Âm thanh bên ngoài vang lên:" Vợ a ~"
Là Mã Gia Kỳ kêu Đinh Trình Hâm, anh bước vào trong khu vườn thì nhìn thấy cậu đang ngồi ngẩn ra. Mã Gia Kỳ nhìn nhìn cậu:" Em bị làm sao? "
Đinh Trình Hâm lắc đầu, rồi nhớ lại chuyện thỉ nhỏ lúc nãy mà buông miệng hỏi:" Anh, ở đây có nuôi thỏ sao? "
" Thỏ? Không có, làm sao vậy? ", Mã Gia Kỳ khó hiểu hỏi.
Đinh Trình Hâm suy nghĩ gì đó. Nhưng nhanh chóng cậu liền gạt nó sang một bên, Đinh Trình Hâm đứng bên trong nhà kính, hướng ra bên ngoài hỏi:" Anh đến tìm tôi hả? "
" Ừ, anh vừa xong công việc, đang định đưa em về nhà ông nội một chuyến ", Mã Gia Kỳ gật đầu nói.
"Ông nội của anh? ", Đinh Trình Hâm hỏi.
Mã Gia Kỳ chỉ gật đầu.
Đinh Trình Hâm đứng lên, phủi phủi những ngọn cỏ dính trên quần áo, sau đó hướng Mã Gia Kỳ mà đi đến. Mã Gia Kỳ giúp cậu chỉnh lại đôi giày bên ngoài, giúp cậu mang nó.
Cả hai song song đến đường chính của biệt thự, ở đây đã có sẵn xe huyền phù chờ đợi. Anh đưa cậu ngồi lên xe, anh đi qua bên chỗ ghế lái, khởi động xe, đem cậu trở về Mã gia.
Mã Gia Kỳ là người phải làm việc, phải kiếm tiền nên anh muốn mua một căn nhà ở trung tâm thành phố. Thuận tiện đi lại trong công việc hơn, vả lại lúc trước quen biết Đinh Trình Hâm, anh vì muốn theo đuổi tên nhóc này nên đã lựa mua căn nhà gần như là theo yêu thích của Đinh Trình Hâm, cũng may là nhà không quá xa công ty.
Còn Mã gia, nơi đó có những người lớn tuổi. Thường thì những người lớn tuổi này chỉ thích nơi yên tĩnh, không muốn có người làm phiền nên Mã Gia Kỳ đã thuê một nhà kkiến trúc sư, thiết kế một căn nhà đơn giản ở vùng bên ngoài ngoại ô. Ở đây không quá ồn ào, không khí cũng rất dễ chịu. Thường thường thì sẽ có những người thích yên tĩnh hoặc là yêu thích tiếng sóng vội vã sẽ đến đây để nghỉ dưỡng.
Đường đi cũng khá xa, nên tầm khoảng một tiếng đến một tiếng rưỡi mới đến. Đinh Trình Hâm ngồi trên xe, lúc nhìn ngó bên này, lúc thì loay hoay lục đục tìm thấy thứ lạ lạ trên xe, còn bậy giờ thì ngủ ngon không biết trời đất gì. Mã Gia Kỳ bên cạnh cũng chỉ cười trừ thôi.
Trải qua một tiếng hơn thì đã đến vùng biển ngoại ô này, đường xe chạy là đường dọc bờ biển nên nghe thấy tiếng sóng rất rõ. Đinh Trình Hâm đang ngủ thì bị tiếng sóng làm tỉnh giấc. Cậu lờ mờ ngồi dậy, nhìn qua phía bên trái là liền nhìn thấy đường biển dài. Đinh Trình Hâm đây không phải lần đầu nhìn thấy biển nhưng so với biển mà cậu thấy thì ở đây đẹp hơn nhiều.
Hiện tại bây giờ là giờ trưa, ánh mặt trời đã lên gần đến đỉnh rồi. Mặt biển bị những cơn sóng làm dao động, kèm theo là ánh nắng chiếu sáng của trời cao lên mặt biển, làm cho mặt biển càng chói sáng hơn. Chưa kể, cho dù ngồi xa cỡ nào cũng có thể nhìn thấy biển rất trong, cực kỳ trong suốt luôn.
Đinh Trình Hâm như bị cả bãi biển ở đây thu hút vậy, Mã Gia Kỳ thấy cậu