Kỷ Nguyên Ánh Trăng Mờ

Kết cục


trước sau

Editor: Waveliterature Vietnam

Trong nháy mắt Long Thất tránh thoát, Đường Lăng đã lập tức lao đến, dưới sự gia trì của thể trận cấp một, tốc độ của Đường Lăng đã tăng lên rất nhanh, sức mạnh được gia trì thêm 41%, cả người hắn lao đi như một cơn gió, nhanh chóng tiếp cận được chiến sĩ Thuấn Bộ Tử Nguyệt.

Cho nên, trong nháy mắt sau đó Đường Lăng đã xuất hiện trước mặt Lạc Tân.

Vung một quyền lên, giáng một đòn về phía cái tên vừa khống chế Lạc Tân, tâm phúc của Long Thất.

Mà tên tâm phúc kia của Long Thất, thực lực của hắn chỉ cao hơn những chiến sĩ tinh anh bên ngoài trận tuyến một chút, khi Đường Lăng rời khỏi được hàng rào trận tuyến, tiếp cận bọn hắn, với thực lực Ouston của bọn hắn, làm sao có thể là đối thủ của Đường Lăng?

Cho nên, chỉ một quyền, dưới tình huống không khống chế lại sức lực của mình, Đường Lăng trực tiếp đánh nổ đầu hắn ta.

"A!" Máu tươi của tên tâm phúc kia bắn lên người Lạc Tân, cô nhịn không được hét lên một tiếng kinh sợ.

Theo sau tiếng hét của cô, năm, sáu đạo lôi điện đồng thời đánh về hướng Đường Lăng.

Không còn cách nào, Đường Lăng đã gây thiệt hại quá nghiêm trọng đối với nơi này!

Nhưng không ai ngờ tới chính là, Đường Lăng dùng một góc độ quỷ dị, khó khăn tránh đi mấy đạo lôi điện kia, sau đó bắt lấy Lạc Tân, dùng lực ném cô ra ngoài hai mươi mét, đến nơi tương đối an toàn.

Lại đạp một cước vào mông Lạc Ly, đá Lạc Ly ra khỏi phạm vi nguy hiểm!

"Xoẹt xoẹt xoẹt" Lại thêm mấy đạo lôi điện đánh xuống, Đường Lăng nhảy vọt lên, chạy thật nhanh tránh ném trực tiếp chạy đến chỗ Long Thất vừa đứng vững lại.

Đây là trận chiến của hắn và Long Thất! Hắn đã nói, hắn đương nhiên sẽ giết chết Long Thất, ngay lúc này hắn sẽ không lưu tình.

Một trận chiến không thể nào tránh khỏi được, Long Thất cũng phản ứng cực nhanh, ngay lúc này không lo được bản thân sẽ phá nát những thứ gì, hai tay hắn ta giơ lên, Phong Xà vốn đang trói chặt Lạc Ly bỗng nhiên hội tụ về phía hắn ta, tạo thành một cái đầu mãng xà bằng gió thật lớn, điên cuồng cắn xé lao về phía Đường Lăng.

Hắn ta đã nhận ra, tốc độ của Đường Lăng vậy mà đã nhanh hơn hắn ta không ít, sức mạnh cơ bản của hắn lúc này không thể nào xác định được, nhưng cũng không hề yếu, dù sao thì hắn cũng chỉ dùng một quyền đã đánh vỡ đầu tâm phúc của hắn ta.

Trong tất cả các trận chiến, tốc độ chính là một nhân tố quyết định cực kỳ quan trọng, Long Thất nhất định phải lợi dụng tốt thiên phú của mình, phá nát đi tốc độ của Đường Lăng, hơn nữa, phải thừa dịp Đường Lăng đang bị trừng phạt..

Ý thức chiến đấu của Long Thất tuyệt đối không kém, nhưng hắn làm sao có thể mạnh như Đường Lăng được? Cho dù là lần đầu tiên thấy được khả năng thiên phú của Long Thất nhưng Đường Lăng vẫn không hề có chút bối rối nào.

Trước khi con mãng xà bằng gió lao đến tấn công mình, Đường Lăng bỗng nhiên lùi nhanh về, sau đó lập tức tránh được con mãng xà gió kia, ngay tại lúc hắn lùi nhanh về sau, không hề dừng bước mà xoay chân trái một cái, xoay người chạy như điên về hướng khác.

"Ầm ầm" Lại có hai đạo lôi điện đánh xuống, trong quá trình chạy trốn Đường Lăng vẫn có thể tránh được, trong tình thế nguy hiểm như vậy hắn vẫn có thể tránh né được hai đạo lôi điện kia.

Tất cả những điều này vào được Long Thất, người điều khiển gió thu vào mắt, hắn ta khiếp sợ trong lòng, đây là loại ý thức gì? Sao có thể đạt được trình độ kiểm soát thân thể đến mức hoàn mỹ như vậy? Sao hắn có thể tránh né một cách hiệu quả đến thế? Tại sao lại có một cảm giác quen thuộc đến vậy, Long Thất không tự chủ nghĩ đến một người, một người khiến hắn ta nghĩ cũng không dám nghĩ đến, chính là ---- Đường Long.

Mà lúc này, Đường Lăng đã chạy đến bên trái một nơi nào đó, ở đây, Đường Lăng có thể nhận ra được có vật phẩm vô cùng quý giá.

Sau khi nhìn thấy vật phẩm, Đường Lăng đột nhiên dừng bước lại với một khả năng kiểm soát cơ thể vô cùng đáng kinh ngạc.

Hắn quay người, bỗng nhiên cười quỷ dị cưới Long Thất một cái, lòng Long Thất đột nhiên trầm xuống, thất Đường Lăng bất ngờ ngã người sang phải, con mãng xà gió của hắn ta vừa vặn xẹt qua vai của Đường Lăng.

"Nguy rồi!" Long Thất không nhịn được thấp giọng hô một tiếng, bàn tay điều khiển gió nắm chặt lại, muốn dừng con mãng xà gió kia ngay lập tức.

Đáng tiếc đã không kịp, con mãng xà gió kia thổi tan một đống tạp vật, gồm cả vật phẩm quý giá Đường Lăng thấy, tất cả đều bị thổi rơi cùng một chỗ.

Sắc mặt Long Thất thay đổi.

"Bây giờ mới công bằng, không phải sao?" Đường Lăng đứng lên, quay đầu đi.

Lại tránh thoát một đạo lôi điện giáng xuống.

Nơi này bị hắn phá nát nghiêm trọng hơn Long Thất, cho nên sự trừng phạt vẫn cứ tiếp tục diễn ra, nhưng chỉ cần hắn kéo luôn cả Long Thất vào trong trừng phạt này, thời gian còn lại cũng đủ….

Khi nói chuyện, Đường Lăng đã xông thẳng về phía Long Thất.

Long Thất muốn tránh cũng không tránh được, chỉ có thể nghênh chiến Đường Lăng từ chính diện!

Hai người nháy mắt đã đụng vào nhau, bên cạnh hai người, những đạo lôi điện không ngừng giáng xuống.

So với Đường Lăng, Long Thất căn bản đã không có biện pháp nào để thong thả tránh đi lôi điện, huống hồ còn đang trong tình trạng chiến đầu với Đường Lăng như thế này.

Điều này cũng nói lên Long Thất lúc này không thể nào điều khiển được con mãng xà bằng gió nữa, hắn đã bị Đường Lăng mạnh mẽ kéo vào trận chiến tay đôi!

Dựa trên năng lực cơ bản của đôi bên, Long Thất mạnh hơn Đường Lăng, sức mạnh của hắn ta đã đạt đến mức chín trâu một hổ, cho dù tốc độ và sự nhạy bén hơi kém một chút, nhưng cũng có thể đánh ngang sức với Đường Lăng được.

Thế mà bây giờ, lại không thể nào so với Đường Lăng được.

Hắn làm sao có thể đoán trước được, chỉ trong một tháng ngắn ngủi, Đường Lăng vậy mà có thể học được thể trận, hơn nữa còn có thể lĩnh hội được thể trận cấp một, cho dù không đạt được đến mức độ hoàn mỹ nhưng cũng đã đến mức ưu tú, khiến năng lực của bản thân được tăng lên đến 41%!

41% này, tương đương với việc đem sức mạnh tám trâu của Đường Lăng tăng lên thêm một nửa, vượt xa sức mạnh chín trâu một hổ của Long Thất!

Ngoại trừ điều đó, tất cả những sức mạnh cơ bản của Đường Lăng đều được tăng lên, lại phối hợp với năng lực phán đoán cực chuẩn của hắn, không, chính xác là tạm thời cũng được cải thiện, năng lực phán đoán của hắn cũng đã tăng lên cực lớn, một khi đánh tay đôi, Long Thất có thể bị sức mạnh tăng cường cực mạnh của Đường Lăng nghiền nát! 

Kiểu nghiền nát này, sau khi hai người vật lộn với nhau chưa đầy hai mươi giây thì đã lộ ra mánh khóe.

Long Thất bắt đầu bước lùi lại, một bên khó khăn tránh né lôi điện, một bên lộ ra thần sắc nhát gan, muốn chạy trốn.

"Còn nhớ rõ lời tôi nói không?" Đường Lăng nhìn Long Thất, trong lúc nói chuyện phiếm liên tiếp tung ra bảy quyển.

Long Thất khó khăn tránh được sáu quyền, nhưng vẫn bị một quyền cuối cùng của Đường Lăng đánh mạnh vào bụng dưới.

Hắn ta không còn lực phản công, dưới tình huống này, sự tránh né cũng đã trở nên rất khó khăn.

Nắm đấm của Đường Lăng sao có thể mạnh đến vậy? Bụng dưới bị hắn đánh một quyền cứ như bị búa sắt đập trúng, như bị Cự Ngưu hung hăng va chạm, Long Thất cuộn người lại muốn đứng lên.

Đường Lăng căn bản không cho hắn ta có cơ hội đứng dậy, lại đá thêm một cước nhanh như gió, mũi chân chuẩn xác đá vào cằm Long Thất, vang lên một tiếng xương nứt giòn tan.

"Phốc" một tiếng, Long Thất phun ra hai chiếc răng nanh đầy máu, trên cằm truyền đến một cơn đau đớn kịch liệt, bên tai lại nghe giọng nói lạnh như băng của Đường Lăng "Tôi đã nói rồi, ta phải giết cậu!"

Đang nói chuyện, Đường Lăng lại bước về phía trước mấy bước, bả vai trực tiếp va mạnh vào ngực Long Thất, Long Thất cảm giác như lồng ngực mình đông cứng lại, xém chút nữa đã không thể thở được, hết lần này đến lần khác, lại vào ngay lúc này, một đạo lôi điện lại đánh xuống, hắn chỉ có thể cuộn người nằm trên mặt đất, lăn người một cái, khó khăn tránh đi.

Thân thể của Đường Lăng cũng chớp động hai lần, tránh đi ba đạo lôi điện, sau đó vọt tới, nắm lấy mắt cá chân của Long Thất, nói tiếp "Chuyện cũ của cậu sẽ rất thú vị, cậu sẽ chết rất thê thảm, tôi tuyệt đối không nói mà không làm đâu!"

Long Thất nghe được câu này, trong lòng hắn tràn ngập cảm giác lạnh lẽo, cuối cùng hắn cũng biết được tại sao hắn vừa nhìn thấy Đường Lăng đã không nhịn được mà giận dữ, bởi vì hắn thật sự có một chút tin tưởng, là Đường Lăng có lẽ sẽ giết chết
hắn.

Tại sao lại tin tưởng? Vì cái gì lại tin tưởng?

Long Thất nghĩ không ra vấn đề này, nhưng cơ thể đã bị Đường Lăng nhấc lên, hung hăng ném xuống đất.

"A!" Sự va chạm kịch liệt, mang đến cảm giác âm u to lớn, khiến cho đầu óc Long Thất quay cuồng, thế nhưng Đường Lăng lại không hề cho hắn có cơ hội thở dốc.

"Bốp bốp bốp!" Chỉ hai ba giây, hắn đã đập Long Thất xuống đất thêm bảy tám lần.

Lôi điện lại lần nữa giáng xuống, cả ba đạo lôi điện đồng thời đánh xuống, Đường Lăng cứ như một ác ma điên cuồng, trực tiếp nhấc thân thể Long Thất lên, ném thẳng về phía lôi điện, trong khi hắn lại xoay chuyển bước chân, thân thể ngã ra sau, một lần nữa tránh đi lôi điện!

Ba đạo lôi điện liên tiếp đánh thẳng vào người Long Thất, hắn ta vốn đã bị Đường Lăng đánh thành một đống bùn nhão cho nên lúc này không thể nào động đậy nổi nữa, giống như một đống than cốc, nằm rạp trên mặt đất, cũng không biết là còn sống hay đã chết!!

Đường Lăng cũng không thèm để ý đến Long Thất, bắt đầu chuyên tâm tránh né lôi điện.

Thẳng đến hai phút sau, lôi điện trừng phạt Đường Lăng mới hoàn toàn kết thúc.

"Haa." Đường Lăng thở ra một hơi dài, sau đó bước từng bước đến chỗ Long Thất, cao cao tại thượng nhìn xuống hắn ta.

"Cho cậu hai phút để thở rồi, đến đây, đứng lên, lại đánh tiếp nào." Ngữ khí của Đường Lăng vừa lạnh lùng vừa trào phúng.

Cánh tay của Long Thất miễn cưỡng động đậy hai cái, khuôn mặt đã bị lôi điện đánh đến cháy đen, chật vật nhìn Đường Lăng.

"Tôi, tôi không muốn chết."

"Thì sao?"

"Cho tôi, cho tôi một cơ hội." Dường như Long Thất thấy được hy vọng.

Đường Lăng nở nụ cười, ngồi xổm xuống đất, nhìn Long Thất nói từng câu từng chữ "Tôi đã nói rồi, tôi sẽ không nói mà không làm. Cho nên, tôi sẽ không cho cậu cơ hội nào cả. Cậu không muốn chết, nhưng, tôi không đồng ý."

"Tôi…" Long Thất lập tức gấp gáp, muốn giãy dụa, muốn bộc phát ra sức mạnh cuối cùng.

Nhưng lại bị Đường Lăng đánh xuống một quyền, chuẩn xác đánh vào huyệt Thái Dương của hắn ta.

"Phốc." Long Thất phun ra một búng máu tươi, hai mắt, hai tai, lỗ mũi cũng chảy đầy máu tươi, hắn ta đột nhiên hít ngược hai lần, sau đó cả người cứng đờ, triệt để bất động.

Vậy mà lại chết ở đây? Ta, ta đường đường là Thập lục thiếu Tinh Tú! Tại sao ta có thể chết ở nơi này? Nói cho cùng, ta vẫn là là Thập Lục thiếu xếp hạng chót sao?

Long Thất tràn đầy không cam tâm, vì để tích lũy đến trạng thái tốt nhất cho nên cả đời hắn ta đều khóa gien của mình lại, đều không thể đột phá được, còn chưa kịp trở thành chiến sĩ Tử Nguyệt mà đã chết như vậy?

Đáng tiếc, hắn ta lại không có cơ hội đi giải quyết sự không cam tâm của mình, bởi vì, hắn ta gặp phải Đường Lăng.

Đường Lăng đứng dậy liếc nhìn Long Thất đã không còn chút sự sống nào, sau đó nhìn về phía Lạc Tân, hắn vừa định mở miệng nói gì đó.

Đã thấy hai mắt Lạc Tân ngập nước mắt, lập tức chạy nhào tới, ôm chầm lấy Đường Lăng, bắt đầu khóc nấc nghẹn nào.

Trước đó, cô đã tích lũy quá nhiều sợ hãi, nhất là lúc cô bị Long Thất uy hiếp, muốn cô phải thương tổn đến Lạc Ly, nội tâm cô đã chồng chéo đến cực hạn, hiện tại cuối cùng cũng có thể an tĩnh lại.

Đường Lăng sững sờ, sau đó trong lòng sinh ra vài phần áy náy, nếu như không phải hắn muốn học xong toàn bộ thể trận, muốn theo đuổi cực hạn thể trận thì sẽ không khiến cho anh em nhà Lạc gia lâm vào tình cảnh nguy hiểm đến vậy….

Nghĩ đến đây, Đường Lăng một tay ôm choàng lên lưng cô, vỗ nhẹ mấy cái, dịu dàng nói "Không sao rồi, chúng ta an toàn rồi, chúng ta có thể đi Bến Cảng Hắc Ám…."

"Đừng có chiếm tiện nghi, buông em gái tôi ra." Giọng nói của Lạc Ly đột ngột vang lên, cậu ta trợn tròn đôi mắt nhìn Đường Lăng, trên mặt đầy vẻ khó chịu.

"Cậu có bị ngốc hay không thế?" Đường Lăng liếc mắt nhìn Lạc Ly.

Mà Lạc Tân đã đỏ mặt, nhanh chóng rời khỏi cái ôm của Đường Lăng, có phải vừa rồi mình đã mất không chế không?

"Anh mới ngốc." Lạc Ly nhanh chóng bước đến bên cạnh Lạc Tân, giống như gà mẹ che con mình, kéo Lạc Tân ra sau lưng.

Lạc Tân chợt cảm thấy hơi xấu hổ, ánh mắt nhìn xung quanh, nhìn thấy Kiro đang run rẩy trốn ở một góc, lập tức chuyển chủ để "Tên kia, xử lý thế nào đây?"

Lúc này Đường Lăng cũng đã thấy Kiro, không chút do dự bước lại chỗ tên kia.

Kiro nhất thời hét lên một tiếng, lời nói cũng trở nên lộn xộn "Đừng có giết tôi, tôi là một thiên tài khoa học kỹ thuật, tôi rất hữu dụng."

"Tôi thật sự là người ngoài cuộc, tôi không biết gì cả…." Kiro còn chưa nói xong, Đường Lăng đã đạp vào ngực hắn ta một cái, trực tiếp giết chết.

"Đường Lăng, anh cũng quá độc ác rồi?" Lạc Ly nhịn không được thấp giọng hô một tiếng.

Đường Lăng nhìn Lạc Ly, chỉ thản nhiên đáp lại "Ở di chỉ số chín này đối đầu nhiều ngày như vậy, cậu không phát hiện những người này rất thờ ơ với sinh mạng sao? Giống như cái tên này, cái gì mà thiên tài khoa học kỹ thuật, cậu căn bản không biết hắn ta sẽ mang đến bao nhiêu nguy hiểm đâu."

"Cái loại nguy hiểm không nhắm vào một cá nhân độc lập nào! Mà là nhắm thẳng vào thế giới này, thời đại này."

"Đường Lăng nói rất đúng." Lạc Tân cũng nhận ra được ý nghĩa trong lời nói của Đường Lăng, tên Kiro kia rất thờ ơ với việc sống còn của kẻ khác, cô cũng nhìn thấy được.

Tên Kiro này, có lẽ chính là kẻ nguy hiểm nhất trong đám người của Long Thất.

"Đã giải quyết xong rồi, chúng ta chuẩn bị đi đến Bến Cảng Hắc Ám thôi." Đường Lăng lộ ra một nụ cười.

Hơn một tháng, dừng chân tại di chỉ số chín, bây giờ cuối cùng cũng có thể… xuất phát một lần nữa! Còn có thể lợi dụng trận pháp không gian.

Nghĩ đến đây, Đường Lăng nhìn về khối nguyên thạch vạn năng, mà Lạc Tân lại đúng lúc nói với hắn "Có phải chúng ta cần tranh thủ thời gian không? Lúc trước hư ảnh không có trong đây, là sau khi Long Thất tiến vào nó mới xuất hiện. Bây giờ Long Thất đã chết, ta sợ…."

"Không, nó không biến mất, nhất định còn có nguyên nhân khác." Đường Lăng cắt ngang lời của Lạc Tân, chỉ trong vài câu đơn giản của Lạc Tân, Đường Lăng không cần nghĩ cũng biết Long Thất đã phá giải trận pháp thứ ba một cách hoàn mỹ, dẫn tới sự xuất hiện của hư ảnh Joshua.

Nếu như Long Thất chết, hư ảnh kia liền sẽ biến mất thì nó đã biến mất từ sớm rồi, chứ không đợi đến bây giờ.

Bây giờ, nó vẫn còn chưa biến mất, vậy nguyên nhân là gì? Vì mở trận pháp không gian? Có lẽ là không phải vậy?

Đường Lăng vừa nghĩ vừa bước về phía khối nguyên thạch vạn năng, mà ngay lúc này, hư ảnh của Joshua xoay người lại, nhìn Đường Lăng nói "Cậu đúng là ngoài dự liệu của tôi."

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện