân Nam. Sau khi cậu ấy đi không bao lâu thì lập tức xảy ra động đất, không ai biết rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì bởi lúc đó, tất cả mọi người đều đã mất liên lạc. Kim loại LIN rất nhỏ mà mọi người vừa được nhìn là thứ chú và mọi người phát hiện ở gần Tây Ninh [142] hơn một tháng sau trận động đất. Lúc ấy một miếng nho nhỏ như vậy lại hãm xuống lòng đất tạo thành một cái hố to sâu đến sáu mươi mét. Mật độ phân tử của nó cao hơn bất cứ thứ gì trên địa cầu, là thứ không thuộc về hành tinh của chúng ta. Bọn chú đã hao hết sức lực vận chuyển nó về Bắc Kinh, lúc ấy trong phòng thí nghiệm Bắc Kinh đã có hai miếng ngọc Con Rối. Sau đó bọn chú đã phát hiện ra bí mật giữa hai thứ này, cuối cùng nghiên cứu ra cách để thay đổi hình thái kim loại LIN, dùng nó bọc ngọc Con Rối, lúc này mới tạm thời ức chế phóng xạ của miếng ngọc có thể tích lớn nhất này.”
[142] Tây Ninh: Một địa cấp thị, thuộc phần phía đông của tỉnh Thanh Hải, TQ.
Thành Thiên Bích trầm giọng nói: “Những chuyện tôi biết không khác mọi người lắm, ngoại trừ chuyện sau khi khai quật ngọc Con Rối gây ra rào cản tín hiệu thì tất cả công cuộc khai quật đều diễn ra hết sức bình thường. Chẳng qua, lúc ấy đã xuất hiện hiện tượng tốc độ thức ăn hư thối tăng nhanh, chỉ có điều lúc đầu mọi người đều không nhận thấy, nhưng không đến một ngày sau khi tôi đi, động đất đã xảy ra ngay tại nơi đấy.”
Tùng Chấn Trung nói: “Muốn biết rốt cuộc thì lúc ấy Thanh Hải đã xảy ra chuyện gì, trừ phi người ở ngay lúc đó sống lại, hoặc là chúng ta tự mình đến Golmud xem, có lẽ có thể tìm ra một ít manh mối.”
Trang Nghiêu nói: “Thanh Hải có vài miếng ngọc Con Rối, sớm muộn gì chúng ta cũng phải đi.”
Nét mặt Tùng Chấn Trung nghiêm túc: “Không sai, sớm muộn gì cũng thế… rốt cuộc thì Thanh Hải đã trở thành thế nào, chỉ e đã vượt qua sức tưởng tượng của chúng ta.”
Đường Đinh Chi nói: “Trong khi chúng ta bị bắt phải chấp nhận sự phóng xạ năng lượng mạnh mẽ của ngọc Con Rối mà không ngừng tiến hóa thì sự xuất hiện của ngọc cổ cho chúng ta một hy vọng. Bởi vì căn cứ theo sự quan sát của chúng tôi, năng lượng Cambri đối lập với năng lượng mà ngọc cổ phóng thích ra. Khi năng lượng của ngọc cổ đột nhiên xuất hiện, ngọc Con Rối cũng có phản ứng rất lớn, dao động năng lượng yếu bớt 20% đến 30%. Tuy nó chỉ xảy ra trong nháy mắt nhưng mỗi phút mỗi giây chúng tôi vẫn luôn quan sát nó. Hai lần đều như vậy. Ngoại trừ năng lượng của ngọc cổ thì không có bất cứ thứ gì có thể ảnh hưởng đến sự phóng xạ của năng lượng Cambri. Vào ngày tất niên, khi ngọc cổ lần thứ hai phóng thích năng lượng, chúng tôi từng phái người đến Tây An điều tra nhưng cũng không thu hoạch được gì. Theo những gì các cậu nói, nguyên nhân ngọc cổ lại phóng thích ra năng lượng là vì cậu tiếp xúc với ngọc Con Rối mà cưỡng ép đột phá lên cấp hai, là ngọc cổ đã ngăn cậu tiếp tục hấp thu năng lượng của ngọc Con Rối?”
Tùng Hạ gật đầu: “Không sai, cảm giác của tôi lúc đó là biết rõ cơ thể mình đã không thể chứa đựng được nhiều năng lượng hơn nữa, nhưng số năng lượng này vẫn không ngừng tràn vào trong người tôi, sau đó ngọc cổ hất văng tôi ra.”
Trang Nghiêu trầm giọng nói: “Vì anh cưỡng ép đột phá cấp hai và vì bảo vệ anh nên ngọc cổ mới hất văng anh ra… Cưỡng ép đột phá cấp hai thì sẽ thế nào nhỉ? Sẽ… tự hủy?”
Ánh mắt Tùng Chấn Trung và Đường Đinh Chi đều sáng lên: “Chẳng lẽ… sinh vật mang năng lượng nhận được sự phóng xạ quá độ của ngọc Con Rối mà cuối cùng bị hủy diệt đều là kết quả của chuyện cưỡng ép đột phá cấp hai?”
Tùng Hạ nhíu mày: “Cưỡng ép đột phá… Thiên Bích cũng đã đột phá cấp hai, nhưng cậu ấy lành lặn không bị tổn hao gì…”
Trang Nghiêu trầm tư: “Bất luận là dùng ngọc Con Rối tiến hành cường hóa hay là dùng phương thức mà ngọc cổ đã cung cấp để tu luyện thì đều dẫn đến kết quả giống nhau, đó là tiến hóa. Cái gọi là tiến hóa được thể hiện ở trong thân thể chính là số lượng dự trữ và độ thuần khiết trong hạt nhân năng lượng tăng lên, chuyện này bất luận là tiến hóa thông qua ngọc Con Rối hay là ngọc cổ thì đều giống nhau. Nhưng cho dù biểu hiện trong quá trình giống nhau song kết quả lại không phải khác đường cùng đích, ngược lại một hướng đi về phía hủy diệt, một hướng đi về phía thăng tiến.”
Tùng Chấn Trung lẩm bẩm: “Mục đích của ngọc Con Rối là diệt sạch loài người, mà mọi hành động của ngọc cổ lại là vì giúp loài người tránh khỏi việc tiến đến sự hủy diệt do tiến hóa quá độ. Nếu tất cả mọi người đều dựa theo phương pháp trong ngọc cổ để tiến hành tu luyện thì có thể tránh được chuyện tự hủy diệt?”
“Chỉ e sẽ không đơn giản như vậy…” Trang Nghiêu nói: “Bên trong chuyện này còn có quá nhiều bí ẩn chưa thể giải đáp, ví dụ như, sự tồn tại của Tùng Hạ rốt cuộc có ý nghĩa gì? Năng lượng trong cơ thể anh ta rõ ràng là năng lượng Cambri, năng lượng anh ta hấp thu, tu luyện… tất cả đều đến từ bầu không khí, đến từ năng lượng Cambri của ngọc Con Rối. Khả năng hấp thụ này do ngọc cổ ban cho anh ta, nếu năng lượng Cambri là bom hẹn giờ thì vì sao ngọc cổ lại muốn Tùng Hạ hấp thu năng lượng Cambri? Bản thân ngọc cổ cũng mang theo năng lượng này, vì sao lại như vậy?”
Tùng Hạ nói: “Ngoài ra, toàn bộ thông tin được lưu giữ trong ngọc cổ đều là lợi dụng năng lượng Cambri để cường hóa loài người, chuyện này trùng hợp giống với những biểu hiện ban đầu của năng lượng Cambri. Ít nhất hiện nay, sự tồn tại của năng lượng Cambri khiến một phần loài người biến thành siêu nhân, còn ngọc cổ thì đang dạy chúng ta làm thế nào để phát huy tác dụng của năng lượng Cambri một cách tốt hơn, an toàn hơn. Nhưng cuối cùng chúng ta sẽ thế nào? Có thể sẽ giống con chuột bạch kia, bởi vì hấp thu năng lượng Cambri quá độ mà nổ tung hay không?”
Tùng Chấn Trung nói: “Ít nhất, bây giờ chúng ta đã có một người đột phá cấp hai thành công, có lẽ chúng ta có thể dựa vào ngọc cổ để vượt qua sự hủy diệt từ cấp một đột phá cấp hai.”
Trang Nghiêu lại lắc đầu: “Tôi có cảm giác nó không đơn giản như vậy, Thành Thiên Bích đã bắt đầu từ rất sớm, luôn tu luyện theo phương pháp ngọc cổ cung cấp, nhóm của chúng tôi cũng vậy, Đường Nhạn Khâu gia nhập vào chúng tôi ở giai đoạn giữa, Đặng Tiêu thì tiếp xúc với phương pháp này muộn nhất. Ít nhất theo bốn người chúng tôi mà nói thì phần lớn năng lượng trong cơ thể chúng tôi đều có được thông qua tu luyện bằng phương pháp trong ngọc cổ, còn những người khác, cho dù không tu luyện nhưng năng lượng trong cơ thể cũng sẽ tăng trưởng theo dòng thời gian. Chẳng qua, sự tăng trưởng năng lượng của họ đều có được do hấp thu năng lượng Cambri trong không khí. Tôi đoán rằng, Thành Thiên Bích có thể an toàn lên đến cấp hai là vì phần lớn năng lượng trong cơ thể anh ta có được do bản thân tu luyện, còn những người giống Đặng Tiêu thì chưa chắc đã có thể thành công đột phá cấp hai vì cho đến bây giờ, phần lớn năng lượng trong cơ thể anh ta vẫn đến từ năng lượng Cambri tự do trong không khí và được tiếp xúc với sự phóng xạ của ngọc Con Rối trong giai đoạn sau.”
Đặng Tiêu chớp mắt: “Má ơi, anh sẽ không nổ tung chứ?”
Tùng Hạ an ủi: “Không đâu, bây giờ ngày nào cậu cũng phải tu luyện, đừng lười biếng, nhất định không sao đâu.” Ngoài miệng tuy nói vậy nhưng trong lòng cậu lại không yên tâm chút nào.
Trang Nghiêu nhìn về phía Tùng Chấn Trung và Đường Đinh Chi: “Bao gồm cả hai người, sự tiến hóa của hai người cũng dựa vào sự phóng xạ của ngọc Con Rối. Tôi đoán rằng, nếu lấy mức độ tiếp xúc với ngọc Con Rối để giới hạn tốc độ hủy diệt của mình, như vậy những vật thí nghiệm được tiếp nhận năng lượng của ngọc Con Rối 24/7 không gián đoạn có tốc độ hủy diệt nhanh nhất, không đến một năm. Các dị nhân tiến hóa não bộ và các dị nhân tiến hóa sức mạnh thiên nhiên mạnh nhất, dựa theo mức độ phóng xạ của ngọc Con Rối, tuy không đến mức bất cứ lúc nào cũng tiếp xúc với nó nhưng nhất định cũng đã lợi dụng nó rất lâu, cho nên tốc độ hủy diệt của mấy người xếp thứ hai, có thể là vài năm, cũng có thể là mười mấy năm. Những dị nhân bình thường không tiếp xúc trực tiếp với ngọc Con Rối nhưng vẫn sinh hoạt trong bầu không khí nơi nơi đều là năng lượng Cambri, bao gồm Đường Nhạn Khâu, Đặng Tiêu và những người khác, tốc độ hủy diệt của họ xếp thứ ba, có thể là vài chục năm thậm chí cả trăm năm, còn nhóm chúng tôi, có lẽ là những người có thể duy trì lâu nhất.”
Tùng Chấn Trung nói: “Tính khả thi của suy đoán này khá cao, nhưng tôi không cho rằng có ngọc cổ là có thể tránh cho bản thân hủy diệt. Bởi chỉ cần chúng ta không ngừng tiến hóa, bất luận thông qua phương thức gì, sự phân hạch gene và sự biến thái của tế bào đều có kết quả và mức độ giống nhau, sẽ không có chuyện vì cậu tiến hóa thông qua ngọc cổ mà làm thân thể cậu thay đổi ít hơn. Thân thể con người có giới hạn, có lẽ ngọc cổ giúp mọi người tăng lên điểm giới hạn này, nhưng nó tuyệt đối không thể chữa trị sự phân hạch gene mà tiến hóa mang đến, sự biến hóa này không thể nghịch đảo. Chỉ cần biến hóa không thể nghịch đảo thì hướng về phía tử vong là không thể nghi ngờ, chẳng qua là nhanh chậm khác nhau mà thôi.”
Tùng Hạ nói: “Cháu nghĩ rằng ngọc cổ xuất thế là vì