Quản lý âm thầm nghĩ vậy, nhưng sắc mặt lại không hiện ra nửa phần.
Cho dù là ai kế thừa công ty, chỉ cần có thể làm cho Tô thị đi càng xa, để cho lợi ích của bọn họ càng lớn, liền tốt.
"Đương nhiên có thể, đại tiểu thư, mời đi theo tôi.
"
Nhiễm Bạch đi theo quản lý đến văn phòng tài vụ, quản lý cung kính đứng ở một bên, nói:
"Đại tiểu thư, cô ngồi ở chỗ này, trong máy tính có tất cả.
"
Nhiễm Bạch cười, nét mặt xán lạn:
"Quản lý ra ngoài trước đi.
"
Nhìn thấy quản lý rời khỏi phòng làm việc đồng thời đóng cửa lại, hai mắt Nhiễm Bạch híp lại, trong mắt lóe ra tia sáng nguy hiểm.
Văn phòng nhìn gọn gàng, khiêm tốn lại không mất đi sự xa hoa, văn kiện trên bàn làm việc ngay ngắn rõ ràng, chỉnh chỉnh tề tề, không có chút lộn xộn nào.
Nhiễm Bạch bật máy tính lên, ánh mắt quét mắt từng dãy số liệu lít nha lít nhít trong máy tính.
Đem tất cả số liệu ghi nhớ, in sâu vào trong đầu, thời gian không hơn ba phút.
Nhiễm Bạch khóe miệng có chút giương lên, trong mắt một mảnh đen kịt.
Giấy tờ nhìn có vẻ như không có bất cứ vấn đề gì, hết thảy rất bình thường,
Hôm nay Nhiễm Bạch đến công ty, thời gian một tiếng, đem công ty tất cả số liệu liên quan của từng nơi rà soát một lượt.
Người các bộ phận cũng không biết Nhiễm Bạch đang làm gì, cô đi tới tất cả các ban trong công ty nhưng mỗi ba đều chỉ nhìn vài phút, sau đó lại đi ra.
Vài phút? Có thể làm được cái gì?
Nhưng là vẫn tận tâm tận lực thu xếp cho Nhiễm Bạch.
Lần nữa đi ra khỏi công ty, Nhiễm Bạch lười biếng ngồi ở trong xe, hai mắt hơi khép, trong đầu hiện ra tất cả số liệu vừa xem.
Tỉ mỉ đến mỗi một cái dấu phẩy, dấu chấm câu.
Đều rõ ràng.
Sẽ không có người nghĩ đến, trong một giờ này, Nhiễm Bạch đã nắm giữ hết tất cả số liệu của công ty.
Nói cách khác, chỉ cần Nhiễm Bạch muốn thì những số liệu này liền có thể hóa thành lưỡi dao công kích Tô thị, tùy ý để lộ ra ngoài một chút, hoặc là động tay động chân một chút cũng có thể khiến Tô thị lâm vào nguy hiểm.
Nhiễm Bạch nhếch miệng cười, nhai kẹo bạc hà.
Nương