Bầu trời đang dần dần sáng lên, tia sáng màu cam hồng nhàn nhạt hiện ra, Tô Minh Nguyệt xem xong VLOG của bốn người thì lần lượt vào trang cá nhân của họ.Mấy người bạn cùng lớp dường như đã đi đóng phim hết rồi.Vào thời điểm đó, Tô Minh Nguyệt bất ngờ gặp phải tai nạn trên phim trường, cô ấy không còn quan tâm đến việc liên lạc với bạn bè.
Cô nhấn like bức ảnh.
Thấy Á Nặc không có cập nhật gì trong vài tháng qua, cô do dự không biết có nên hẹn cô ấy ra ngoài nói chuyện.Thôi bỏ đi, nhỡ cô ấy đang bí mật đi quay phim thì sao ...Dafu bị cô làm cho khó chịu, lăn lộn vài vòng rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, hoàn toàn không cảm nhận được sự vướng bận trong lòng cô chủ.Điện thoại trên tủ đầu giường đột nhiên sáng lên, kèm theo tiếng rung.Tô Minh Nguyệt cầm điện thoại lên xem, đó là Á Nặc, người cô ấy vừa nhấn like ảnh!Á Nặc: [Tiểu tiên nữ, không ngủ được nên nhớ tới mình sao? Hay là cậu đang quay đêm đó? 】Tô Minh Nguyệt: [Không! Mình mới ngủ dậy, cậu đi quay rồi à? 】Á Nặc: [Không! Mình không muốn chịu loại khổ cực đó, lão nương còn đang nghỉ phép đây! 】 【 Icon cười】Sau đó, cô gửi một bức ảnh bầu trời xanh, mây trắng và biển xanh.
Người con gái trang điểm tinh tế, tay cầm ly sâm panh, dựa vào lan can du thuyền và mỉm cười, trên người mặc một bộ áo tắm màu trắng, còn nóng bỏng hơn so với ấn tượng lúc trước của Tô Minh Nguyệt.Á Nặc: [Đừng phát tán ảnh này ra ngoài nhé.
Bữa tiệc này rất riêng tư, mình thậm chí còn không dám đăng nó lên nhóm kín của fan.
】Tô Minh Nguyệt gần như không nhận ra Á Nặc trong ảnh, trông không giống cô gái ngồi cười trên đu quay trong Vlog.Cô chuyển liên kết của trang web trường cho cô ấy: [Chị gái nhỏ thật xinh đẹp đó nha! Cậu có còn nhớ cái này không? 】Á Nặc: [Cậu tìm thấy cái video cũ rich này ở đâu vậy? Lão nương đây đã nôn tỷ lần, đến chết cũng không quên! 】Tô Minh Nguyệt: [À, dạo này mình đang ở nhà nghỉ ngơi đây này.
】 【 Icon mèo con chán nản.】Á Nặc: [Tiểu tiên nữ không quay phim à? Hay là, để mình giới thiệu cho cậu mấy nhà sản xuất giỏi.
Thôi nhé, mình đi party đây, đợi mình về rồi mấy đứa chúng ta gặp mặt nha! 】Ngay sau đó, cô ấy đã gửi một icon mặt cười khác.Tô Minh Nguyệt xem giờ và đặt điện thoại trở lại nóc tủ đầu giường.
Khi cô ấy hoàn thành xong việc vệ sinh cá nhân, đã 7 giờ sáng rồi.Cô nhẹ nhàng đi ra ngoài, vừa bước xuống lầu đã thấy Vu Thành Quang từ xa chạy về phía mình.Cô mỉm cười vẫy tay rồi chạy theo sau anh ba vòng.Vu Thành Quang: "Nguyệt Nguyệt, nghỉ ngơi một lát đi.
Em đã đọc hết tài liệu hôm qua anh gửi cho em chưa?"Tô Minh Nguyệt lau mồ hôi: "Tài liệu......!Em đọc rồi ...!xem qua một chút."Vu Thành Quang: "Có chỗ nào không hiểu, có thể hỏi anh."Tô Minh Nguyệt cắn môi, suýt chút nữa nói ra hai từ gì đó.Gió thu thổi nhẹ, khuôn mặt trắng nõn dịu dàng của cô đỏ bừng sau khi chạy bộ, Vu Thành Quang sợ cô bị cảm lạnh, không biết vô tình hay cố ý đứng chắn ở chỗ gió thổi tới cho cô.Tô Minh Nguyệt: "Tối hôm qua, quản lí đã nói với em, tự quay thử một tuần, sau đó nếu không có gì khác thường thì sẽ đưa em đi studio chụp ảnh."Vu Thành Quang: "Cứ từ từ thôi, đừng quá vội vàng.
Anh thấy ở tài liệu nói điều trị phải mất vài tháng mới có hiệu quả."Tô Minh Nguyệt: "Vậy từ giờ em sẽ bắt đầu, vừa quay vlog vừa chăm sóc Dafu, tăng tốc độ lên có được không?"Vu Thành Quang: ...Hai người vừa nói chuyện vừa đi dạo quanh khu, Tô Minh Nguyệt nhìn thấy chú chó săn lông vàng đang đi dạo từ đằng xa, cô sợ hãi đến mức trốn sau lưng Vu Thành Quang.Bà dì hàng xóm cùng Hoan Hoan bước tới.
Hoan Hoan nhìn thấy Vu Thành Quang thì không bước lai gần, nó nằm xuống mặt đất rồi vẫy vẫy đuôi.Bà dì lúc này mới nhìn thấy bóng dáng cao lớn phía trước, vui vẻ nói: “ Đây không phải là bác sĩ Tiểu Vu sao, không mặc áo Blouse trắng làm tôi suýt chút nữa không nhận ra đó.”Tô Minh Nguyệt nghe thấy thế thì đứng sau lưng Vu Thành Quang gật gật đầu.
Hôm nay anh mặc một chiếc hoodie xám, phía dưới là chiếc quần short denim, trông khác hẳn với bộ dạng tỉ mỉ thường thấy ở bệnh viện.Vu Thành Quang: “ Chào dì, nhìn Hoan Hoan hôm nay có vẻ rất có tinh thần.”Bà dì: "Hoan Hoan, để bác sĩ Tiểu Vũ xem cho, đã có thể tháo chỉ được chưa?"Vu Thành Quang sờ đầu của Hoan Hoan, ra hiệu nó nẳm ngửa ra.Nhưng Hoan Hoan lại ngẩng đầu lè lưỡi, như thể nó còn tò mò về Tô Minh Nguyệt đang đứng bên cạnh hơn.
Nếu không phải vì Vu Thành Quang đứng đằng trước che hết tầm nhìn,