Tư Đồ Kinh vì bị Tạ Tụ hạ dược và thôi miên, thần trí vẫn có hơi hoang mang.
Xuất hiện một lúc còn được, nếu ở trước mặt người khác lâu, chắc chắn sẽ bị người khác phát hiện có gì không đúng.
Bởi vậy, trước khi đại hội tỷ võ chiêu thân chính thức tổ chức ở Vô Lượng sơn trang, Tạ Tụ quyết định mở một cuộc "Tuyển chọn nội bộ".
Bây giờ, Tạ Tụ chính là một trong những hồng nhân* nói một không hai trước mặt trang chủ, những đệ tử không phải huyết mạch của Tư Đồ gia có thể nói là vô cùng cẩn thận lấy lòng.
*Hồng nhân ở đây mọi người có thể hiểu là người được coi trọng, người đang phất lên trong một cơ quan, tổ chức nào đấy, cứ được ông chủ coi trọng, ủn mông lên chức thì được gọi là hồng nhân nhé
Vô Lượng sơn trang coi huyết mạch quan trọng nhất.
Công pháp cao cấp nhất chỉ có huyết mạch Tư Đồ gia mới có thể học.
Nếu thu được đệ tử xuất chúng vượt bậc, Tư Đồ gia sẽ gả nhi nữ nhà mình cho hắn, nạp bọn họ vào phe phái Tư Đồ gia.
Nhưng cơ hội như vậy, ít ỏi không có mấy.
Hơn nữa, nếu xui rủi, Tư Đồ gia không có nhi nữ vừa tuổi để liên hôn, vậy thì cho dù đệ tử này có thiên phú vượt bậc cỡ nào, chỉ e cũng chẳng được trọng dụng bao nhiêu mà ngược lại còn có khả năng bị chèn ép.
Những thủ đoạn tàn bạo bên trong không biết đã khiến bao nhiêu anh tài ôm hận mà chết.
Bởi vậy, hiện tại, trước mắt các đệ tử có một cơ hội có thể lên trời được, bọn họ đương nhiên đều muốn nỗ lực nắm lấy.
Bất kể người cho bọn họ cơ hội này là ai, bọn họ đều sẽ lấy lòng hết mình, dù cho người này tên là "hồng nhan họa thủy" thì cũng không ảnh hưởng gì.
Hiện giờ, với địa vị của Tạ Tụ, chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, lập tức sẽ có người hầu dâng tư liệu của những đệ tử vừa tuổi lên cho hắn.
30 tuổi trở lên hầu như đều bị loại, dù sao tới tuổi này còn chưa có cơ hội ra mặt, vốn cũng chẳng còn khả năng lộ diện nữa.
Có gia thất tạm thời cũng có thể loại bỏ, dù sao có gia đình rồi thì không tiện phối hôn, nếu vì kết thân với Tư Đồ gia mà bỏ thê bỏ tử, cũng chẳng cần gì phải chọn hắn.
Thấp hơn mười tuổi chắc chắn không được, hài tử tuổi này mới bắt đầu có trí nhớ, nhỏ hơn chút còn đang đứng tấn đấy, thu rồi cũng không biết phải bồi dưỡng bao nhiêu năm nữa.
Còn không bằng trực tiếp chọn mấy đứa đã hiểu chuyện, cũng lười đi dạy lại.
"Danh sách của mọi người đều ở đây sao?" Khúc Cửu Nhất cải trang giả dạng thành một gã sai vặt ở bên cạnh, chủ động hỏi người hầu đưa tư liệu tới.
Khúc Cửu Nhất nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy Tạ Tụ vừa biết hạ dược vừa biết Nhiếp hồn thuật thật sự quá thú vị, nếu y đi rồi, chắc chắn sẽ bỏ lỡ nhiều trò hay.
Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là đi bên cạnh Tạ Tụ xem trực tiếp vẫn hay hơn.
Vốn là Tạ Tụ muốn Khúc Cửu Nhất đi cạnh hắn cũng phải mặc nữ trang nhưng Khúc Cửu Nhất sống chết không đồng ý, lý do là nhỡ y mặc nữ trang rồi bị người khác nhìn trúng sẽ bị chiếm tiện nghi.
Tạ Tụ tức thì cạn lời.
Như Khúc Cửu Nhất mà còn bị chiếm tiện nghi á? Người nọ lẽ nào là hỗn thế đại ma vương chuyển thế à?
Nhưng Tạ Tụ vẫn thương hương tiếc ngọc, dù sao Khúc Cửu Nhất cũng là thể song tính, khác với nam tử.
Nếu y bị chiếm tiện nghi thật, có lẽ không qua được cửa tâm lý thì sao? Đều do bình thường Khúc Cửu Nhất hành xử quá khác người thường, có đôi khi sẽ khiến Tạ Tụ hoài nghi có phải mình lầm hay không, người có thể song tính thực sự sẽ là kiểu như Khúc Cửu Nhất sao?
Nhưng Tạ Tụ lại không nhịn được tự hỏi, kể cả là nam nhân thì cũng chẳng có ai như Khúc Cửu Nhất.
Cuối cùng, hắn cho ra một kết luận, chính là người như Khúc Cửu Nhất cả thiên hạ này cũng chỉ có một.
Bởi vì một người này mà cả thiên hạ chẳng được thái bình.
Cho nên tới sau này, Tạ Tụ vẫn ỡm ờ đồng ý với cách nói giả dạng làm gã sai vặt của Khúc Cửu Nhất.
Có Khúc Cửu Nhất ở bên cạnh, hắn cũng thấy yên tâm hơn nhiều.
Hung thú nhân gian như vậy, vẫn nên đặt dưới mí mắt của mình mới yên tâm được.
"Đúng vậy, đều ở đây" Người hầu đưa danh sách tới nhìn thoáng qua Tạ Tụ, thấy hắn khá coi trọng gã sai vặt ở bên cạnh, vì thế ôn tồn trả lời.
"Ngươi đi xuống lĩnh thưởng trước đi" Tạ Tụ vẫy vẫy tay, ý bảo những người không liên quan đều lui xuống.
"Đa tạ phu nhân"
Bọn người hầu vui vẻ lui về.
Đừng nhìn trong Vô Lượng sơn trang có không ít người mắng Tạ Tụ hồng nhan họa thủy nhưng thực tế, mọi người khá có hảo cảm với Tạ Tụ.
Ai không thích một chủ nhân vừa đẹp, tâm thiện, còn hào phóng nữa chứ?
Ít nhất chủ nhân này sẽ chẳng bao giờ tùy ý đánh chửi bọn họ.
ngược lại bọn họ ốm bệnh bị thương còn được nghỉ ngơi, còn được chăm sóc tốt.
Lòng người mềm mại, đối mặt với một tiên nữ phu nhân như vậy, mọi người miễn bàn có bao nhiêu trung thành.
"Chậc chậc, thực sự rất chắc chắn" Khúc Cửu Nhất lắc lắc tập tư liệu dày, nhịn không được cảm thán, "Thực ra thuộc hạ muốn lừa gạt chủ nhân không khó, cùng một phần tư liệu, có tâm và không có tâm đi làm cảm giác hoàn toàn khác nhau"
Rất rõ ràng, phần tư liệu bọn họ đưa cho Tạ Tụ chẳng những rất có tâm mà còn có thành ý mười phần.
Nhìn một tập dày cộp như này liền biết cố gắng biết bao nhiêu.
Tùy ý mở một tờ ra, bên trong viết rõ quan hệ thành viên trong gia đình của đệ tử này, còn có một ít chuyện khá quan trọng đối với hắn.
Ví dụ như khi nào được trang chủ khen ngợi, khi nào được ban thưởng, thích ăn thứ gì, không thích ăn thứ gì, vân vân.
Đều là một ít điều vụn vặt nhưng cần phải hết sức để tâm mới có thể biết được.
"Nếu được lựa chọn, ai bằng lòng làm hạng nô bộc nô tỳ?" Tạ Tụ chậm rãi lắc đầu, có hơi không đành lòng, "Rất nhiều người đều chẳng coi nô tỳ như người, ta tuy biết thế đạo xưa nay đã vậy nhưng trước sau vẫn chẳng thấy vui vẻ"
Bởi vậy, những lúc khả năng cho phép, Tạ Tụ luôn đối xử tốt với nô tỳ bên người.
Mà sở dĩ lúc ấy hắn bị người Toái Ngọc cung bắt được, cũng đúng là bởi vì có một nữ tử Toái Ngọc Cung ngụy trang thành bé gái mồ côi, trà trộn vào trở thành thị nữ của hắn, lúc ấy mới bắt được Tạ Tụ.
Bằng không với bản lĩnh của Tạ Tụ, sao có thể dễ dàng hàng phục như vậy được.
Đáng quý hơn là rõ ràng hắn đã vấp ngã ở điểm này một lần nhưng vẫn chẳng thay đổi.
Khúc Cửu Nhất dường như hiểu được bản thân vì sao lại nhìn Tạ Tụ với ánh mắt khác, cũng hiểu rõ vì sao Tạ Tụ có rất nhiều hiểu lầm đối với y, thói quen sinh hoạt và tính cách hoàn toàn không giống nhau nhưng y vẫn bằng lòng giữ Tạ Tụ lại bên cạnh mình.
Tuy rằng cũng có nguyên nhân vì Tạ Tụ có thể mang tới cho y rất nhiều tiền nhưng nếu Khúc Cửu Nhất muốn, y luôn có cách khiến Tạ Tụ ngoan ngoãn nghe lời.
Nhưng chỉ cần không quá đáng, Khúc Cửu Nhất bằng lòng cho Tạ Tụ được hưởng lợi lớn nhất.
Bởi vậy, xét từ góc độ nào đó, tính cách quăng tám cái sào tre cũng chẳng tới Khúc Cửu Nhất như Tạ Tụ, lại có cùng thế giới quan với Khúc Cửu Nhất.
Tuy rằng hắn được sinh ra trong đại tộc thế gia, có được sự mỹ mạo và địa vị bậc nhất trên thế gian, ngay cả thiên phú cũng là số một số hai.
Người như vậy, sinh ra đã có vốn liếng để được mọi người yêu thích rồi.
Nhưng hắn lại chọn đi làm một đại phu, giúp đời cứu người.
Đừng nhin ngoài miệng mọi người treo câu "thần y vạn phúc" nhưng vào lúc được chọn, ai bằng lòng để hài tử của mình làm cái nghề y này chứ?
Ở thời đại này, bất luật là loại công việc hầu hạ người khác nào cũng sẽ bị coi là hạng thấp kém cùng cực.
"Thần y không cần nghĩ nhiều vậy, vẫn nên xem những tư liệu của những người này trước đi" Khúc Cửu Nhất thu lại ý cười, vỗ vỗ tập tư liệu dày này, "Đừng nói, thật sự là có mấy người thú vị, chỉ có thể nói, Vô Lượng sơn trang này đúng là ngọa hổ tàng long"
Nếu dựa theo tiểu thuyết võ hiệp, giả thuyết về Vô Lượng sơn trang còn có địa giới của nó cũng đã đủ viết ra hàng trăm kịch bản khác nhau rồi.
Dù sao với bối cảnh như vậy, chế độ như này, muốn có chút chuyện xưa cũng quá dễ.
"Cung chủ nhìn ra cái gì vậy?"
"Lúc lén lút vẫn nên gọi ta quan nhân mới phải" Khúc Cửu Nhất làm mặt quỷ nói.
"Bây giờ ta là chủ tử, ngươi là nô tài" Tạ Tụ cũng chẳng tiếp chiêu, ngược lại còn quẳng thẳng vấn đề về cho Khúc Cửu Nhất.
"Vừa rồi huynh còn