Đêm cuối thu, gió lạnh thổi qua xào xạc, khắp nơi đều là gió thổi vù vù, tựa như đang gọi đầu đông đến.Sở Hòa và Hứa Lộ Bạch ăn uống no say thì đi ra từ tiệm lẩu, cùng nhau trở về nhà Sở Hòa.Thời điểm Sở Hòa dọn đến tiểu khu hiện tại là vào cuối hè, ba mẹ cô đã qua đây một lần, còn Hứa Lộ Bạch vẫn chưa đến lần nào.
Cho nên tối nay cô nàng đến đây để “thị sát” một vòng, thuận tiện “đổi bạn giường khác”.Hứa Lộ Bạch đi lại lòng vòng trong nhà một vòng, thành thạo tựa như đang thao thao bất tuyệt phê bình gì đó.Sau khi cô ấy đi theo Sở Hòa để rửa mặt xong, hai người đi song song, sóng vai ngồi tựa vào thành giường, nói chuyện phiếm câu được câu mất với nhau.Cuộc sống như thể trở lại lúc Sở Hòa vừa mới tốt nghiệp vậy, Sở Hòa chọn lựa rất nhiều nhưng vẫn không tìm được một nơi ở khiến cô hài lòng, thế là Hứa Lộ Bạch đã mời cô đến ở chung với mình.
Mùa đông khi đó cũng không khác biệt gì so với bây giờ, ban đêm lạnh lẽo, hai người ngủ trên cùng một chiếc giường, còn rất hài hòa.Hiện tượng rõ ràng nhất khi bạn thân ngủ chung chính là trước khi chìm vào giấc ngủ, hai người sẽ tự động hàn huyên đến nửa đêm, muốn ngưng lại cũng không ngưng được.Lúc này, Sở Hòa và Hứa Lộ Bạch nằm trên giường, nhắm mắt lại, vẫn chưa yên tĩnh được một hồi, Hứa Lộ Bạch đột nhiên nghĩ đến một chuyện, nên tiếp tục mở lời.“Sở Sở, tớ vừa mới nhớ lại, mấy ngày trước Lục Dữ có nói với tớ một chuyện, là liên quan đến Diệp Tô.”“Thế nào?” Sở Hòa quay đầu nhìn Hứa Lộ Bạch, nghi ngờ hỏi.Hứa Lộ Bạch thấy dáng vẻ Sở Hòa dường như là không biết chuyện gì, nói tiếp: “Chính là có một ngày Kỷ Lâm Phong gọi điện thoại cho Lục Dữ để hỏi anh ấy về kết quả gì đó, lúc ấy tớ cũng có ở bên cạnh, Lục Dữ mới nói cho tớ nghe, tớ mới biết là tra chuyện của Diệp Tô.
Sau đó Kỷ Lâm Phong lại nói gì đó với Lục Dữ, tớ thật sự rất tò mò mà, nên cứ nhất quyết truy hỏi anh ấy, sau đó Lục Dữ mới nói cặn kẽ về tình huống cụ thể.
Đại khái là Kỷ Lâm Phong muốn Lục Dữ tra xét tài liệu gì đó về Diệp Tô, sau đó tung ra trong giới thiết kế… Bây giờ các công ty trong thành phố S cũng không dám hợp tác với cô ta nữa.
Thật sự rất thoải mái khi nghĩ đến điều này!”Sở Hòa nghe, chỉ lẳng lặng suy nghĩ, không nói.Xem ra nếu như vậy,