Dịch giả: hany- Lạc Bắc! Hiện tại ngươi định luyện hóa cái huyền bảo này?
Thái Thúc có phần kinh ngạc quay sang nhìn Lạc Bắc.
Lạc Bắc gật đầu, đưa tay phất một. Một luồng Tịch Diệt chi hỏa từ trong tay hắn lập tức vọt ra.
rầm
Tịch Diệt chi hỏa màu trắng chạm vào cái huyền bảo liền phát ra tiếng nổ.
Ánh mắt của ba người Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thúc và Đông Nhan đều giật
mình. Bởi vì lúc này, Tịch Diệt chi hỏa của Lạc Bắc so với trước mạnh
hơn không biết bao nhiêu lần.
Lực lượng chân nguyên khác biệt sẽ dẫn động uy lực của trời đất càng mạnh hơn.
Một người tu đạo Kim đan hậu kỳ và một người tu đạo Nguyên Anh kỳ cùng sử
dụng pháp thuật như nhau nhưng uy lực sẽ khác nhau rất nhiều. Càng tiếp
tục tu luyện, chỉ cách nhau một cấp bậc nhưng sự chênh lệch càng lớn.
Với tu vi hiện tại của Lạc Bắc, phóng ra một vài pháp thuật uy lực chắc chắn là vô cùng kinh người.
Bằng mắt thường có thể thấy được những tia sáng màu lam bị Tịch Diệt chi hỏa hút ra rồi chui vào trong cơ thể của Lạc Bắc.
Ánh mắt của hắn cũng không giấu được sự hài lòng.
Đúng như những gì mà Lạc Bắc đoán, với tu vi hiện tại, tốc độ luyện hóa huyền bảo màu lam so với trước nhanh hơn mấy chục lần.
...
Cái huyền bảo màu lam ở trong ngọn lửa màu trắng ngà nhanh chóng bị luyện hóa.
Lúc trước, Lạc Bắc mất rất nhiều thời gian nhưng chẳng qua mới chỉ luyện
hóa được non nửa cái huyền bảo. Tuy nhiên lần này chỉ cần dùng một canh
giờ, toàn bộ phần còn sót lại của huyền bảo bị hắn luyện hóa hoàn toàn
đưa vào trong cơ thể.
Sau khi luyện hóa hết một nửa cái huyền bảo còn lại. Chỉ thấy suy nghĩ của Lạc Bắc vừa mới xuất hiện, một tia sáng
màu lam chợt lóe lên rồi cái huyền bảo màu lam dung hòa với ngọn lửa kỳ
dị trong Hoàng Thiên thần tháp chợt xuất hiện trước mặt hắn.
Sau
khi cái huyền bảo màu lam xuất hiện, hình dạng của nó vẫn giống như một
cây nến băng, kích thước cũng không có gì thay đổi. Tuy nhiên ánh sáng
của nó lại đậm hơn nhiều như có phần trở nên lam đen.
Tập trung quan sát cái huyền bảo màu lam một chút, Lạc Bắc suy nghĩ rồi giơ tay chộp một, lấy ra hạt châu màu bạc.
Cùng lúc đó một tia sáng màu đen chợt lóe lên. Một đám mây đen nhanh chóng
tản ra ở bên trong bao phủ một Nguyên Anh vô cùng ngưng tụ. Đó chính là
Thúc Anh hắc vân nang của Lạc Bắc.
Lần trước trong trận chiến đấu với đám người Trần Thanh Đế, Thúc Anh hắc vân nang đã bị hỏng nặng. Bây giờ, nó chợt vang lên những âm thanh lách tách kèm theo tiếng trận pháp bị sụp đổ trong đó. Nhìn từ bên ngoài có thể thấy số lần sử dụng cái
pháp bảo này chỉ còn đếm trên đầu ngón tay sẽ bị hủy hoại. Phương pháp
luyện chế thứ pháp bảo này hoàn toàn khác ngày nay. Cho dù là Bích Căn
sơn nhân cũng không thể sử được nó. Nếu như nó bị hỏng thì hoàn toàn
không có cách nào sử dụng.
Hiện tại, Thúc Anh hắc vân nang của Lạc Bắc như vậy, ngay cả hạt châu màu bạc trong tay Lạc Bắc cũng chỉ còn ánh sáng mờ mờ.
Lần này Lạc Bắc quyết tâm đột phá cũng là muốn để cho Côn Luân đánh giá sai thực lực của mình. Trong khoảng thời gian ngắn, thực lực của hắn càng
lợi hại càng khiến cho Côn Luân mắc phải sai lầm còn bên Lạc Bắc thì
ngược lại càng thêm an toàn. Cho nên nếu như có thể nâng cao thực lực
thì Lạc Bắc cũng không thể bỏ qua.
Vốn Lạc Bắc tính toán rất tốt. Chỉ cần Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh vượt tới tầng thứ chín, luyện
hóa Nguyên Anh của Vân Hạc Tử cũng tương đương với bản thân có một
Nguyên Anh thứ hai.
Cái pháp thuật tu luyện Nguyên Anh và kiếm
quyết trong Toái Hư vạn kiếm quyết, Lạc Bắc đã muốn luyện từ lâu. Chỉ có điều ban đầu hắn phải dựa vào cái Thiên thủ huyết phật cho nên vẫn
luyến tiếc chưa luyện hóa nó mà thôi.
Hiện tại Nguyên Anh của Vân Hạc Tử có thể nói là nguyên liệu tốt nhất để luyện chế cái NGuyên Anh
thứ hai. Với thái độ của Vân Hạc Tử, Lạc Bắc luyện hóa Nguyên Anh của y
cũng chẳng có gì phải nương tay.
Còn Lạc Bắc khi ở Hoàng Thiên
thần tháp hiểu được pháp thuật luyện pháp bảo bản mệnh của Hoàng Thiên
tông và Toái hư vạn kiếm quyết kết hợp với nhau thì so với uy lực của
Toái hư vạn kiếm quyết còn mạnh hơn, tốc độ tu luyện nhanh hơn.
Bởi vì dù sao thì có một thanh phi kiếm mạnh muốn biến nó thành bản mệnh
kiếm nguyên cũng mất rất nhiều thời gian. Còn sử dụng pháp bảo mạnh để
luyện Nguyên Anh thì so với khi rèn luyện phi kiếm còn nhanh hơn nhiều.
Hơn ữa uy lực của nó cũng chẳng thua gì bản mệnh kiếm nguyên. Hơn nữa
cũng giống như bản mệnh kiếm nguyên, pháp bảo bản mạnh được chân nguyên
liên tục gọt giũa khiến cho uy lực của nó liên tục tăng lên.
Lạc
Bắc hiểu rõ Toái hư vạn kiếm quyết tu luyện ra càng nhiều bản mệnh kiếm
nguyên thì uy lực càng khủng bố. Không nói trăm đạo, ngàn đạo kiếm
nguyên, cho dù là mười đạo kiếm nguyên gần tương đương với bản mệnh kiếm nguyên bình thường của hắn bây giờ thì trong tình cảnh một đối mới
trong giới tu đạo có lẽ chỉ có cấp bậc như Hoàng Vô Thần mới chống nổi.
Ban đầu tương đương với chỉ có một con đường là phi kiếm thì bây giờ chỉ
cần pháp bảo lợi hại, nguyên Anh thích hợp thậm chí là Thần hồn cũng đều có thể tu luyện Toái hư vạn kiếm quyết để tạo ra được Nguyên anh thứ
hai, thứ ba .
Vốn trong kế hoạch của Lạc Bắc hắn chuẩn bị luyện
chế cái huyền bảo màu lam thành pháp bảo bản mệnh thứ hai. Bởi vì uy lực bản thân của cái huyền bảo này vô cùng khủng bố. Nếu như có thể liên
tục nâng cao uy lực của nó thì không biết nó sẽ trở thành một pháp bảo
nghịch thiên tới mức nào.
Nhưng lần trước sau khi giao thủ với lão đạo Từ Thạch Hạc, uy lực của hạt châu màu bạc trước mặt hắn cũng giảm đi nhiều.
Sở dĩ như vậy cũng là vì Lạc Bắc phát hiện ra uy lực của nó dường như dựa
vào một phần nội đan của dị thú kích thích. Mỗi lần sử dụng làm mất đi
một chút lực lượng từ nội đan yêu thú. Chỉ có điều lần này Diệt Phật ma
nhận của lão đạo Từ Thạch Hạc quá hung hãn, ánh sáng bạc và nó giằng co
với nhau một lúc khiến cho lực lượng nhỏ đi rất nhiều giúp cho Lạc Bắc
phát hiện ra được.
Điều này khiến cho Lạc Bắc giật mình. Cái hạt châu màu bạc dường như là pháp bảo bản mệnh của con dị thú. Nếu như nội đan
của con dị thú hết thì nó cũng chẳng còn hiệu quả, không chừng sẽ bị
hỏng hoàn toàn.
Sau khi cảm nhận được điều đó, lại thêm sự thần
diệu của hạt châu màu bạc. Mặc dù nó không là gì đối với pháp bảo dung
hợp tâm thần nhưng đối với giới tu đạo thượng cổ chỉ cần đưa chân nguyên vào để sử dụng như cổ bảo thì nó đúng là một thứ khắc tinh. Chỉ cần ánh
sáng của nó hơi chạm vào thì cơ bản là có thể hút được. Cho nên Lạc Bắc suy tính một lúc liền quyết định luyện cái hạt châu màu bạc thành pháp
bảo bản mệnh thứ hai.
...
A!
Sau khi Thúc Anh hắc
vân nang xuất hiện, suy nghĩ của Lạc Bắc vừa mới xuất hiện đám mây đen
đang bao phủ Nguyên Anh của Vân Hạc Tử liền thả lỏng cởi bỏ cấm chế đối
với nó. Nguyên anh của Vân Hạc Tử đang bị trói chặt lập tức có sự biến
hóa, sắc mặt của y chỉ có một sự kinh khủng. Sau khi hét lên chói tai,
ánh sáng trên người y lập tức xuất hiện định bỏ chạy.
Nhưng không để cho Nguyên Anh kịp có động tác nào khác, vô số những tia sáng vàng
từ tay Lạc Bắc bay ra tạo thành một nhà giam bao bọc Nguyên Anh của Vân
Hạc Tử ở bên trong.
- Sao lại thế này? Lạc Bắc! Tu vi của ngươi làm sao tự nhiên lại đột phá nhiều như vậy?
- Lạc Bắc! Ngươi định làm gì?
- A! Nếu ngươi tha cho ta thì ta xin chấp nhận bất cứ điều kiện nào của ngươi.
Bị ánh sáng màu vàng cản lại, Nguyên Anh của Vân Hạc Tử lập tức hét lên chói tai.
Nhưng hiện tại Lạc Bắc cơ bản không để ý tới Nguyên Anh của Vân Hạc Tử. Tay
hắn hơi động một làn Tịch Diệt chi hỏa lập tức xuất hiện bao phủ Nguyên
Anh của Vân Hạc Tử.
- A! Ngươi dùng Nguyên Anh để luyện bảo. Lạc Bắc! Ngươi đã nhập ma đạo. Ngươi chết không được tử tế đâu.
Trong sự bao phủ của Tịch Diệt chi hỏa, Nguyên Anh của Vân Hạc Tử cất lên tiếng kêu thảm thiết và nguyền rủa.
Nhưng Lạc Bắc chỉ cười lạnh:
- Ma đạo là cái gì? Chính đạo là cái gì? Các ngươi gọi mình là huyền môn
chính đạo có liên quan gì tới ta? Ta chỉ biết ai muốn ra tay với ta thì
ta sẽ đối đầu lại với kẻ đó. Hơn nữa khi ta tu luyện Thất Xảo Di thiên
đại pháp cũng đã nhận di mệnh của sư tôn đối phó với ngươi.
....
Chỉ trong thời gian chưa tới nửa canh giờ, Nguyên Anh của Vân Hạc Tử đã biến thành một cục băng trong suốt.
Toàn bộ thần hồn, tâm niệm...những gì có liên quan tới Vân Hạc Tử bị luyện
hóa hoàn toàn. Hiện tại Nguyên Anh giống như một tờ giấy trắng, vô cùng
tinh khiết.
Ánh mắt của Lạc Bắc hơi thay đổi, Nguyên ANh lập tức
ôm lấy hạt châu màu bạc rồi hóa thành tia sáng biến mất trên đỉnh đầu
của hắn.
Trong cái chư thiên lúc trước Lạc Bắc đặt Thiên thủ huyết phật bây giờ có thêm một Nguyên Anh trong suốt ôm hạt châu màu bạc.
Thoáng cái Nguyên Anh lập tức bị chân nguyên thấm vào khiến cho nó óng ánh màu vàng. Cùng lúc đó, Nguyên Anh cũng từ từ biến thành hình dạng một Lạc
Bắc nhỏ bé, xuất hiện tiếng tim đập, hơi thở giống như đang ngủ say. Mà
khí tức trên người Nguyên anh cũng từ từ dung nhập vào trong hạt châu
màu bạc khiến cho người ta có cảm giác hai thứ gắn bó lại với nhau.
- Cứ như thế này, chỉ cần qua vài ngày nữa là có thể sử dụng Nguyên Anh để chuyển pháp bảo.
Lạc Bắc nghĩ vậy rồi chợt nheo mắt nhìn ngọn núi đối diện.
Cái ngọn núi này so với ngọn núi mà bọn họ đang đứng nhỏ hơn nhiều. Tuy
nhiên nó cũng tương đương với ngọn núi mà Lạc Bắc lấy được hạt châu màu
bạc.
Đột nhiên, bóng dáng của Lạc Bắc hơi động gần như trong một chớp mắt đã tới trước ngọn núi đó.
Bảy vầng sáng đỏ như máu đột nhiên xuất hiện rồi lập tức bao phủ ngọn núi.
- Lạc Bắc định làm gì?
Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thúc và Đông Nhan đều mở to mắt ra nhìn. Trong
ánh mắt không thể tin được của các nàng, trên ngọn núi chợt xuất hiện
một lớp bông tuyết đỏ như máu rồi đóa hoa Mạn Đà La xuất hiện.
Cùng lúc đó, ánh mắt của Lạc Bắc không giấu được sự mừng rỡ.
Sau khi đột phá Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh tới tầng thứ chín so với tầng thứ tám sự chênh lệch thực sự quá nhiều.
Hiện tại cơ thể của Lạc Bắc có cảm giác trong suốt, mức độ ngưng tụ của thân thể so với trước cao hơn mấy lần, đạt tới bước đầu của Bất Diệt kim
thân.
Mà vào lúc này, trong Thức Hải của Lạc Bắc và cả một vạn ba ngàn chư thiên đều khổng lồ hơn trước mấy lần. Hiện tại tổng lượng chân nguyên tích trữ trong cơ thể của Lạc Bắc dường như không tới một phần
mười nhưng cho dù vậy thì vẫn lớn hơn trước.
Uy lực phong ấn của
Đại Hắc thiên ma quyết cũng theo tu vi mà tăng lên. Trước kia, nhiều lắm Lạc Bắc chỉ phong ấn được trong phạm vi trăm trượng. Có thể nói, nếu
Thiên thủ huyết phật to hơn trăm trượng thì cho dù Lạc Bắc có phóng ra
bẩy vầng sáng cũng không phong ấn nổi nó.
Tuy nhiên bây giờ, khi Lạc Bắc sử dụng Đại Hắc thiên ma quyết cũng có thể phong ấn được cả ngọn núi rộng tới mười dặm.