Ngẩng đầu lên thì thấy thiếu niên đi trở về chiếc xe, lên xe vặn tay ga nhanh chóng đi phương hướng khi nãy nàng vừa mới chỉ.
"A a a giọng nói cũng thật hay a!"
Khi thấy thiếu niên đã xa, nhóm bạn nữ sinh kia cũng lớn mật mà bàn tán hơn.
...
Tại bãi đỗ xe.
Một thanh âm điện tử vang lên, nhưng những người tại đó đều không ai nghe thấy, chỉ có thiếu niên kia oán giận lẩm bẩm trả lời âm thanh đó.
"Ta cũng đâu có biết a, đã bảo ngươi đi tra ngôi trường, biết được bản đồ của nó, thì ta với ngươi cũng không cần từ khi ra nhà đến trường như con ruồi không đầu mà loạn chạy khắp phố đâu a."
[Hệ thống:...!Ký chủ thân thân đây là trường học ngài học, mà tại sao ngài không biết lạp?]
Hệ thống ấp úng nói, nó sẽ không thừa nhận với Thanh Hoà rằng nó đã quên cái việc này.
[Hệ thống:...!Trước khi hệ thống đến đây, ngài cũng đã ở đây lâu...!Nên hệ thống nghĩ ngài cũng đã đi học rồi lạp.]
"Ta khi vừa đến thế giới này, thì nguyên chủ đang dự định tự sát đó ngươi biết không a!" Thanh âm hắn hỏng mất khi nghĩ đến viễn cảnh vừa xuyên qua mà trả lời hệ thống.
Đúng vậy, thiếu niên kia chính là Thanh Hoà.
Vì không biết đường mà từ khi bước ra cửa, cả hai chủ tớ nhà này loạn chạy trên phố, cũng may đi đường hỏi dần người xung quanh, rốt cuộc thì trước khi trễ giờ thì cả hai cũng đến nơi.
Sau đó vấn đề khác hiện lên, bọn họ không biết đường nào đi đến bãi đỗ xe.
Cho nên, mới có sự việc như trên.
"Lúc ta xuyên qua thì còn đang đứng trên bờ vực a uy, lúc bọn họ tìm thấy mang về thì cũng không bắt ép ta đi học, còn dẫn ta đi du lịch."
Thanh Hoà giọng nói hỏng mất mà nói: "Mặc dù có thể hiểu bọn họ lo sợ ta làm điều dại dột."
"Nhưng là ngươi có hiểu hay không, bọn họ nhìn ta ánh mắt như nhìn một cái tiểu đáng thương mỏng manh dễ vỡ, sợ đụng một cái là vỡ nát a!"
Cũng may hiện tại cũng không ai tại bãi đỗ xe, cho nên Thanh Hoà còn không lo bị nhìn thấy lẩm bẩm với không khí, nếu không có lẽ cả hai chủ tớ đều được một vé đi vào bệnh viện tâm thần trải nghiệm một ngày.
Hệ thống nghe thế cũng ngượng ngùng mà xin lỗi Thanh Hoà.
[Hệ thống:...!Hệ thống xin lỗi ngài lạp...!không thể trợ giúp ngài được lạp.]
Hệ thống nghĩ nghĩ, ngay lập tức giọng nói vừa chuyển.
[Hệ thống: Nhưng là cũng một phần do ký chủ thân thân ngài không có chút trách nhiêm nào lạp.
Ngài cũng phải tìm hiểu chứ lạp, hệ thống cũng không dám lớn mật mà xen vào thế giới này, mặc dù cũng chỉ có thể điều tra.
Nhưng chính là ngài không nói trước lạp.]
[Thanh Hoà: A, thế là chuyện vẫn là do ta ư.]
Để phòng có người