Minh Dục, nam, 29 tuổi, độc thân.
Tốt nghiệp trường đại học danh giá, là giám đốc dự án của một công ty tư vấn nổi tiếng.
Vừa nhìn vào tên là biết, Minh Dục có được một tiền đồ xán lạn.
Nhưng cha mẹ anh cho rằng, chỉ mỗi chữ “Minh” còn chưa đủ, cần phải thêm một chữ “Dục” để tăng phần chói lọi rực rỡ.
Mà hiện thực quả thật cũng như vậy, Minh Dục từ nhỏ đã ngoan ngoãn hiểu chuyện, tài trí hơn người, đã thế còn sở hữu ngoại hình cao ráo đẹp trai, có thể nói là gặp hoa hoa nở, gặp người người yêu.
Nhưng cha ông cũng có câu, thượng đế đã mở cho bạn một cánh cửa lớn, thì cũng phải khép lại một cánh cửa sổ nho nhỏ.
Chỉ là khéo quá hóa vụng, mặc dù cánh cửa sổ này rất nhỏ, song nó lại khóa ở động mạch của thể xốp*.
(*Thể xốp là một ống khác chứa bên trong nó là niệu đạo.
Giữa dương v*t có một đường ống gọi là niệu đạo, cả nước tiểu và tinh dịch đều thoát ra khỏi cơ thể bằng đường này, nhưng không bao giờ thoát ra cùng một lúc.
Khi tinh dịch đang được phóng ra khỏi cơ thể thì lối thoát dành cho nước tiểu bị đóng lại, khi nước tiểu đi ra ngoài thì phần đóng sẽ quay lại phía đường ra của tinh dịch.
Phần cuối ống nở ra tạo thành quy đầu.)
Minh Dục tiên sinh, mắc bệnh liệt dương.
Đây là một sự u uất khổng lồ đọng lại trong lòng Minh Dục.
Nam nữ theo đuổi anh từ thời đại học đến giờ nhiều không đếm xuể, vậy mà anh lại chỉ có một mối tình đau thương, kéo dài vỏn vẹn trong một tháng.
Đương nhiên không phải do anh không muốn yêu, mà là tâm có dư nhưng sức chẳng đủ.
Từ nhỏ đến lớn, hết thảy phương diện đều ưu tú khiến Minh Dục khó có thể đối mặt với cái hiện thực tàn nhẫn này.
Vì để phòng tránh những khả năng dẫn đến thất bại tàn khốc, Minh Dục đã lựa chọn một sách lược cực ổn thỏa, không yêu đương sẽ không có đau thương.
Để tận lực ngăn cản sự theo đuổi của người khác, anh không thể không tỉ mỉ mà ngụy trang bản thân.
Lúc nào cũng phải bày ra vẻ mặt lạnh lùng, phối hợp với nụ cười lịch thiệp đầy giả tạo, điên cuồng gia tăng khoảng cách giữa mình và người khác, toàn lực xây dựng một loại khí chất người sống chớ lại gần.
……Nhưng chẳng rõ vì sao, cái kế sách này dường như cũng không có tác dụng gì cả.
Mà bây giờ, sau khi trải qua mười năm sống như một con rùa đen rụt đầu, Minh Dục rốt cuộc cũng hạ quyết tâm thay đổi bản thân từ trong ra ngoài.
Quyết phải làm một người đàn ông chân chính! Hãy thức tỉnh đi hỡi chú chim u sầu!
Anh lấy hết can đảm, đi đến bệnh viện nam khoa tốt nhất thành phố C.
Vốn muốn đăng ký chuyên gia khám, ai ngờ hôm nay chuyên gia kia lại có việc đột xuất, nên anh chỉ đành đăng ký chỗ một vị bác sĩ trẻ.
Minh Dục khó khăn lắm mới có thời gian đi khám bệnh, nếu chờ vị chuyên gia kia lại phải mất một tuần —— càng quan trọng hơn là, đau dài chẳng bằng đau ngắn, có thể tới nơi này ít bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu.
Ngẫm lại căn bệnh của mình cũng không phải là bệnh nan y phức tạp gì, bác sĩ trẻ thì bác sĩ trẻ vậy, chỉ cần mau chóng chữa khỏi là được.
Minh Dục ngồi trong đại sảnh phòng khám chờ gọi tên, điện thoại lại đột nhiên sáng lên, là tin nhắn mới trong Meet U.
[ Đăng Các Mộng Ức: Hiếm khi được nghỉ thì lại phải tăng ca, àiii.
]
Tâm trạng căng thẳng của anh dần được thả lỏng, trả lời: “Chỗ làm lại có việc gì à?”
[ Đăng Các Mộng Ức: Cũng gần như vậy.
Cái nghề này của bọn em nào dám mơ ước đến ngày nghỉ chứ (đầu mèo đổ lệ.jpg) còn anh thì sao? ]
[ L: Nghỉ, không có việc gì làm, buổi tối chuẩn bị đi xem phim.
]
[ Đăng Các Mộng Ức:! Hâm mộ quá trời! Thôi không nói nữa, em phải làm việc rồi! Aaa! Em cũng muốn nghỉ! ]
Khóe miệng Minh Dục vô thức lộ ra một nụ cười —— đây chính là lý do khiến anh khắc phục nỗi sợ hãi mà đi khám bệnh.
Một năm trước, bởi vì quá mức buồn chán, Minh Dục ngẫu nhiên tải một ứng dụng giao lưu kết bạn đồng tính tên là Meet U về điện thoại.
Mặc dù giao diện trông rất văn nghệ, thế nhưng cái đám đàn ông bên trong thì cứ như một lũ chết đói vậy, nào là đăng ảnh nude, mới tán gẫu ba câu đã