Khi Cố Phi Ngang vừa xuất hiện, Viên Ninh tay vuốt con thỏ thú bông, có dừng lại trong tích tắc, nếu không phải đạo diễn Chung và những người khác đều nhìn chằm chằm vào Viên Ninh, có lẽ sẽ không phát hiện ra điều này.
Nhưng có thể bởi vì động tác nhỏ này, cảm giác toàn bộ nhân vật đã thay đổi.
Đạo diễn Chung không tự chủ ngồi thẳng lưng, nếu nói Trần Văn Văn vừa rồi thử vai là một thiếu nữ ngây thơ, thì Viên Ninh lại cẩn thận hơn một chút.
Mãi cho đến khi Cố Phi Ngang tới gần, Viên Ninh mới phát hiện ra, nàng đem con thỏ đặt ở bên cạnh.
Đôi mắt xinh đẹp linh động có chút tò mò mang theo sự đề phòng đứng lên, giống như đang có ý hỏi ngươi là ai và tại sao lại ở đây?
Cố Phi Ngang nhìn Viên Ninh, không tự chủ được lộ ra nụ cười, nói: "Vị cô nương này, xin lỗi đã quấy rầy."
Chỗ này có chút khác so với nội dung trong kịch bản, nhưng nó lại phù hợp vào lúc này.
Viên Ninh vẻ mặt nghiêm túc: "Ngươi là ai?"
Ngữ điệu của nàng có chút lạnh lùng, nhưng thanh âm lại ngọt ngào mềm mại, giống như một con thỏ dưới chân bị thương nên càng phải thêm cảnh giác.
Ngược lại có cảm giác hình như nhan sắc kinh diễm bị làm cho nhạt nhòa.
Cố Phi Ngang âm thanh không khỏi mềm đi mấy phần, lui về sau hai bước phòng ngừa tiểu cô nương tiếp tục nổi giận: "Cô nương vẫn luôn ở chỗ này sao?"
Viên Ninh không nói gì, chỉ nhìn Cố Phi Ngang rồi lại nhìn con thỏ dưới chân, ánh mắt giống như đang hỏi Cố Phi Ngang sao ngươi vẫn còn ở đây?
Cố Phi Ngang thậm chí không để ý đến khóe miệng của mình hơi nhếch lên, trong ánh mắt thậm chí còn có ý cười.
Hoàn toàn khác với biểu hiện khi diễn cùng Trần Văn Văn.
Đạo diễn Chung không nói ai tốt ai xấu mà chỉ gật đầu: "Diễn đoạn sắp chết đi."
Viên Ninh cúi người nhặt con thỏ búp bê lên, đưa cho trợ lý nói cảm ơn, rồi nhìn Cố Phi Ngang.
Cố Phi Ngang ý cười không giảm và hỏi: "Có cần tôi ngồi không?"
Viên Ninh vừa định gãi mặt, nhưng lại nhớ ra trên mặt còn có lớp trang điểm, giơ tay lên rồi lại xấu hổ vội vàng bỏ xuống: "Làm phiền Cố tiền bối rồi, tôi có thể nằm trên mặt đất còn anh quỳ bên cạnh tôi được không?"
Cố Phi Ngang gật đầu.
Viên Ninh trực tiếp nằm trên mặt đất.
Cố Phi Ngang muốn Đạo diễn Chung và những người khác có thể xem rõ diễn xuất của Viên Ninh, vì vậy anh ấy đã cố ý quỳ một bên để không cản trở Viên Ninh.
Viên Ninh không nhìn Cố Phi Ngang mà nhìn bàn tay đẫm máu của chính mình, mang theo một tia nghi hoặc, giống như đã nhận được đáp án: "Thì ra cảm giác chết là như thế này."
Hóa ra máu của Ma tộc cũng có màu đỏ.
Cố Phi Ngang muốn duỗi tay ra để nắm tay Viên Ninh, nhưng ngay khi tay sắp chạm vào thì anh ấy dường như nhớ ra rằng cô gái trước mặt là kẻ đã giết sư phụ của mình.
Cố Phi Ngang nắm chặt bàn tay lại và cắn răng nhìn vào khuôn mặt của Viên Ninh.
Viên Ninh trực tiếp dùng tay bôi máu lên mặt Cố Phi Ngang, giống như thiếu nữ đang chơi đùa cố ý làm bẩn người mình thường.
Giống như đang biểu thị cái gì đó, ngữ khí khẳng định, kiểu kiêu ngạo mà một cô gái luôn biết cách làm người yêu mình thỏa hiệp: "Tu vi của thân xác này ta tặng chàng, đừng quên ta nhé".
Nói xong Viên Ninh nở nụ cười có chút ranh mãnh cùng vài phần vui sướng, có một loại cảm giác thoải mái sau khi trả thù, như là đang chờ mong cuộc sống sau này của Cố Phi Ngang.
Khóe mắt Cố Phi Ngang có một giọt nước mắt rơi xuống.
Hắn rõ ràng có thể ngăn cản, hắn biết ma khí cùng linh khí không thể tương hợp, nhưng không biết vì sao lại không muốn ngăn cản cũng không cự tuyệt, giống như muốn giữ lại đồ vật của người mình yêu.
Trong không gian hồi lâu không có âm thanh, Viên Ninh chọc nhẹ cánh tay Cố Phi Ngang , sau đó ngồi dậy: "Em, em diễn xong rồi."
Cố Phi Ngang không biết từ khi nào hai đầu gối đã quỳ trên mặt đất, duỗi tay xoa nhẹ mặt: "Em thật biết cách phá hỏng bầu không khí."
Viên Ninh ngượng ngùng giải thích: "Thật ra thì nằm trên mặt đất hơi lạnh."
Cố Phi Ngang buồn cười, đứng dậy đưa tay về phía Viên Ninh: "Vậy em mau đứng lên."
Viên Ninh đã tự mình đứng dậy, vỗ vỗ quần áo, nhìn tay Cố Phi Ngang, nói giỡn: "Vậy em nằm xuống lại, Cố tiền bối đỡ dậy lần nữa thì thế nào?"
Cố Phi Ngang mỉm cười và lắc đầu, nhìn đạo diễn Chung trước khi ngồi trở lại chỗ của mình.
Đạo diễn Chung hỏi: "Không phải cô nói Nguyệt Dao là một người rất trong sáng sao?"
"Đúng vậy." Viên Ninh không chút do dự: "Nàng ta về mặt tình cảm thì đơn thuần, nhưng không có nghĩa là nàng ta không có đầu óc."
Đạo diễn Chung ra hiệu cho Viên Ninh tiếp tục nói.
Sắc mặt của Trần Văn Văn thay đổi, cô ta nhìn Viên Ninh với ánh mắt u ám.
Viên Ninh nhận thấy được điều đó nhưng không thèm để ý, vì cô rất muốn vai diễn này nên cô không sợ sẽ làm mất lòng mọi người.
Với lại, cho dù cô có nói bao nhiêu điều tốt đẹp với Trần Văn Văn thì trong lòng cô ta vẫn ghét cô thôi.
Hơn nữa vừa rồi Amy còn châm chọc Trần Văn Văn: "Ma tộc chưa bao giờ thuần khiết và tốt bụng, Nguyệt Dao còn giết rất nhiều người.
Ngoài tu vi cao ra, nàng ấy cũng rất cẩn thận, còn giết sư phụ của nam chính, người có tu vi không hề thấp.
Thuần khiết là con người của nàng nhưng không phải là tính cách của nàng."
Trần Văn Văn nhận thấy có điều gì đó không ổn: "Em nói nhiều như vậy, nhưng vẫn chưa đưa ra câu trả lời cho câu hỏi của đạo diễn Chung."
Lời này vừa nói ra, ánh mắt Viên Ninh kỳ quái nhìn Trần Văn Văn: "Ồ."
Trần Văn Văn như bị mắc kẹt trong cổ họng: "Đây là cách em đối xử với tiền bối sao?"
Vẻ mặt của Amy trở nên lạnh lùng, cô ấy nhìn Trần Văn Văn và định mở miệng châm chọc.
Đạo diễn Chung thấy không ổn nên vội vàng nói: "Để chúng tôi bàn bạc một lát, chúng tôi sẽ cho hai người câu trả lời nhanh nhất."
Trần Văn Văn trong lòng hối hận vì không kêu quản lý đi cùng, cô ta lườm trợ lý một cái, sau đó trợ lý mới nhớ ra điều muốn nói: "Đạo diễn Chung, anh là người luôn liên hệ với Văn Văn chúng tôi.
Nếu không thì Văn Văn sẽ không cố ý từ chối kí hợp đồng với một chương trình để đến nơi này, và nếu không phải có thể cùng đạo diễn Chung hợp tác, thì với danh tiếng của Văn Văn chúng tôi, làm sao có thể nhận loại nhân vật này, thậm chí còn không thể gọi là nữ thứ số 3."
Những lời này suýt chút nữa khiến đạo diễn Chung bốc hỏa, dù sao thì đạo diễn Chung cũng thực sự có lỗi trong chuyện này.
Trợ lý của Trần Văn Văn tiếp tục nói: "Ngay cả khi đó là nữ chính, Văn Văn chúng tôi rất ít khi đi thử vai, đây lại còn thử vai với một người mới.
Khi đó, công ty đã khuyên Văn Văn nên suy nghĩ thêm về điều này, nhưng Văn Văn hết lòng muốn hợp tác với đạo diễn Chung.
Tôi thậm chí còn cãi nhau với anh Lý về chuyện này, nếu không