Bà Diệp đi đến gần giường, trên giường cả người Thanh Hòa đều cuốn trong chăn, chỉ còn nửa đầu trên còn lộ ra, tóc cũng tán loạn trên gối.
Nhìn Tiểu Hoà say giấc, trong lòng bà mềm mại.
Bà lấy tay nhẹ nhàng vén tóc loạn trên mặt Thanh Hoà, trêu ghẹo mà đánh thức hắn lúc nào cũng linh.
"Tiểu Hoà à, thức dậy đi con, không thức dậy coi chừng ca ca tỷ tỷ ăn điểm tâm ngọt của con đó."
Mặc dù nghe thế hơi phi lý, tại vì bình thường hệ thống kêu gần nửa tiếng đến nỗi phải dùng biện pháp mạnh, Thanh Hoà mới khó khăn mà thức dậy.
Nhưng là bất ngờ chính là hắn thức.
Đúng vậy, Thanh Hoà ngay lập tức mở choàng mắt bật dậy, khi nghe điểm tâm ngọt sắp bị ăn thì hắn như nghe đến từ mấu chốt, lập tức tỉnh dậy.
Thanh Hoà hắn là một cái đồ ngọt khống đâu.
Bà Diệp thấy Thanh Hoà thức dậy như dự liệu, bà nhẹ nhàng cười mà nghĩ: Tiểu Hoà là tiểu tham ăn, đặt biệt là đồ ngọt, không hề bất ngờ khi thằng bé ngay lập tức tỉnh dậy.
Bà Diệp: "Con thức dậy rồi thì đánh răng rửa mặt đi nha, rồi mẹ con mình đi mua đồ rồi, ăn ở ngoài luôn."
Thanh Hoà mơ mơ màng màng mà trả lời: "...!Vâng."
Thanh Hoà ngồi thẫn thờ trên giường mà nhìn bà đi ra khỏi phòng, cửa đóng lại, Thanh Hoà mới giật mình mà đi tìm hệ thống rớt ở đâu trên giường.
Hắn bất ngờ a, không ngờ bà Diệp lại lên kêu hắn rời giường.
Hoặc đúng hơn là, hôm nay hệ thống thế mà lại cùng hắn ngủ quên!
Sau khi vẫy vẫy chăn, hệ thống rớt ra từ góc chăn bị cuốn, rớt tưng tưng tưng như thế mà vẫn ngủ ngon lành.
Thanh Hoà bế hệ thống lên, kêu hệ thống thức dậy.
"A thống a dậy dậy đi, dậy đi nào, thống thống a..." Thanh Hoà vừa gào vừa vỗ vỗ hệ thống tỉnh.
Ân, thiên đạo hảo luân hồi.
Hiện tại đổi lại Thanh Hoà phải khổ cực mà gọi hệ thống thức dậy đâu.
Cũng không kêu bao lâu, hệ thống cũng nhập nhèm mà tỉnh dậy, dụi dụi hai đậu đậu mắt chào Thanh Hoà.
[Hệ thống: Ký chủ thân thân, buổi sáng tốt lành lạp.]
"Ân, buổi sáng tốt lành nha A thống." Thanh Hoà gật đầu trả lời rồi đi rửa mặt vệ sinh, đặt hệ thống nằm trên giường.
Sau khi chào hỏi một lát lâu, tỉnh táo lại hệ thống hoảng sợ phát hiện hét lên.
[Hệ thống: A a a a a! Ký...!Ký chủ thân thân ngài...!Ngài thế mà lại tự thức dậy, còn thức sớm hơn hệ thống nữa lạp!]
Hệ thống nhanh chóng bay lên vào nhà vệ sinh, đuổi theo Thanh Hoà để xác nhận bản thân không có ngủ đến bị loạn số liệu.
Bay vào thấy Thanh Hoà đang đứng trước gương đánh răng, nó mới ngỡ ngàng dừng lại, hai đậu đậu mắt bên trong tràn ngập không thể tin tưởng.
Thanh Hoà nghi hoặc nhìn tiểu hệ thống bị ngốc rớt luôn trí thông minh, lấy tay búng nhẹ vào đầu nó, sau đó xoay đầu tiếp tục đánh răng.
Hệ thống không thể tin tưởng mà nhìn Thanh Hoà, cũng không thể trách nó, bình thường nó kêu Thanh Hoà thức dậy cũng là một khiêu chiến.
Cho nên khi thấy Thanh Hoà thức dậy sớm, mà còn kêu nó thức thì lo sợ loạn số liệu cũng bình thường.
Cũng như ngươi không thể tin tưởng được con lười đột nhiên hoạt động nhiều, như cú mèo thức buổi sáng, dơi có thể thấy đường,...
Thanh Hoà đánh răng rửa mặt xong, quay qua thì thấy hệ thống vẫn bay một chỗ như trời trồng như thế, hắn nghiên đầu nhìn hề thống mà nghi hoặc: Hắn thức dậy sớm trước nó cũng là bình thường mà, cũng đâu phải hắn không thể tự thức dậy đâu, hay là thật sự loạn số liệu rồi?
Thanh Hoà tóm hệ thống loạng choạng: "A thống, A thống nghe rõ trả lời, không lẽ thật sự bị bug rồi."
[Hệ thống: Hệ thống mới không có bị bug lạp!]
Hệ thống nghe Thanh Hoà nói thì rống lên.
"Ân ân ân, hảo hảo hảo, ngươi nói cái gì cũng đều đúng." Thanh Hoà có lệ mà phụ hoạ nó, mang theo slime nhỏ nhỏ ra khỏi phòng, rồi đi xuống nhà cùng bà Diệp đi ăn sáng rồi mua đồ.
Thấy Thanh Hoà đi xuống, bà Diệp mang theo chìa khoá rồi cùng nhau xuống nhà xe, bà cũng không kêu tài xế lái xe mà là dự định tự mình lái.
Thanh Hoà: "Mẹ ơi, hay để con lái cho."
Bà Diệp nghe thế nhìn lại xe, cười nhẹ nhàng đưa qua chìa khóa cho Thanh Hòa nói: "Được thôi."
Lúc trước hắn có đi thi lấy bằng lái xe moto, cũng sẵn tiện thi luôn của xe oto, nên cũng không lo tình huống không có giấy tờ đâu.
Lên xe đóng cửa lại, Thanh Hoà hỏi bà Diệp đang ngồi ghế lái phụ, đang thắt dây an toàn: "Bây giờ mình đi ăn ở đâu hả mẹ?"
Bà Diệp suy nghĩ một chút nói: "Hôm trước mẹ có nghe bạn mẹ giới thiệu một tiệm cũng ăn ngon, chúng ta đi đến đó ăn thử xem."
"Vâng ạ." Thanh Hoà trả lời, khởi động xe lái đến tiệm ăn theo chỉ dẫn của bà Diệp.
Thức ăn trong tiệm làm cũng rất ngon, sau khi ăn xong.
Thanh Hoà cùng bà Diệp thảo luận, sau khi hắn đi thực tập về, cả nhà sẽ cùng nhau ra tiệm này ăn.
...
Đến thương trường to nhất tại thành phố, đi theo yêu cầu của bà Diệp.
Bên trong không chỉ có siêu thị cùng các loại trang phục, đồ trang điểm các cửa hàng mặt tiền, còn có cung cấp khách nhân nghỉ ngơi hưu nhàn khu, bên trong có rất nhiều bán thức ăn cửa hàng.
Sau khi đỗ xe xong, bà Diệp đi trước dẫn đường, đi đến đâu sẽ lựa lựa rồi mua đồ, đồ mua sẽ để cửa hàng vận chuyển về tận nhà.
Mặc dù vui vẻ vì không cần phải xách đồ, nhưng là hắn bị bà Diệp chơi thành trò chơi thời trang, với