Hải Thành, 5 giờ chiều.
Chu Ngữ Anh vừa xuống máy bay đã đi thẳng tới trung tâm thương mại.
Cùng bước vào với Chu Ngữ Anh là hai chàng vệ sĩ cao lớn lực lưỡng.
Chu Ngữ Anh bước vào gian hàng thời trang, chỉ lựa chọn vài bộ quần áo đơn giản, hai chiếc mũ lưỡi trai và một ít đồ ăn vặt rồi kết thúc, sau đó thì chạy thẳng tới khu nghỉ dưỡng ven biển.
Khi bước vào khu nghỉ dưỡng là đã tầm 6 giờ chiều.
Nắng chiều còn vàng ươm, vẫn còn rất nhiều người ven bờ biển.
Sau khi thay bộ áo tắm vào, Chu Ngữ Anh bơi vài vòng trong hồ nước của khu nghỉ dưỡng.
Vì mọi người đều thường xuyên trực tiếp ra biển để bơi nên hồ bơi bên bờ cát của khu nghỉ dưỡng được xây dựng không lớn lắm, nhưng cũng thừa sức cho cả chục người thoải mái bơi lội.
Vì nằm trong khu khách quý nên hồ bơi cũng được trang trí rất đẹp mắt.
Từ góc nhìn của hồ bơi có thể nhìn trực tiếp tới biển xanh óng ả.
Cạnh hồ bơi là những hàng dừa trông rất đẹp mắt, trên cây còn trĩu cả những chùm dừa to.
Biển xanh, cát vàng, hàng dừa trĩu quả, những căn Villa được xây dựng độc đáo, mọi thứ xung quanh đều làm cho con người cảm giác thật yên bình dễ chịu, tạo không gian hưởng thụ tuyệt vời.
Sau khi bơi vài vòng, Chu Ngữ Anh cũng nghỉ ngơi một lát rồi bắt đầu quay trở về phòng tắm rửa.
Sau khi tắm xong là đã khoảng tầm 7 giờ tối.
Chu Ngữ Anh mặc áo choàng tắm bước ra mới phát hiện trong phòng đã có thêm một người nữa.
Là Đường Thành Huân, chồng cô.
"Anh đợi em lâu chưa?"
Đường Thành Huân bước đến ôm chầm lấy Chu ngữ Anh, "Anh mới tới một lúc thôi".
Đường Thành Huân ôm chặt Chu Ngữ Anh hơn, lại hôn lên trán cô thật lâu rồi mới hỏi tiếp:
"Có nhớ anh không?"
Chu Ngữ Anh mỉm cười ngọt ngào, hai tay ôm lấy vai Đường Thành Huân,
"Có, nhớ anh đến chịu không nổi đây này".
Đáp lại Chu Ngữ Anh là một nụ hôn thật sâu nữa.
Hôn xong Đường Thành Huân mới lưu luyến nhìn Chu Ngữ Anh,
"Anh đi tắm chút, đợi anh."
Chu Ngữ Anh mỉm cười,
"Anh tắm đi.
Em mới mua cho anh một bộ đồ mới.
Chắc bây giờ khách sạn giặt xong rồi, em bảo họ mang lên.
Anh tắm xong là vừa lúc."
Đường Thành Huân tắm rất nhanh, chỉ một lát là đã xong, cũng là mặc áo choàng tắm bước ra.
Khách sạn cũng mang quần áo lên.
Cả hai cũng thay đồ.
Đường Thành Huân mặc một bộ đồ thể thao màu trắng, Chu Ngữ Anh cũng là một chiếc váy lụa chippon trắng với mấy bông hoa nhỏ màu nhạt, trông rất giống đồ đôi.
Trên quần áo phát ra mùi thơm chanh sả quen thuộc, Đường Thành Huân ngửi thấy, cái miệng ngọt xớt:
"Ôi, sao mà tôi lại may mắn cưới được cô vợ tuyệt vời như này, chu đáo quá đi mất!"
Sau một hồi tán tỉnh quen thuộc, cũng tiện thể ăn được chút đậu hũ của Chu Ngữ Anh, Đường Thành Huân mới mãn nguyện đi xuống phía nhà hàng dưới lầu để dùng bữa tối.
Vì đang trong kỳ nghỉ hè, hôm nay cũng là Thất tịch nên số lượng du khách của khu nghỉ dưỡng cũng đông đúc hơn bình thường.
Đã đến Hải thành nên Chu Ngữ Anh và Đường Thành Huân đều muốn ăn chút hải sản.
Tuy nhà hàng khá đông nhưng phục vụ rất tốt, thức ăn rất nhanh đã được mang lên.
Đường Thành Huân đeo bao tay, bóc tôm và lột cua cho Chu Ngữ Anh.
Chu Ngữ Anh uống một ngụm nước chanh, định ăn sò điệp thì Đường Thành Huân lại đút cho cô một thìa trứng cá,
"Thử xem trứng cá Hải thành có khác với trứng cá Beluga không?"
Chu Ngữ Anh há miệng, nhai nhai một lúc,
"Ừm, Vị khá giống trứng cá hồi Hokkaido, có cảm giác béo ngậy."
"Nếu ngon thì ăn