Cuối cùng Mạc Tử Sâm cũng phải ngậm ngùi xuống làm bữa sáng phục vụ cho ba mẹ chồng.
Cô cắn răng chịu đựng hết tất cả, chỉ mong mau đến ngày hai chân cô có thể bình phục.
Cô nhất định sẽ vực dậy Mạc Thị mà không cần sự giúp sức của nhà họ Hàn nữa.
Ở đây, cô chỉ nhận được sự chán ghét và tủi nhục mà thôi!
Phải rồi, nói đến điều đó thì bất chợt lại có một dòng suy nghĩ xoẹt qua trong đầu của Mạc Tử Sâm.
Nếu cô nhớ không lầm thì hôm qua là ngày Hàn Minh Hạo đi kí kết một hợp đồng rất quan trọng.
Mối làm ăn này của anh nghe bảo là đem lại lợi ích rất lớn cho Hàn Thị.
Vậy vì sao tối hôm qua anh ta lại trở về với dáng vẻ say khướt và tức giận với cô như thế? Bình thường anh ta chẳng phải còn chẳng thèm đoái hoài đến cô hay có hứng thú gần gũi nữ sắc nào cả.
Vậy thì vì sao hôm qua anh ta lại làm thế với cô? Chẳng lẽ hợp đồng hợp tác thất bại rồi? Nếu vậy thì Hàn Thị chắc chắn tổn thất không nhỏ, liệu chỗ dựa của Mạc Thị có còn vững chắc nữa hay không? Không đúng! Cô phải điều tra chuyện này cho rõ ràng.
Sau khi dùng bữa sáng xong thì ba mẹ chồng của Mạc Tử Sâm đều ra ngoài.
Cô cũng muốn lẻn ra theo, nhưng vừa ra tới cửa Mạc Tử Sâm đã bị các vệ sĩ chặn lại.
Mặt mũi tên nào cũng hùng hổ, hầm hầm nhìn cô.
Một tên có vẻ là chỉ huy cất giọng khàn đặc nhưng đầy uy lực nhắc nhở:
- Thiếu phu nhân, cô không thể ra ngoài.
Cô có chút giật mình nhớ ra là mình vẫn đang bị Hàn Minh Hạo hạ lệnh giam lỏng ở nhà, nhưng rồi cô cũng lấy lại bình tĩnh đáp:
- Tôi có việc quan trọng, nhất định phải đi.
Nghe vậy thì cả nhóm người liền hiểu và đi tới đứng chắn ngang trước mặt cô như là một hàng rào vững chắc! Người chỉ huy lại tiếp tục lên tiếng:
- Xin thứ lỗi, nhưng chúng tôi không thể kháng lệnh.
Xin thiếu phu nhân đừng làm chúng tôi phải khó xử!
Mạc Tử Sâm nhìn đám người trước mặt mà khẽ thở dài, quả nhiên là thuộc hạ của Hàn Minh Hạo không hề tầm thường! Cô phải làm sao đây? Nếu là trước kia khi hai chân của cô không hề bị tổn hại thì đám người này cũng chẳng thể cản cô nổi!
Nhưng sự thật bây giờ thì khác, mặc dù đang trên đà hồi phục nhưng vẫn chưa hoàn toàn cứng cáp, cô không dám tự mình liều lĩnh.
Đang loay hoay không biết phải thế nào thì phía bên ngoài lại truyền tới tiếng cánh cửa cổng vừa mở.
Chiếc BMW màu đen bóng loáng cũng theo đó mà chạy vào sân, đó là xe của Hàn Minh Hạo.
Sao anh ta lại quay về lúc này? Mọi người đều chăm chú nhìn vào chiếc xe đó.
Nhưng khi bước xuống xe lại là Trương Lĩnh!
Bắt gặp cảnh tượng trước mắt, anh liền đi tới gật đầu với Mạc Tử Sâm và hỏi:
- Có chuyện gì sao thiếu phu nhân?
Không đợi cô trả lời người chỉ huy đám vệ sĩ lúc nãy liền lên tiếng:
- Hàn thiếu gia hạ lệnh cho chúng tôi canh giữ ở đây không được để thiếu phu nhân ra ngoài sẽ nguy hiểm!
Nghe xong Trương Lĩnh