"Sau đó chờ khi chúng ta không còn quan sát tình hình nơi đây nữa họ sẽ quay trở lại, sau đó chính là lạc đường dê nhỏ rơi vào tay thợ săn." Thanh Hoà giải thích cho hệ thống biết.
Mong sao cái này cũng chỉ là hắn lo xa.
Hiện tại hắn cũng không để mặt Mặc Vũ tại nơi nguy hiểm này được, bởi vì có thể sẽ bị tên huyết tộc kia theo mùi hương mà lần đến.
Thanh Hoà: "Hệ thống ngươi điều tra địa điểm gần đây có thể lẫn tránh khỏi tên huyết tộc kia, ta sẽ mang Mặc Vũ qua đó rồi nhanh chóng trở lại.
Cũng không thể đi quá xa, ngươi có thể tại đây canh chừng hay không? Sau đó liên lạc ta qua não nội nếu có chuyện gì xảy ra."
Hệ thống nghe thế ngay lập tức điều tra, mở giao diện hệ thống cho Thanh Hòa xem địa điểm mà nó vừa điều tra được.
[Hệ thống: Có thể lạp, ký chủ thân thân yên tâm, hệ thống sẽ canh chừng tại nơi đây lạp.]
"Ân, nhờ vào ngươi hệ thống." Thanh Hoà nghe hệ thống trả lời thì gật đầu nói.
Thanh Hoà cuối xuống đỡ Mặc Vũ lên lưng hắn, sau đó nhanh chóng hướng về phía bản đồ giao diện chỉ dẫn nhanh chóng chạy đi.
Cũng may vài bữa nay hắn có luyện tập đều đặn cho nên cõng một người chạy khoảng cách ngắn cũng sẽ không hụt hơi giống lúc vừa tập.
Sau khi chạy đến nơi hắn đặt Mặc Vũ vào một góc chết, sau đó lấy thêm đồ vật che giấu lại.
Thanh Hoà từ trong túi lấy ra một chai nước hoa, phun thật nhiều vào chỗ cất giấu Mặc Vũ cũng như vòng vòng xung quanh, tránh cho chỉ có một chỗ có mùi lại làm nó nổi bật.
Sau khi làm xong này đó, Thanh Hoà quan sát xung quanh tránh bị theo dõi, sau đó ngay lập tức đi theo đường cũ phản hồi lại vị trí lúc trước.
Cứ tạm thời cất giấu Mặc Vũ tại đây đi, sau khi mọi việc xong xuôi hắn sẽ mang Mặc Vũ đi sở cảnh sát gần nhất.
Vừa đi được vài bước, thì đột nhiên nghe tiếng hệ thống vang lên trong não nội.
[Hệ thống: Ký chủ thân thân, nguy rồi lạp, có một đứa trẻ cùng một người đàn ông trưởng thành đi đến đây lạp.]
[Hệ thống: Mà hệ thống trông thấy người đàn ông kia, dần dần xuất hiện những dấu hiệu của huyết tộc lạp.]
[Hệ thống: Người đàn ông kia là huyết tộc lạp! Đứa trẻ đó nguy hiểm lạp.]
Nghe hệ thống thông báo, Thanh Hoà sững sờ, ngay lập tức cắn răng chạy vội lên.
Vừa chạy hắn vừa nói với hệ thống qua não nội.
[Thanh Hoà: A thống ngươi đi theo xem xét họ, quan sát chung quanh xem con đường chạy thoát rồi báo cho ta, ta ngay lập tức chạy đến nơi.]
Mặc dù trong lòng lo lắng nhưng Thanh Hoà cố gắng để đầu óc bản thân bình tĩnh lại, mà suy nghĩ về nhiệm vụ.
[Miêu tả nhiệm vụ: Hai ngày nữa, vào lúc giữa đêm khuya, ánh trăng dâng cao,