Ngày hè nóng bức, hai người mồ hôi đầm đìa,
Lúc bọn hắn đã không có kiên nhẫn nữa thì cửa rốt cục cũng mở.
Diệp Khê cười tủm tỉm nhìn hai người đứng dưới ánh mặt trời:
"Ai nha sao hai người lại tới đây? Tôi không nhìn thấy."
Lý Triết cười gượng ép, giọng nói thô kệch:
"Chuyện này là em gái của tôi không đúng, tôi cố ý mang nó đến nhận lỗi."
Diệp Khê vòng tay trước ngực, tựa ở một bên khung cửa, khóe miệng ngậm lấy một nụ cười trào phúng: "chậc, hai người nói chuyện nào?"
Lý Thiền Quyên cũng biết Diệp Khê cố ý hỏi như vậy, cắn nát một hơi răng ngà, từ trong hàm răng gạt ra thanh âm:
"Là tôi không đúng, bởi vì trong lòng sốt ruột cho nên động tác có chút vội vàng, hù dọa tới tiểu cô nương."
Diệp Khê cong cong môi, mắt lạnh nhìn sắc mặt căm hận của Lý Thiền Quyên.
Trong lòng có chút buồn cười nghĩ.
Cô ta đến nói xin lỗi, vậy mà lại còn nhăn mặt?
Diệp Khê nhẹ gật đầu, thần sắc thản nhiên nói:
"Không sai, quả thật là cô không đúng."
Lý Thiền Quyên: "..."
Lý Triết: "..."
Sáo lộ này có chút không đúng?
"Đúng vậy.
Là tôi không đúng."
Lý Thiền Quyên cúi đầu xuống, khiến cho người ta không thấy rõ âm tàn trong mắt.
Dáng người Lý Triết rộng lớn, dưới ánh nắng lộ ra mười phần chật vật.
Nhưng Diệp Khê lại không có ý tứ mời bọn họ vào nhà.
Cái này khiến nụ cười trên mặt Lý Triết có chút không nhịn được, trong lòng cực kỳ không thoải mái.
Trước tận thế, hắn là một tiểu lưu manh, nhưng mà từ khi hắn tới căn cứ rồi thức tỉnh dị năng, trở thành một thành viên quan trọng của căn cứ.
Vẫn chưa từng có người nào dám nói chuyện như thế với hắn!
Lý Triết thầm nghĩ...
Cô gái này quả thực là cho thể diện mà không cần.
Hắn đã tự mình mang em gái đến cửa nói xin lỗi, người này còn muốn gì?
Chẳng phải chỉ là làm một con nhóc khóc thôi sao? Chẳng phải là không có chuyện gì sao?
Về phần thái độ này là sao?
Quả thực là không biết tốt xấu, chuyện bé xé ra to!
"Nếu là cô không đúng, vậy thì bồi thường đi."
Dù sao cô vẫn muốn tha thứ, nhưng nếu không hố bọn hắn một chút, cô liền không mang họ Diệp!
Lý Triết cười cười, trong lòng trào phúng, hó ra là vì lợi ích:
"Chúng ta lấy tinh hạch để bồi thường, không biết Diệp tiểu thư nghĩ như thế nào?"
Diệp Khê mỉm cười:
"Được."
Trải qua Diệp Khê một phen doạ dẫm, Diệp Khê dùng lưỡi ba tấc không nát miệng lấy được rất nhiều tinh hạch.
Lý Triết mặt ngoài ôn hòa cười một tiếng, nội tâm đau muốn nhỏ máu:
"Đã như vậy, tôi cũng biết em gái của anh không phải cố ý."
Lý Thiền Quyên khóe miệng kéo ra một nụ cười.
"Ừm, Lý tiểu thư, các người đi về trước đi."
Diệp Khê lòng tràn đầy vui vẻ trở lại nhà của mình, ném túi tinh hạch lên ghế sa lon khoe khoang.
"Bạch, em nhìn đu, đây là tinh hạch chị thắng được cho em đấy!"
Nhiễm Bạch hững hờ nói:
"A, cảm ơn chị."
——
Thời gian gió êm sóng lặng, dường như mọi chuyện đều tốt, Diệp Khê và Hạ Y Y cũng đang cố gắng làm nhiệm vụ, đẳng cấp của dị năng đã tăng lên cấp ba.
Đội ngũ được thành lập cũng có rất nhiều người gia nhập.
"Nhiễm Nhiễm."
Một giọng nói khàn khàn vang lên bên tai Nhiễm Bạch.
Nhiễm Bạch cong môi, thần sắc không có một tia bối rối.
Trong biệt thự chỉ có một mình Nhiễm Bạch, Hạ Y Y cùng Diệp Khê đều đã ra ngoài.
Không biết làm sao mà Mặc Thần có thể xuất hiện bên người Nhiễm Bạch, ôm Nhiễm Bạch vào trong ngực.
Nhiễm Bạch nghiêng đầu một chút, một đôi mắt đen óng như ngọc thạch, sáng long lanh:
"A Thần...".
Truyện Quân Sự
Đôi mắt Mặc Thần lộ ra thâm thúy mà mê người, mặt mày bày ra mấy phần lười biếng nho nhã.
"Đang làm gì vậy?"
Nhiễm Bạch có chút cụp mắt, giọng điệu hững hờ:
"Không có gì, chỉ là đi tìm một đồ chơi."
Mặc Thần cong môi lên một vòng nho nhã xa cách,:
"Có đúng không, vậy thì Nhiễm Nhiễm phải chơi thật vui đấy."
Dù cho không nói, hắn cũng biết chuyện mấy ngày nay của Nhiễm Bạch.
Nhiễm Bạch khẽ vuốt cằm, cười nhạt không nói.
Qua mấy ngày, chính là một lầm chuyển hướng quan trọng bên trong kịch bản, diệt thành phố zombie.
Nguyên kịch bản, Hạ Y Y khế ước được với một zombie cao cấp ở đó.
Vị diện này là một vị diện cấp thấp, cũng không thể sinh ra Thi Vương.
Sau khi Lâm Tuyết trùng sinh, chính là ở đây triệt để cướp đoạt hết tất cả cơ duyên của Hạ Y Y, thay Hạ Y Y khế ước với Zombie cấp cao kia.
——
Một ngày này,
Hạ Y Y nhìn thấy Diệp Khê trở về, vội vàng nói:
"Căn cứ tổ chức một nhiệm vụ, mời chúng ta tham gia, rất nhiều điểm tích lũy, có đi không."
Diệp Khê nhẹ gật đầu:
"Đi."
Đi tới cổng