[ Đăng Các Mộng Ức: Trước kia anh từng có bạn trai? Sao em không thấy anh nhắc tới bao giờ? ]
[ L: Đúng thế, chỉ là chia tay không được vui vẻ lắm, cho nên mới không nhắc đến.
]
[ L: Em…… để ý sao? ]
[ Đăng Các Mộng Ức: Em đương nhiên không ngại, ai mà không có người yêu cũ chứ ha ha ha ha ]
Phương Thư Giai nở một nụ cười dữ tợn mà gõ dòng tin này, thầm nghĩ không biết tiểu yêu tinh may mắn nào đã húp được mối ngon này trước? Ngàn vạn lần đừng để hắn gặp được! Nếu không, hắn nhất định…… nhất định sẽ chân thành cảm ơn đối phương đã nhường người đàn ông tốt như vậy cho mình!
[ Đăng Các Mộng Ức: À mà nhà anh ở đâu thế? Em muốn gửi cho anh chút đồ.
]
[ L: Đừng khách sáo như vậy, người lỡ hẹn là tôi mà.
]
[ Đăng Các Mộng Ức: Ai khách sáo với anh? Là em làm bánh quy, muốn gửi cho anh nếm thử, nếu không muốn thì thôi.
]
[ L: Tôi…… muốn.
]
[ L: Em còn biết làm cả bánh quy? Thật là giỏi.
]
[ Đăng Các Mộng Ức: Ha ha, em làm chơi thôi.
Gửi đến đâu cho anh vậy? ]
[ L: Nhà tôi ở đường Hoàn Hồ, khu An Lạc, em gửi tới bưu điện là được.
]
[ Đăng Các Mộng Ức: Á!! Vậy mà anh không nói sớm, nhà em cũng ở khu An Lạc đó.
Thế này cũng trùng hợp quá rồi!! ]
Minh Dục nhìn di động, nhất thời không biết làm thế nào cho phải.
Anh không ngờ mình với đối phương lại ở gần nhau đến vậy —— Đây có lẽ là một chuyện tốt, chỉ là nếu đối phương lại hẹn gặp mặt thì làm sao bây giờ? Anh không biết phải dùng lý do gì để từ chối, nhưng anh chắc chắn bản thân vẫn chưa sẵn sàng.
[ L: Bên này cách bệnh viện số Một khá xa, mỗi ngày em đi làm đều bất tiện vậy sao? Chắc là em phải bận rộn lắm, mỗi ngày đều phải tốn rất nhiều thời gian đi đi về về như vậy mà? ]
Nụ cười ngây ngô của Phương Thư Giai lập tức cứng lại.
Xong đời, hắn sơ suất quá đi mất —— Một lời nói dối phải dùng một trăm lời nói dối khác để che đậy, hơn nữa hắn cũng không phải com-pa, đâu thể vẹn toàn hết mọi bề, chỉ cần bất cẩn một chút thôi là sẽ để lộ ra trăm ngàn sơ hở.
[ Đăng Các Mộng Ức: Ha ha ha ha ha đúng vậy đúng vậy.
Phòng ở gần bệnh viện không dễ mua lắm ha ha ha ha ha, hết cách rồi.
]
[ L: Nhưng giá nhà bên này càng đắt hơn mà? ]
[ Đăng Các Mộng Ức:…… ]
[ Đăng Các Mộng Ức: À cái này, thật ra thì em cũng không hay ở Lạc An, mà là thuê một căn phòng ở gần bệnh viện.
]
[ L: Chà, hóa ra bác sĩ chỉnh hình có thể