image046
Mực khổng lồ vẫn đứng cách đó không xa nhìn họ, đôi mắt tròn vo tối đen giống như đang nhìn những con mồi nhỏ bé hèn mọn.
Ba chiếc trực thăng đi đón 10 dị nhân tiến hóa sức mạnh thiên nhiên từ sáu vùng biển, bay ra ngoài biển tại một nơi xa chừng 700 hải lý. Đó là khu vực mực khổng lồ hiện đang náu mình, phía Đông bãi Macclesfield [289].
[289] Bãi Macclesfield: Là một bãi ngầm dạng rạn vòng hoàn toàn chìm dưới mặt nước biển Đông, được đặt tên theo tàu Macclesfield của Anh khám phá ra bãi này vào năm 1701.
fd755090
Theo tin tức truyền đến từ căn cứ Trạm Giang, trong vòng bốn tiếng sau khi mặt trời khuất bóng, mực khổng lồ đã di chuyển từ rãnh Manila đến phía họ, tiến lên ước chừng 500 hải lý. Mực khổng lồ cách họ càng gần thì khả năng thao túng của nó với động vật biển đổ bộ lại càng mạnh. Đây cũng là một giải thích hợp lý vì sao lúc mới đầu động vật biển lại hành xử lỗ mãng, không có một chút sách lược, sau đó lại bắt đầu điều chỉnh cách thức tấn công như vậy. Bây giờ mực khổng lồ đang có xu thế rút lui, hiển nhiên là do số lượng động vật biển không thể cung ứng, nó muốn chạy trốn.
Mực khổng lồ là sinh mệnh trí tuệ có khả năng thao túng từ xa. Khả năng thao túng sinh vật của nó giống như dị nhân tiến hóa não bộ, chẳng qua loại thao túng này vượt quá khả năng của tất cả dị nhân tiến hóa não bộ trên toàn thế giới cộng lại. Ngược lại, nó sử dụng loại khả năng này cũng nhất định phải trả giá bằng năng lượng khổng lồ. Thao túng từ xa gần mấy vạn động vật biển tấn công con người với khoảng cách hơn một ngàn hải lý, tiêu hao năng lượng quả thật là chuyện mà họ không thể tưởng tượng được. Cho nên, trải qua hơn bốn tiếng kịch chiến, bây giờ là thời khắc mà mực khổng lồ yếu ớt nhất, là điều mà họ đã đẫm máu chiến đấu anh dũng trong bốn tiếng đổi lấy. Họ quyết không thể để mực khổng lồ bỏ trốn, trở về nghỉ ngơi lấy sức rồi ngóc đầu trở lại như vậy được.
Tốc độ của trực thăng quân dụng cực nhanh, nửa tiếng đã đuổi kịp mực khổng lồ, mười chiếc J-10 [290], sáu chiếc J-11, bốn chiếc J-20 [291] đã sớm bay đến bầu trời vùng biển này trước họ một bước, giám sát kỹ càng mực khổng lồ dưới đáy biển.
[290] J-10 (Thành Đô J-10): Một loại máy bay tiêm kích đa nhiệm vụ do TQ sản xuất hợp tác thiết kế với Israel, vừa là máy bay tiêm kích vừa là máy bay ném bom hạng nhẹ.
1024px-J-10azhas
[291] J-20 (Thành Đô J-20): Một loại máy bay tiêm kích tàng hình hai động cơ thế hệ thứ 5 do TQ sản xuất, đã thực hiện chuyến bay thử nghiệm tốc độ lớn vào cuối năm 2010.
J20impsideart
Khi họ tới gần vùng biển này, dao động năng lượng khổng lồ mà vô hình kia như đè ép trái tim họ. Đó như thể là năng lượng của toàn bộ thế giới, khổng lồ như vậy, lớn mạnh như vậy… trước nguồn năng lượng này, dị nhân tiến hóa sức mạnh thiên nhiên đều có vẻ vô cùng nhỏ bé.
Phi công báo cáo tình hình cho căn cứ Trạm Giang rồi nhanh chóng nhận được mệnh lệnh của Tào Tri Hiền. Sau khi để các dị nhân rời khỏi khoang máy bay, ba chiếc trực thăng lập tức trở về địa điểm xuất phát.
Nhận được chỉ thị, phi công mở cửa trực thăng ra.
Họ đi bằng trực thăng hộ tống Z-9 [292], tốc độ không thể so sánh với máy bay chiến đấu, hơn nữa vì không để họ chết cóng nên chỉ có thể bay ở tầng trời thấp, cách mặt biển hơn ba trăm mét, lực cản không khí khá lớn. Một khi mực khổng lồ trồi lên khỏi mặt nước, ba chiếc trực thăng này sẽ không thể thoát được.
[292] Z-9: Một loại trực thăng quân sự – trực thăng hộ tống do TQ sản xuất, có giá thành rẻ, nhưng có tiếng thường gây tai nạn, hỏng hóc, trục trặc…
EurocopterDauphinMalineseAirForce
Khoảnh khắc cửa máy bay mở ra, một luồng gió lạnh buốt thấu xương vụt mạnh qua gò má mọi người, họ không chút do dự lần lượt nhảy xuống. Sau khi trút hết 13 con người xuống dưới, ba chiếc trực thăng không nán lại thêm giây phút nào mà lập tức quay về địa điểm xuất phát.
Lúc này Tùng Hạ đang được Al cõng trên lưng. Đối với Al mà nói, sức nặng gần trăm ký trên lưng mình gần như không đáng là gì, nhưng Tùng Hạ lại cảm thấy khá khó chịu, không bay được khiến cậu có vẻ giống như một gánh nặng. Hơn nữa khi đôi cánh tím khổng lồ của Al vỗ cánh, xương cánh sẽ thường cọ qua ngực cậu, khiến cậu cứ mãi lo lắng mình sẽ làm ảnh hưởng đến sự bay lượn của Al nên cố gắng hết sức nhấc mình lên một chút. Cậu và Al trước giờ chẳng nói chuyện với nhau được mấy câu, thật sự có chút xấu hổ. Đúng ra cậu muốn để Đường Nhạn Khâu cõng hơn, nhưng trên lưng hắn lại có hai cái bao đựng tên lớn.
Al phát hiện ra hành động kỳ quái của cậu, cười: “Không sao đâu, không ảnh hưởng đến bay lượn.”
Tùng Hạ ngượng ngùng: “Vậy là tốt rồi.”
“Đến lúc cần tôi sẽ cõng cậu chui xuống biển, cậu thở được bao lâu trong nước?”
“Tôi có thể tạm thời tiến hóa buồng phổi và hệ hô hấp, ít nhất mười phút chắc hẳn không thành vấn đề.”
“Tốt.”
Máy liên lạc trên người Tùng Hạ vang lên vài tiếng, cậu mở loa to, giọng nói của Tùng Chấn Trung loãng ra trên mặt biển: “J-11 sắp phóng ngư lôi dẫn dụ mực khổng lồ, mọi người hãy chuẩn bị sẵn sàng.”
Tùng Hạ thấy trái tim căng chặt: “Rõ.”
Tùng Chấn Trung trầm mặc vài giây, giọng nói đột nhiên trở nên rất trầm thấp: “Tiểu Hạ, chú chờ cháu về.”
Tùng Hạ thấy cay xè sống mũi, không dám lên tiếng.
Mười ba người đứng thành một vòng tròn đường kính hai trăm mét, như vậy nếu người bên cạnh bị tấn công thì có thể trợ giúp ngay lập tức. J-11 bay qua phía trên đầu họ, thả một quả ngư lôi 6 xuống vùng biển cách họ 1 km. Mười giây sau, một chiếc J-11 lại thả một quả ngư lôi cách đó 200 mét.
Hai quả ngư lôi rơi bùm một tiếng xuống lòng biển, trái tim mọi người đều nảy lên tận cuống họng.
Do nơi này gần bãi Macclesfield, nơi sâu nhất chỉ hơn 800 mét nên hôm qua mực khổng lồ ở gần chỗ này không dám bơi lại gần, sợ sẽ đạt đến giới hạn độ sâu mực nước. Hơn 800 mét có lẽ là vị trí nông nhất nó có thể dừng chân, nông hơn nữa sẽ dễ mắc cạn. Tuy nó vẫn đang không ngừng tiến hóa, có lẽ một năm sau có thể lên bờ cùng rất nhiều động vật biển khác, nhưng ít nhất bây giờ, kích thước khổng lồ đã hạn chế hành động của nó. Cho nên hai quả ngư lôi này thả xuống nhất định sẽ nổ ở trên người nó, bởi vì nó ở ngay phía dưới họ, chỉ cách mặt nước không đến 100 mét. Nếu không phải do trời còn chưa sáng thì chắc hẳn họ có thể trực tiếp nhìn thấy cái bóng dưới nước của nó.
Thành Thiên Bích hỏi: “Tùng Hạ, anh có cảm giác thấy ngọc Con Rối không?”
Tùng Hạ gật đầu: “Có.”
Hai quả ngư lôi lần lượt phát nổ ở dưới đáy biển, mặt biển chấn động mãnh liệt, những gợn sóng khổng lồ tràn ra bốn phía, uy lực của ngư lôi hạng nặng là chuyện không thể coi thường.
Dao động năng lượng dưới nước lại càng mãnh liệt, sóng xung kích vô hình khiến sắc mặt mọi người đột nhiên thay đổi.
Bỗng chốc, một cái bóng đen nhanh như cắt chui ra khỏi mặt nước, bay thẳng về phía chân trời, ngay phía trên nó chính là một chiếc J-10.
Chiếc máy bay chiến đấu kia đã sớm có chuẩn bị, thân máy bay lật hướng, nhanh chóng chuyển sang hướng Đông, hai chiếc máy bay chiến đấu bên cạnh nó cũng đồng loạt tách ra.
Chứng kiến quá trình 283 bị đánh rơi, các phi công càng thêm thận trọng coi chừng.
Họ nhanh chóng nhìn thấy rõ ràng cái bóng đen kia, đó quả nhiên là một cái xúc tu của mực khổng lồ, màu da đỏ sậm, giác hút đỏ thẫm, răng cưa sắc bén khiến chiếc xúc tu này thoạt nhìn trông rất tà ác đáng sợ. Nó như một con rắn linh hoạt thay đổi phương hướng trong không trung, quất tới chiếc máy bay chiến đấu bên cạnh.
Sau mấy lần đánh trượt, hiển nhiên nó đã phẫn nộ, lại chui ra hai cái xúc tu nữa từ dưới nước, điên cuồng lắc lư, tấn công máy bay chiến đấu trên bầu trời. Những chiếc máy bay chiến đấu chỉ tránh chứ không đánh, né tránh tốc độ cao bên những chiếc xúc tu của nó. Cẩn thận quan sát mới phát hiện, những chiếc xúc tu này tuy có thể xoay tròn trên diện rộng, nhưng vẫn có góc chết. Khi vung vẩy tại một góc độ nào đó, tốc độ của nó sẽ giảm xuống, hoặc là xuất hiện rõ ràng điểm mù tấn công. Cho dù lợi hại thế nào đi chăng nữa, nó vẫn phải chấp nhận quy luật giới hạn sinh học, mà hiển nhiên những người phi công này gần đây đã được tiếp nhận các bài huấn luyện liên quan, luôn tránh vào điểm mù tấn công của xúc tu. Đây là bài học quý giá mà phi công 283 đã dùng tính mạng của mình để đổi lấy. Đáng tiếc những kinh nghiệm này vô dụng với dị nhân, trừ phi họ có thể bay nhanh hơn máy bay chiến đấu, không thì có trốn đi đâu cũng chưa chắc đã kịp.
Hai mươi chiếc máy bay chiến đấu bay lượn thoăn thoắt trên bầu trời, thỉnh thoảng xả đạn vào xúc tu, nhưng không định tấn công mà chỉ có ý định chọc giận nó, dẫn dụ bản thể của nó trồi lên khỏi mặt nước mà thôi. Không ai muốn chiến đấu với những chiếc xúc tu núp dưới mặt nước, không biết lúc nào sẽ bắn ra cả. Huống chi, ngay cả chuyện rốt cuộc thì con mực khổng lồ này có bao nhiêu cái xúc tu họ cũng không biết.
Máy bay chiến đấu lại thả xuống hai trái ngư lôi, sau đó nhanh chóng nâng cao vị trí. Hai chiếc xúc tu lại vồ hụt, một chiếc trong đó phẫn nộ nện xuống mặt nước, bắn lên sóng nước tung tóe đầy trời, chiếc “roi” kia suýt nữa quất phải một dị nhân bên cạnh.
Tuy rằng họ cách mực khổng lồ rất gần, nhưng nó lại không hề tấn công họ, có lẽ mục tiêu của nó đặt cả trên máy bay chiến đấu, hoặc có lẽ là đối với nó mà nói thì họ quá nhỏ, căn bản không bị phát hiện, chuyện này rất tiện cho họ âm thầm chờ đợi thời cơ.
Đại khái là ý thức được chuyện mình bị 20 chiếc máy bay chiến đấu trên bầu trời phân tán lực chú ý, mực khổng lồ bắt đầu thay đổi sách lược, duỗi thẳng lên trên, dùng ba chiếc xúc tu tập trung tấn công một chiếc máy bay. Chiếc máy bay xui xẻo kia nhanh chóng nhận ra mình bị theo đuôi, bắt đầu chạy trốn khá vất vả. Các máy bay khác theo sát trái phải yểm hộ, nhưng súng đạn bắn vào xúc tu đúng là như như đá chìm đáy biển, hoàn toàn không có bất cứ tác dụng nào.
Thẩm Trường Trạch hóa thành một ngọn lửa màu trắng, đánh về phía một chiếc xúc tu. Từ cái xúc tu nọ vươn ra một hàng răng cưa sắc bén, ngay trong khoảnh khắc răng cưa sắp đụng tới máy bay chiến đấu thì bị ngọn lửa lên đến 1.700 độ thiêu rụi thành tro trong nháy mắt.
Chiếc xúc tu khổng lồ rõ ràng rụt lại một cái, hành động của ba chiếc xúc tu đều tạm dừng một chút. Sau đó, ba chiếc xúc tu đồng thời đánh về phía Thẩm Trường Trạch, răng cưa sắc bén vươn ra từ trong giác hút, cắm phập vào cơ thể hắn, có điều cuối cùng thì những hàng răng cưa đó đều tan thành tro bụi trước ngọn lửa bỏng rẫy hừng hực.
Xúc tu khổng lồ lại rút lui, giác hút hơi mấp máy trong không khí như một cái miệng đang hít thở. Rất nhanh sau đó, răng cưa bị đốt cháy lìa khỏi giác hút rồi rơi xuống biển, từ lỗ hổng lại mọc ra hàng răng cưa mới tinh.
Chu Phụng Lam lẩm bẩm: “Đờ mờ… lợi hại vậy sao.”
Những người khác cũng khiếp sợ trước khả năng tái sinh của mực khổng lồ.
Lý Đạo Ái nói: “Nó vẫn không chịu ra… Hội trưởng Chu, cậu tới thử đi.”
Chu Phụng Lam và Myron Babbott là hai người còn lại duy nhất trong số mười dị nhân tiến hóa sức mạnh thiên nhiên vẫn chưa đột phá cấp bốn, nhưng sau khi đã đạt được 50% cấp ba, sống nửa năm ở Thanh Hải, nay họ cũng đã là người có thực lực. Không biết tia sét này một khi bổ xuống, có thể giật điện ép mực khổng lồ phải lộ diện hay không.
Chu Phụng Lam hóa thành một ánh chớp, bay đến phía xúc tu, phi công của máy bay chiến đấu nhận ra hắn muốn làm gì nên tất cả đều tỏa ra bốn phía. Khi hắn bay đến gần xúc tu, dòng điện quanh người bùng nổ, một quả cầu điện từ khổng lồ dần dần tách ra khỏi cơ thể hắn, phát ra tiếng nổ lép bép. Quả cầu điện từ kia giống như quả cầu sấm sét, lóe ra những hoa văn tia điện vàng kim, vừa phức tạp vừa đẹp đẽ. Quả cầu điện từ càng tụ càng lớn, cuối cùng hoàn toàn lìa khỏi cơ thể Chu Phụng Lam, cũng bị hắn ném mạnh xuống biển.
Khoảnh khắc tiếp xúc với mặt biển, toàn bộ quả cầu điện từ tan rã trong một cái chớp mắt, giống như một vụ nổ hạt nhân lan ra bốn phía chung quanh, hoa văn điện từ màu vàng kim nhanh chóng loang ra khắp mặt nước, rồi cả mặt biển trải đầy tia điện. Ba chiếc xúc tu lộ ra bên ngoài lập tức bị dòng điện cao thế bao trùm, run rẩy mãnh liệt. Vô số tôm cá kích thước nhỏ bị giật điện ngửa bụng nổi lên khỏi nước. Sau đó, dao động năng lượng dưới nước đang cấp tốc dâng lên, như thể có thứ gì đó đang chuẩn bị một trận động đất dưới nước vậy. Chuyện này khiến mọi người vô cùng kinh hãi.
Chu Phụng Lam ném quả cầu điện từ xong, nhanh chóng lao đến chỗ xa. Hắn cũng cảm thấy chiêu này chắc hẳn là có hiệu quả, vừa thấy đắc ý lại vừa thấy căng thẳng.
Ba chiếc xúc tu chậm rãi lui về trong biển. Ngay sau đó, mặt biển bắt đầu xuất hiện một xoáy nước lõm vào trong. Xoáy nước khuếch tán ra ngoài bằng tốc độ và năng lượng đáng sợ, nước biển chung quanh không ngừng bị cuốn vào trong đó. Lốc xoáy càng tỏa càng lớn, cuối cùng, nước biển trong phạm vi 2 km xung quanh đều bị cuốn theo dòng xoáy mà xoay tròn ngược chiều kim đồng hồ, giống như một chiếc bồn tắm lớn nhất trên thế giới này bị nhổ nút tháo nước vậy, mặt nước nhanh chóng trũng xuống.
Máy bay chiến đấu trên trời bật đèn chiếu đằng trước thân máy bay, chiếu sáng mặt biển, tập trung ánh đèn và camera vào trung tâm xoáy nước. Tất cả đều mở căng hai mắt, chuẩn bị quan