-Phiên ngoại một - Làm quen-
Hôm quen biết Nghiêm Hạ Vũ là vào một đêm trước giáng sinh. Đêm đó Tổng giám đốc Ấn làm chủ, tác phẩm đầu tay [ Ngư Vãn ] của cô kết thúc, rating và danh tiếng bùng nổ, nhất là nữ chính Triệu Ngư Vãn thu được rất nhiều người hâm mộ.
Tổng giám đốc Ấn mời khách xem như tiệc mừng công cho bộ phim mà anh ấy đầu tư, tiện thể gọi cô đến dự.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô vốn không muốn đi và đã tìm được lý do để từ chối, cô nói với Cù Bồi, nếu không thì nói cô đang chuẩn bị thi cuối kỳ, không rảnh tới dự.
Cù Bồi: "Trước kia chị đã nhắc với Tổng giám đốc Ấn rằng hôm nào anh ấy tổ chức tiệc mừng công thì chị sẽ dẫn em sang đó, để em quen biết thêm vài người trong giới."
Những lần xã giao không thể thể đảm bảo sẽ gặp những loại người nào trên bàn rượu, có thể bị chuốc rượu hay không, nhưng bữa tiệc do Tổng giám đốc Ấn tổ chức, trên bàn rượu sẽ không chướng khí mù mịt.
"Tổng giám đốc Ấn là bá nhạc của em, anh ấy tự gọi điện thoại tới, không đi thì không được."
Tổng giám đốc Ấn luôn xem hết kịch bản rồi mới quyết định quay nếu thích, mặc kệ là đang chọn diễn viên hay đang quay và chế tác thì cũng sẽ bỏ tiền ra đầu tư, thế mới có thành thích của [ Ngư Vãn ] như ngày hôm nay.
Ôn Địch từ chối nữa thì không ổn, đúng giờ đến nơi.
Cô đã tiếp xúc vài lần với Tổng giám đốc Ấn, cô có ấn tượng không tệ đối với anh ấy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nơi tổ chức bữa tiệc là khách sạn Thường Thanh, cách chung cư của cô không xa, Cù Bôi sắp xếp lái xe phụ trách đưa đón cô.
Lúc vào phòng Ôn Địch mới biết, cô là người đến cuối cùng, rõ ràng cô đã đến sớm hai mươi phút.
Không đợi cô xin lỗi, Tổng giám đốc Ấn cười nói: "Cô không đến trễ đâu, là chiều nay tổng giám đốc Nghiêm họp ở gần đây, sau khi tan họp chúng tôi đến đây sớm để đánh bài."
Khi đó cô còn chưa biết tên của Nghiêm Hạ Vũ, chỉ mờ hồ đoán tổng giám đốc Nghiêm trong miệng tổng giám đốc Ấn, đó là người ngồi đối diện tổng giám đốc Ấn, người đàn ông khí thế không ai bì nổi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tay áo sơmi của anh xắn lên hai lần và đang xáo bài.
Tổng giám đốc Ấn giới thiệu cô cho họ làm quen: "Đây là biên kịch của [ Ngư Vãn ], Ôn Địch, còn đang học đại học, là một hậu bối mà tôi vô cùng thích."
Nghiêm Hạ Vũ ngước mắt nhìn Ôn Địch một lần, cô đang tán gẫu với những người khác, nhưng anh không nói.
Thả bài xuống, tổng giám đốc Ấn đưa thuốc cho anh, anh không hút mà đặt sang một bên.
Bắt chuyện xong, Ôn Địch tìm một cái ghế ngồi xuống.
Điện thoại có tin nhắn mới, Thẩm Đường tiếc nuối nói: [ Tiểu Địch ơi, ngày mai mình có việc mất rồi, không thể ăn bữa tiệc lớn với cậu được, chờ quay về sẽ ăn hai bữa với cậu (Ôm một cái), ba bữa cùng được. ]
Cô và Thẩm Đường đã hẹn nhau vào lễ Giáng sinh, nhưng giờ Thẩm Đường ở bên ngoài không về được.
Ôn Địch an ủi Thẩm Đường, đợi cô ấy làm xong quay về rồi hẹn sau: [ Tối mai tớ có thể một mình ăn hai phần rồi (Đắc ý cười xấu xa) ]
Thẩm Đường: [ Với tốc độ ăn cơm kia của cậu, nếu như cậu ăn hai phần, mình sợ cậu ăn đến khi quán đóng cửa cũng chưa xong nữa. ]
Ôn Địch gửi mấy cái biểu tượng cảm xúc hình đầu chó.
Ván bài của tổng giám đốc Ấn kết thúc, anh ấy chào hỏi mọi người rồi ngồi vào chỗ của mình.
Bữa tiệc đêm nay chỉ có ba người nữ, Ôn Địch ngồi sát hai người khác, tuổi của cô nhỏ nhất trong số họ. Hai người còn lại có con đã học cấp 2, đều là những người phụ nữ mạnh mẽ và tự mình làm bà chủ.
Mãi đến khi ngồi xuống Ôn Địch mới biết, vị tổng giám đốc Nghiêm kia là Nghiêm Hạ Vũ, anh ngồi bên cạnh tổng giám đốc Ấn và chéo với cô.
Tổng giám đốc Ấn hỏi ý của Nghiêm Hạ Vũ: "Tổng giám đốc Nghiêm có muốn uống gì không? Rượu trắng hay rượu vang?"
Nghiêm Hạ Vũ nói: "Tôi thế nào cũng được, hỏi các vị nữ sĩ ở đây xem muốn uống rượu vang hay nước trái cây."
Tổng giám đốc Ấn nhìn họ: "Nếu không uống được rượu vang và nước trái cây thì sao? Mọi người uống gì thì tự chọn. Có tổng giám đốc Nghiêm ở đây mọi người cứ tùy ý, nếu tửu lượng không tốt thì đừng miễn cưỡng bản thân, lấy nước lọc kính cậu ấy thì cậu ấy cũng không ngại đâu."
Ôn Địch có ấn tượng tốt với Nghiêm Hạ Vũ cũng bắt đầu từ câu nói này của Tổng giám đốc Ấn, vì thế, cô cố ý nhìn anh một cái mà đúng lúc anh cũng đang nhìn cô, vì thế mà ánh mắt hai người chạm nhau.
Cô ra vẻ thản nhiên như không có việc gì, vẫn rất bình tĩnh, ánh mắt không rời khỏi, nói với người phục vụ ở đằng sau lưng anh: "Mang cho tôi một ly nước ngô, cảm ơn."
"Vâng, mong cô đợi một lát."
Nghiêm Hạ Vũ thu hồi tầm mắt, cầm lấy ly nước bên cạnh, nhẹ nhàng nhấp một ngụm. Lúc nãy anh không chú ý đến người phục vụ đang đứng sau lưng anh.
Sau đó Ôn Địch không nhìn bên đó nữa, người bên cạnh nói chuyện cùng cô, các cô ấy nói có xem [ Ngư Vãn ], có hôm đi công tác cũng không quên xem.
Sau đó cô với Nghiêm Hạ Vũ có gặp nhau một lần nữa, là anh chủ động mời cô.
"Biên kịch