"Ta sắc phong ngươi làm 'Kỵ Sĩ, được không?" Lời Vương tử Kensell nói vẫn còn quanh quẩn bên tai Locke.
Locke cũng không biết mình rời đi tiệc tối như thế nào, nhưng tóm lại mãi cho đến ngày thứ hai, Locke vẫn cảm thấy chóng mặt.
Hắn thế mà trở thành một vị 'Quý tộc' dễ ràng như vậy? Mặc dù Kỵ Sĩ chỉ là quý tộc tầng dưới chót nhất, nhưng ngưỡng cửa này đã ngăn cản con đường tiến tới của vô số bình dân.
Kỵ Sĩ Hành Trình Trailer
Trước đó, trong doanh đội Kedozzi chỉ có hai vị quý tộc là Nam Tước Kedozzi và Kỵ Sĩ Will, chẳng lẽ hiện tại lại thêm Locke?
Locke nghĩ thầm, rất nhiều người trong doanh trại đều biết rõ chuyện hắn được phong làm Kỵ Sĩ, bởi vì toàn bộ doanh đội thấy hắn đem công chúa Angelina mang về. Ai cũng không cách nào tưởng tượng, hai người có dáng vẻ như dã nhân xuất hiên ở cửa doanh trại lúc trước, sau hai ngày ngắn ngủi, một người hoa lệ biến thân thành công chúa, một người được sắc phong làm Kỵ Sĩ.
“Đây thật sự là quá... “.Joshua đại thúc chỉ vào Locke, há miệng rất lâu, nhưng một câu cũng không nói nên lời.
Locke biết rõ Joshua đại thúc muốn nói điều gì, hắn chỉ cười "Hắc hắc" một tiếng.
Sau trận chiến với đám binh sĩ huyết hồng, Carl bị mất một cánh tay, nhưng hắn không chỉ không trở nên đồi phế mà ngược lại còn rất lạc quan tích cực, hắn đứng ở một bên cười nói: "Hiện tại, tiểu Locke năm đó cũng đã trở thành 'Đại nhân vật' rồi!"
"Không có, không có! May mà có hai vị đại thúc dìu dắt ta trong những năm gần đây." Locke vội vàng khiêm tốn nói.
Vương tử chỉ suất lĩnh binh đoàn cận vệ đợi ở doanh trại Kedozzi một ngày rồi rời đi. Tiền tuyến còn cần vương tử Kensell, binh đoàn cận vệ không chỉ bảo hộ vương tử, bọn hắn cũng là một binh đoàn tinh nhuệ tham chiến, đương nhiên là không thể bỏ bê ở chỗ này.
Angelina đương nhiên là theo vương tử Kensell rời đi, trước khi đi, Angelina từng ném cho Locke một ánh mắt lưu luyến và yên tâm, công chúa Angelina chỉ mới 16 tuổi, xem ra nàng đã thật sự coi trọng tên sĩ quan bình dân này.
Vương tử và công chúa rời đi, đám quý tộc đi theo đương nhiên cũng rời đi, nhưng Locke không nghĩ tới, vị Tử Tước mập mạp tối hôm qua vậy mà cố ý đến gặp hắn một lần trước khi rời đi.
Vị Tử tước này khen Loke một trận khiến chính người được khen là Locke cũng cảm thấy hơi buồn nôn, sau đó, hắn mạnh mẽ nhét hai tấm ngân phiếu, mỗi tấm trị giá một trăm vàng Diller và một chiếc nhẫn màu xanh sẫm vào tay Locke, chuyện này khiến Locke không hiểu ra sao.
"Huynh đệ! Sau này, ngươi đến Vương Đô chơi, cứ việc tìm ca ca, ca bao ăn bao ở!" Tử tước Mora tự quen thuộc, cùng Locke xưng huynh gọi đệ, ưng thuận một đống chỗ tốt, rồi nhẹ đi theo vương tử rồi đi.
"Xảy ra chuyện gì?" Locke nói thầm, không nghĩ ra thì không nghĩ, Locke cầm đám của cải ngoài ý muốn này, oán thầm trong lòng, tinh thần của vị đại nhân này có phải là có vấn đề hay không.
Lúc này, Tử Tước Mora bị Locke cho là 'Tinh thần có vấn đề”, đang lộ vẻ mặt đau khổ, đối với một Tử tước như hắn, hai trăm vàng Diller cũng là khoản tài phú không nhỏ, chớ nói chi là còn thêm vào một chiếc nhân làm từ ngọc bích xanh thẫm có giá trị một trăm vàng Diller.
Đừng nhìn, Tử tước Mora có quan hệ khá tốt với các đồng bạn trong tiệc tối, ở Vương Đô, hắn chính là một tên ngốc nổi danh, rất nhiều người giao hảo với hắn, đều không phải là coi trọng năng lực của hắn, mà là vì gia thế của hắn. Gia tộc của hắn kinh doanh đại đa số chỗ ăn chơi trong Vương đô-thành Flour.
Mặc dù Tử Tước Mora là một tên ngốc nổi danh, nhưng có thể lăn lộn đến vị trí Tử Tước và ngồi vững vàng vị trí này thì hắn nhất định không phải là người ngu ngốc thật sự, hắn có sự không khéo thuộc về mình, không biết có phải là ảo giác hay không, hắn luôn cảm thấy quan hệ giữa công chúa Angelina và tên bình dân nghèo kia rất không bình thường.
Hắn không hề nghĩ tới quan hệ người yêu, bởi vì tình yêu giữa một vị công chúa và một người bình dân quá nhảm nhí, mặc dù Tử Tước Mora hơi hồ đồ, nhưng hắn lại không ngốc. Hắn nghĩ thầm, chắc là tên bình dân kia làm chuyện gì đó khiến công chúa cảm thấy vui vẻ.
Vì cứu vãn chuyện hỏng bét mà mình làm, không để cho công chúa Angelina có ấn tượng xấu với mình, Tử Tước Mora quả quyết nịnh bợ Locke – vốn chỉ là một sĩ quan bình dân.
Hiện tại, tất nhiên là Locke chưa được sắc phong làm Kỵ Sĩ, vương tử cam kết, chờ sau khi chiến tranh kết thúc, Locke sẽ được sắc phong ở Vương Đô. Ngoại trừ Locke, đương nhiên là còn có không ít người được sắc phong, trong trận chiến tranh giữa hai nước, có không ít người có chiến công rất cao.
Đương nhiên giống như Locke, từ bình dân tấn thăng thành quý tộc là rất ít. Đại đa số vẫn là giống như Nam Tước Kedozzi, đem tước vị của mình tăng lên một hai cấp.
Bữa cơm trưa hôm nay diễn ra trong lều của Nam Tước Kedozzi. Trong lều, chỉ có mười mấy người ngồi thưa thớt.
Tất cả mọi người đều an tĩnh ăn bánh mì trắng của mình, Nam Tước không nói gì, không ai sẽ phát ra âm thanh.
Từ sau khi Locke trở về doanh trại, Zoro thiếu gia chưa từng xuất hiện trước mặt Locke, không biết là cảm thấy xấu hổ khi nhìn thấy Locke, hay là hổ then trong lòng.
Kỳ thật Zoro thiếu gia vẫn luôn đối xử không tệ với Locke, hầu như không có giắ đỡ quý tộc, nếu như không có sự kiện kia, hắn hoàn toàn có thể cùng Locke trở thành bạn tốt của nhau.
Nhưng bây giờ, hết thảy đã trễ rồi. Có thể làdo tính cách dưỡng thành trong quân doanh, Locke thống hận nhất là người đâm đao sau lưng, lúc gặp nạn, mọi người đều chạy đông tây, nghe theo ý trời, không có gì sai, ai cũng đều tiếc mạng, nhưng ngươi muốn ta đi chịu chết chính là cào đến lằn ranh của Locke.
Nếu Zoro thiếu gia vẫn luôn bày giá đỡ quý tộc với Locke, đè ép Locke, Locke cũng không có gì có thể nói, bởi vì đây là một xã hội có đẳng cấp nghiêm ngặt, thậm chí nếu như Locke vẫn là bình dân bình thường, có lẽ trong hai ngày sau khi trở về, Locke sẽ đi tìm Zoro thiếu gia ôn chuyện trước, những chuyện không vui trước đó sẽ bị Locke a dua nịnh bợ cho qua bởi vì Locke không có thực lực và địa vị chống lại Zoro.
Nhưng bây giờ Locke đã