Anh bị Trì Tuyết yêu cầu ở nhà nghỉ ngơi thêm hai ngày mới được phép đi làm trở lại.
Đối với điều này, bên ngoài anh tỏ vẻ khó chịu nhưng thực chất trong lòng lại đặc biệt hưởng thụ.
Mấy ngày gần đây công việc tồn đọng quá nhiều, anh chỉ kịp xử lý vài văn kiện đơn giản, tính toán thời gian gọi Thanh Hào lên để hỏi vài chuyện.
Đối chiếu với toàn bộ việc xảy ra gần đây, cho dù tin tưởng Thanh Hào nhưng anh vẫn không ngăn nỗi sự thất vọng trong lòng.
Người vừa đến, anh liền để cậu ngồi xuống ghế sofa, cầm trong tay tập hồ sơ đi đến đặt lên bàn.
“Nói cho tôi biết, những thứ này là thật hay giả?"
Bên trong là toàn bộ thông tin công ty đối thủ được viết đến tỉ mỉ, thậm chí còn liệt kê ra những dự án có cùng mục tiêu khách hàng với tập đoàn Eudora.
Đồng thời theo như báo cáo điều tra được gửi về thì vài tháng trước thường xuyên thấy Phó Thế Thành xuất hiện bên cạnh Thanh Hào, việc thuyên chuyển của Mai Trân được duyệt nhanh đến đáng nghi ngờ.
Cuối cùng, có người tra được dự án Darling có dấu vết bị mang đi sao chép, sau một hồi rà soát thì phát hiện trước đó Thanh Hào lấy danh nghĩa Trì Tuyết đến mượn đem đi, dĩ nhiên cầm chắc nếu Trì Tuyết biết cũng sẽ chẳng nghĩ ngợi gì nhiều.
“Phó Thế Thành nhờ tôi giới thiệu những người trong hệ thống cao tầng, chuyện duyệt Mai Trân là do tôi nhận thấy cô ấy có xích mích cá nhân với người bên bộ phận marketing, tách hai bên tránh khỏi nhau càng xa càng tốt.
Còn chuyện sao chép, tôi hoàn toàn không có gì để biện minh."
Nói trắng ra thì, toàn bộ những thứ điều tra được đều là sự thật.
“Đình chỉ công tác hai tháng, khấu trừ lương thưởng hai năm, lương chính giảm đi một phần ba."
“Chỉ là… Đình chỉ công tác thôi sao ạ?"
Thanh Hào mở to mắt, từ trước đến nay anh ghét nhất loại người qua mặt anh làm chuyện xằng bậy, thậm chí với lỗi mà Thanh Hào gây ra, anh hoàn toàn có thể đuổi việc bất kì lúc nào.
“Thanh Hào, chúng ta quen biết nhau đã lâu, tôi vừa vặn xem cậu như bạn bè, lần này cậu lại khiến tôi thất vọng.
Nhưng tôi tuyệt đối sẽ không bỏ rơi nhân tài, cũng tin chắc mình không nhìn nhầm người.
Mọi chuyện hôm nay, dừng ở đây thôi.
Cậu ra ngoài đi."
Cho đến tận khi về phòng làm việc, Thanh Hào vẫn bàng hoàng.
Cậu chỉ nghĩ mình đối với anh chỉ là con cờ có giá trị, từ trước đến nay vẫn làm tròn bổn phận chẳng chút oán trách, thậm chí còn mong mỏi được anh xem như bạn bè.
Cuối cùng anh thật sự đem Thanh Hào trở thành anh em đồng cam cộng khổ, thế mà cậu lại khiến anh triệt để buồn lòng.
Cậu chống tay xoa trán, lần đầu tiên suy nghĩ liệu những việc mình làm từ trước đến nay, có phải hay chăng đều là sai lầm.
Thanh Anh từ trận sốt cao vừa rồi nên được phê duyệt nghỉ ngơi tại nhà.
Cô nhận được tin nhắn do Thanh Hào gửi đến, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Cô biết Thanh Hào yêu mình, vậy nên cố tình lợi dụng cậu đứng ra chịu mọi tội lỗi, cũng nắm chắc rằng vị tổng giám ngoài lạnh trong nóng như anh tuyệt đối sẽ không đuổi việc Thanh Hào.
Hiện tại chuyện phá hoại dự án Darling đã bị anh phát hiện, hẳn sẽ có người theo dõi nhất cử nhất động tiếp theo của Thanh Hào, thậm chí là theo dõi cả cô.
Thanh Anh quyết định án binh bất động, chờ dịp khác để ra tay.
Nhớ đến chuyện bản thân cố tình ngâm nước rồi đứng gió cho đến mức phát sốt, thế mà anh cũng chẳng hề động lòng, thậm chí sau chuyện đó còn tỏ thái độ bài xích cô thì cô lại tức điên cả lên.
Đáng ghét hơn nữa chính là sau khi tỉnh lại, Thanh Hào nói rằng Trì Tuyết đã kết thúc công việc sớm hơn dự tính vậy nên đã lái xe chở anh về chăm sóc, điều này khiến cô càng thêm oán hận.
Nếu không phải do Trì Tuyết đột ngột xuất hiện, thì mọi chuyện đã chẳng tệ đến mức này.
Cùng lúc đó, anh lần nữa tra xét kĩ toàn bộ thông tin cá nhân của Thanh Anh, trầm ngâm suy nghĩ.
Hiện tại, vẫn chưa phải lúc để hủy hoại người này.
Tại bộ phận marketing.
“Lúc em tặng cho bạn gái, cổ khóc òa lên làm em cũng khóc theo”.
Minh Đinh bưng mặt, đáng nhẽ hôm đó mình phải an ủi đối phương, ai ngờ được cả hai cùng nhớ đến khoảng thời gian khó khăn ngày trước, đồng loạt khóc rống lên.
“Gả cho chú em có phải người ta xui xẻo một đời rồi không.
Từ nay về sau phải đối xử tốt với vợ tương lai nghe chưa?"
Quế Chi xoay bút trêu ghẹo, hiện tại mọi thứ đều theo đúng quỹ đạo, mọi người đều nhân thời gian hiếm hoi này thả lỏng tinh thần.
“Em cũng muốn mua nhẫn này, nhưng tại sao đến bây giờ em vẫn chưa có bạn trai".
Mẫn Nhi bĩu môi oán trách khiến cả nhóm phải bật cười ha hả.
“Theo tình tình chạy, chạy tình tình theo.
Em cứ nhớ nguyên tắc này, thế nào cũng mau có người yêu thôi.
Được rồi, nhân dịp dự án bước đầu thành công, chị sẽ đãi tất cả mọi người đi ăn.
Chị có đặt bàn trước ở nhà hàng rồi, tan làm đi thôi.”
“Chị Tuyết, em yêu chị quá đi".
Mẫn Nhi vỗ tay hò reo.
Trì Tuyết lắc đầu, trong lòng vẫn nhớ như in cảm giác xúc động khi biết việc mà từng người vì mình mà làm.
Nhà hàng lẩu cay tuy mới mở nhưng chủ yếu đón tiếp những doanh nhân có tiếng cùng một số vị tai to mặt lớn trong làng giải trí nên hầu như luôn chật kín chỗ.
Chính anh là người đã chọn cho cô nơi này, thậm chí còn trực tiếp thanh toán.
Chuyện này cho đến khi ăn xong bữa thì mọi người mới vỡ lở.
Vì bữa ăn vui vẻ ngày hôm nay