Phong Lạc: "..."
Không hiểu không khí quỷ quái là chuyện gì xảy ra?
Bọn họ có phải đang nói sai mục đích rồi?
Thật...!Buồn cười.
Nghĩ như vậy, Phong Lạc trực tiếp cười ha hả bên trong không gian hệ thống.
Nói chung, rốt cuộc là Cố Vận Dịch có bệnh hay không có bệnh?
Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha
Cố Nam Thành dường như cũng ý thức được có chút không đúng, bất đắc dĩ nói:
"Nhiễm Bạch cô nương, lão tam mắc bệnh từ trong bụng mẹ, nhiều năm nay đều trị không khỏi, bây giờ cũng là dáng vẻ bệnh trạng."
Nhiễm Bạch nói lời kinh người, tuyệt không cảm thấy mình nói không đúng:
"Ta đã chữa khỏi cho Cố Vận Dịch rồi."
Cố Nam Thành nghe nói như thế, bàn tay run một cái, suýt chút nữa là chén trà đổ ra, cũng may mấy làm đế vương cũng đủ để hắn ổn định:
"Nhiễm Bạch cô nương, ngươi nói thật?"
Nhiễm Bạch nhàm chán vuốt vuốt một sợi tóc trong tay, giọng điệu đạm mạc nói:
"Ừm."
Cố Nam Thành cũng không hoài nghi Nhiễm Bạch sẽ đùa với hắn, dù sao, một người có thân phận bất phàm và khí thế tôn quý như vậy, đâu cần gì phải lừa hắn?
"Cho nên, ngươi sẽ nói ra hết những việc liên quan đến nguyền rủa."
"Ừm."
Cố Nam Thành còn đắm chìm trong việc bệnh của Cố Vận Dịch đã khỏi, trong lúc nhất thời không có nghe thấy tiếng Nhiễm Bạch:
"Liên quan việc nguyền rủa, nói ra tất cả cho ngươi biết."
Nhiễm Bạch cường điệu nói.
Cố Nam Thành trong mắt xẹt qua một tia do dự, dù sao nguyền rủa can hệ trọng đại đối với hoàng tộc, không phải người cơ mật trong hoàng tộc thì căn bản không thể để lộ, chẳng qua rất nhanh đã vứt bỏ do dự, bất kể nói thế nào, cơ hội được sự giải nguyền rủa này, dụ hoặc quá lớn, hắn nhất định phải cược!
Cố Nam Thành ho nhẹ vài tiếng, dùng giọng điệu trịnh trọng ngữ:
"Ngay tại mấy trăm năm trước..."
"Ngừng!"
Còn chưa kịp nói xong câu đầu tiên, Nhiễm Bạch đã cắt ngang Cố Nam Thành đang định thao thao bất tuyệt.
"Nhiễm Bạch cô nương, làm sao vậy?"
Cố Nam Thành nghi ngờ hỏi.
"Nói điểm chính, ta không có thời gian."
"A? Được."
Cố Nam Thành có vẻ hơi xấu hổ, hắn làm hoàng đế nhiều năm như vậy, đã sớm quen với dáng vẻ cao cao tại thượng, bây giờ có người còn tôn quý hơn so với hơn, cảm giác này...!Thật sự là không tầm thường, chua đến thoải mái!
"Trước kia, ta lão tổ tông gặp một vị cô nương bình dân, sau đó nhanh chóng rơi vào