Lãnh thổ Faustin có nhiều sông núi và rừng cây, trong bốn hành tỉnh, chỉ có tỉnh Til ở đông bộ dựa vào gần Vương Đô-thành Flor là có bình nguyên, nơi rừng sâu núi thẳm ra điêu dân, ở trong mắt các quốc gia xung quanh, người Faustin rất bưu hãn.
Cho nên, để người Faustin quản lý người Charles? Đừng nói giỡn. Đại đa số quân đội Fausine đều đối với người Charles áp dụng chính sách lấy bạo chế bạo. Cũng may, thống lĩnh quân đội Faustin- vương tử Kensell là người hiểu chuyện, cho tới nay, chuyện đại đồ sát còn chưa từng xảy ra.
Kỵ Sĩ Hành Trình Trailer
Trong bộ đội Faustin, các binh sĩ đều gọi người Charles là moi rợ, đứng ở góc độ công bằng, e là người Faustin càng thêm giống moi rợ hơn.
Hạ Thiến rất biết làm người, bây giờ đám du côn lưu manh ở trấn Giza từng ức hiếp nàng đã bị nàng dạy dỗ ngoan ngoãn, có Hans và Kane giúp nàng, lại có một đầu não thông minh, Hạ Thiến sử dụng đám nạn dân Charles như cá gặp nước.
Một tháng qua, ba người Grace, Lafite và Chirstine không hề rời đi, ngược lại còn thỉnh thoảng giúp đỡ Hạ Thiến, Grace thỉnh thoảng để lộ ra khôn khéo khiến Hạ Thiến toát mồ hôi lạnh, nàng cảm giác đầu não của mình là cấp bậc quản gia, còn Grace càng giống là một người quý tộc tài giỏi.
Locke vẫn chưa nói lai lịch của ba cô gái này cho Hạ Thiến, trước đó Hạ Thiến cũng không có tâm tư hỏi nhiều, đây là xã hội chủ nghĩa nam quyền, bình thường, nữ nhân sẽ không hỏi quá nhiều về chuyện mà nam nhân đã quyết định, mặc dù chuyện này có thể là cho nàng tăng thêm mấy vị tỷ muội.
Grace đối với Locke tử vong không biểu hiện ra cảm xúc gì, từ đầu đến cuối nàng cũng chỉ là một người tù binh của Locke mà thôi, sao có thể có tình cảm, mặc dù Locke vẫn luôn rất che chở mấy người các nàng, nhưng Grace đối với Locke nhiều nhất chỉ có một chút cảm kích mà thôi.
Ngược lại, sau khi thu được tin tức Locke tử vong, Christine đã khóc lớn mấy ngày, về sau càng là đỏ mắt liên tiếp một tuần. Tất cả mọi người đều cho rằng nàng coi Locke như anh ruột, nhưng Christine đến cùng là nghĩ như thế nào trong lòng, thì chỉ có chính nàng biết rõ.
Lafite thì dùng hành động để cho thấy thái độ của mình, nàng là một thị nữ có được đấu khí, có thực lực không thua kém những lão binh đã tòng quân nhiều năm, nàng chỉ khiếm khuyết kinh nghiệm thực chiến, Hạ Thiến có thể dạy dỗ được những tên cứng đầu trong đám nạn dân Charles, công lao của Lafite là không thể bỏ qua, nàng chỉ cần giáo huấn đám lưu manh không có mắt một chút.
Hiện tại là giữa trưa, Ferte đang canh giữ ở cửa doanh trại chống trường thương ngáp một cái. Mặc dù bây giờ là mùa đông, nhưng gần đây, thời tiết quá kỳ quái, mặt trời vẫn mọc rất cao, một chút mây cũng không có, chớ nói chi là có gió thổi qua. Nếu như không phải dãy núi xa xa còn phủ lên một tầng tuyết trắng xóa, Ferte đều muốn hoài nghi hiện tại có phải là mùa hạ hay không.
Ánh mặt trời ấm áp chiếu ở trên mặt Ferte, trong lúc hoảng hốt, hắn giống như gặp được hai sinh vật kỳ quái toàn thân có lông. Mùa này sao có thể có dã thú ẩn hiện, Ferte tự giễu nghĩ, từ một tháng trước, các huynh đệ trong doanh trại chiến tử hơn nửa, bọn hắn đã nghỉ ngơi đằng đẵng một tháng, chẳng lẽ là buồn ngủ nên gặp ảo giác? Ferte nghĩ vậy, hắn xoa xoa mặt, cẩn thận nhìn lại.
Vừa nhìn qua, Ferte kém chút bị dọa gần chết, hắn thấy được ai? Hắn vậy mà thấy được Locke đã sớm tử vong! Mặc dù Ferte không phải binh sĩ trong trung đội của Locke, nhưng hắn là binh sĩ của trung đội thứ hai- trung đội cũ của Locke, hắn lớn hơn Locke một tuổi, nhưng lúc Locke là tiểu đội trưởng, hắn vẫn chỉ là binh lính bình thường, lúc Locke tấn thăng trung đội trưởng, hắn vẫn chỉ là binh lính bình thường, hắn đối với vị huynh đệ tài giỏi cùng trung đội này chỉ có chút xíu ghen ghét, càng nhiều hơn chính là bội phục.
Mặc dù hai người dã nhân này còn cách hắn hơi xa, nhưng một người trong đó để lộ ra khuôn mặt của mình, Ferte vừa nhìn đã nhận ra, người này chính là Locke.
Sau khi đem mặt vò đến sưng lên, Ferte vẫn nhìn thấy vị dã nhân rất giống Locke mang theo một người khác hướng hắn đi tới, hắn nghĩ thầm, không phải là quỷ hồn của Locke trở lại đi. Ferte đã tác chiến trên chiến trường mấy năm, từng thấy qua ma pháp vài lần, hắn đối với những thứ thần kỳ này tin tưởng không nghi ngờ.
"A!" Sau khi rít lên một tiếng, Ferte lảo đảo nghiêng ngã chạy về trong doanh trại, hắn cho rằng mình gặp phải quỷ.
Locke lôi kéo tay Angelina im lặng nhìn một màn buồn cười này, hắn nhận biết Ferte, Ferte là người trấn Mine, lớn hơn hắn một tuổi, nhưng đầu óc tên này rất cứng ngắc, đã tòng quân bốn năm, nhưng mới chỉ thoát ly phạm trù phó binh, trước đây, hắn còn đối với việc đầu óc Ferte có bình thường hay không ôm thái độ có chút hoài nghi, hiện tại đã không cần hoài nghi, Locke cảm giác đầu óc tên này chính xác là có vẫn đề.
Nhìn thấy ta chạy cái gì? Locke lúng túng vuốt vuốt mặt, đây là kích động a. Angelina thì nhịn không được cười ra tiếng, hiện tại cũng chỉ có nàng hiểu được. Chắc là vị binh sĩ kia coi là Locke sớm đã chết, hiện tại hai người lại mặc một bộ da thú, khó trách sẽ dọa hắn.
"Đi!Chúng ta tiến vào doanh trại!" Locke lôi kéo tay Angelina, nhanh chân đi vào quân doanh.
Locke làm sao cũng không nghĩ tới, sau khi hắn đi ra sơn mạch Bering, đám binh sĩ Faustin đầu tiên mà hắn nhìn thấy lại là doanh đội của hắn. Hắn và Angelina rõ ràng là theo hướng đông bắc của sơn mạch Bering tiến lên, mà lại thông qua một chút thôn xóm ven đường, Locke và Angelina hoàn toàn chính xác biết được đây là phạm vi của thành Entel, chẳng lẽ vẻn vẹn thời gian một tháng, quân đoàn Hùng Ưng đã đánh tới nơi này rồi.
Đã nhìn thấy là bộ đội của mình, Locke cũng không vội mang Angelina đi tìm vương tử Kensell. Có binh sĩ của Nam Tước Kedozzi bảo hộ, có cường giả như Kỵ Sĩ Will áp trận, Locke tự tin, cho dù đám binh sĩ giáp đỏ lúc trước lại đến, cũng không chiếm được chỗ tốt.
Angelina cũng đối với doanh đội của Locke rất tò mò, tiếp nhận đề nghị của Locke, đi vào trong quân doanh nhìn xem.
Cũng may binh sĩ phòng thủ cửa ra vào quân doanh không phải chỉ có một mình Ferte ngớ ngẩn, binh sĩ canh giữ trên tháp tên thấy Ferte đang canh giữ cửa vào hốt hoảng chạy vào trong doanh trại, còn tưởng rằng quân địch tấn công doanh trại, chuẩn bị thổi còi cảnh báo, nhưng sau khi thấy hai người tới gần cửa doanh trại, bọn hắn cả kinh há