Tô Minh Nguyệt được Bao An An đưa về phòng thử đồ để thay quần áo, Bao An An quan tâm hỏi cô: "Nguyệt Nguyệt, tay em sao lại lạnh như vậy, em thấy khó chịu à?"Cô lắc đầu, lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ, mây đen dần dần kéo tới đầy trời.“ Nguyệt Nguyệt, vừa rồi chị đã bí mật quan sát họ rồi, họ khá hài lòng về em đó.
Chị nghĩ em chắc chắn có thể được chọn! Bao An An vừa nói vừa giúp cô thay quần áo, “Nào, mặc cái này vào, rồi chị trang điểm cho em.
""Vừa rồi em có chút lo lắng ..." Tô Minh Nguyệt ngồi trước gương trang điểm, đang được Bao An An lau hai má, cô cố gắng hết sức kìm nén sự lo lắng trong lòng, nếu thật sự ký hợp đồng, cô chắc chắn sẽ có nhiều công việc liên quan đến chụp ảnh khác nhau.
Hiện giờ cô chỉ muốn đến gặp bác sĩ của mình càng sớm càng tốt để xem khi nào tình trạng của cô mới hồi phục.Cô không dám nói với ai ngoại trừ Tạ Hiểu Đông rằng cô không thể chụp ảnh.Vừa rồi tâm trạng cô vẫn rất thoải mái, nhưng sau khi nghe Đường Kiệt Nhân nói rằng phải dùng đèn chiếu sáng, cô dường như cảm thấy nhịp tim của mình lại bắt đầu tăng nhanh.Tô Minh Nguyệt nghĩ, nếu cô ấy ngất xỉu trước mặt đại diện nhãn hàng thì thật là xấu hổ.
Cô bồn chồn bước đến bên cửa sổ, trên cửa sổ hơi long lanh chiếu sáng, như thể trời đã đổ mưa rồi.“ Nguyệt Nguyệt, em cứ đi đi lại lại thế này, chị sao có thể trang điểm cho em được đây? Bao An An ôm lấy thân thể đang bồn chồn của Tô Minh Nguyệt xuống ghế, dùng cọ phấn quét lên mặt cô, "Nguyệt Nguyệt, lần đầu đóng phim em mới chỉ mười mấy tuổi, khi đó gặp Đạo diễn Vương, em có lo lắng không?" ""Em không lo lắng chút nào ...!thỉnh thoảng cũng sẽ bị ông ấy mắng.
Lúc đó ông ấy rất vui tính, ông ấy hằng ngày đều kể chuyện cho chúng em nghe , yêu cầu em theo dõi lại hành động của ông ấy, rồi cứ thế quay xong thôi." Tô Minh Nguyệt nhớ lại thời điểm quay phim mấy năm trước, khóe miệng mím lại."Vậy thì người trang điểm cho em lúc đó có phải chuyên gia trang điểm do Đạo diễn Vương tin tưởng, là cô Tôn Nhàn Nhu không? Cô ấy là thần tượng của chị đó!”“Vâng, vâng, đúng rồi.” Tô Minh Nguyệt tự chỉ vào mặt mình và nói, “Khi chụp ảnh tạo hình nhân vật cho bộ phim, đạo diễn Vương cũng dặn dò cô Tôn không nên trang điểm quá đậm cho em, vẫn để lại quầng thâm dưới mắt em, lúc đó em thắt bím tóc 2 bên, đứng bên cổng trường chụp hình đó.
"Bím tóc? Bao An An đang nghĩ xem tạo hình như thế nào mới có thể khác hẳn với tạo hình lúc nãy, cô nhớ tới dáng vẻ ngây thơ dễ mến của Tô Minh Nguyệt trong phim, liền nảy ra một ý tưởng.Bao An An nhanh chóng tết tóc thành bím ở hai bên, xoắn thành hai búi tròn, rồi đánh mắt nhẹ nhàng, tô son môi hồng cam.
Tô Minh Nguyệt ngay lập tức từ cô gái quyến rũ ban nãy thành một cô búp bê phương Đông thuần khiết." Bọn em làm diễn viên cũng thật lợi hại đi.
Thay đổi tạo hình một cái là biến thành người khác luôn." Bao An An vỗ vai Tô Minh Nguyệt, kéo cô đứng dậy và thay cho cô một đôi giày mũi tròn.Khi Tô Minh Nguyệt nhìn thấy Bao An An lấy điện thoại ra muốn chụp ảnh tự sướng với mình, cô đã nhanh chóng nhắc nhở Bao An An tắt đèn flash đi."Được rồi Nguyệt Nguyệt, lát nữa về nhà nhớ để mắt nghỉ ngơi nhé, chứ thế này đúng là làm chậm trễ công việc rồi.
Này, lớp trang điểm của em đẹp quá, chị phải đăng lên trang cá nhân để khoe mới được.
Nói quá một chút, chị cũng được xem như kế thừa công việc của cô Tôn rồi! ""An An, cô như thế này đúng là tự khen mình mà, đừng tưởng tôi không nghe ra."Hai người đang nói chuyện phiếm trong phòng thay đồ, chợt nghe Tạ Hiểu Đông gõ cửa bên ngoài nói: "Hai vị cô nương, hai người nghĩ đây là nhà mình đấy à? Đã trang điểm xong chưa? Không thấy trời đã tối đen rồi sao? "Hai cô gái nhìn nhau cười, Bao An An nhanh chóng kiểm tra lớp trang điểm của Tô Minh Nguyệt một lần nữa, mở cửa giao cô lại cho Tạ Hiểu Đông, sau đó trở lại phòng thay đồ nhanh chóng thu dọn đồ đạc gọn gàng.Tạ Hiểu Đông nhìn Tô Minh Nguyệt mặc một chiếc váy, trên đầu là hai búi tóc tết, không khỏi cười nói: "Em… Em đang muốn cosplay thành gấu trúc khổng lồ hả?"Tô Minh Nguyệt tay chống hông, liếc xéo anh một cách xéo xắt, cùng