Thành phố B những ngày đầu tháng tư khắp nơi tràn ngập hơi thở mùa xuân, cây cối tươi tốt, hoa nở ven đường, ngước nhìn mát cả mắt.
Xe của Khổng Hi Nhan đã thay đổi.
Trước đây cửa sổ xe có thể nhìn ra bên ngoài, bây giờ đã dán màng đen, không thể nhìn thấy gì cả.
Khổng Hi Nhan muốn hạ cửa sổ liền bị Phó Thu ngăn lại.
Bởi vì chuyện thành phố H và Quan Hiểu Dĩnh cô luôn bị cánh săn ảnh bám đuôi, Phó Thu tin chắc bây giờ vẫn có chó săn ngồi trực chờ ở cửa chính Cảnh Yên, nếu bị bọn họ chụp được Khổng tỷ, e là sẽ có tin tức xuất hiện.
Khổng Hi Nhan thở dài cúi đầu xem Weibo.
Tài khoản của cô đã không hoạt động trong một thời gian dài.
Weibo chẳng mấy bài đăng.
Bài đăng hot nhất vẫn là bài cô tuyên bố kết hôn, nhấp vào hiện ra trước mắt đều là lời chúc phúc.
Cô nhớ lúc đó lời nhắn của fan không hay ho gì, bây giờ toàn bộ đều không còn nữa.
Fan trên weibo đang tăng lên, đã vượt xa số fan trước đây của cô, tùy tiện nhấp vào một bài đăng cũng có thể thấy các fan hâm mộ giơ cao lá cờ thiên sứ.
Khổng Hi Nhan suy nghĩ một chút sau đó đăng lên Weibo.
Khổng Hi Nhan: Nói lời tạm biệt mọi người, hẹn ba tháng sau gặp lại. Hi vọng lúc trở về nhà Yên Yên và vợ của tôi sẽ còn nhớ tôi (ảnh minh họa).
Trong tấm hình là Trì Vãn Chiếu ôm một con mèo trắng lớn trên tay, con mèo có đôi con ngươi xanh thẳm rất đẹp, còn Trì Vãn Chiếu ôm nó ánh mắt hướng về phía ống kính, ánh mắt lưu luyến, sự dịu dàng không thể cất giấu.
Weibo nhanh chóng trở nên náo nhiệt.
- Hôm nay nữ thần đăng Weibo rồi à? Đăng rồi!!!
- DM, Trì tổng đẹp quá. Có thể làm màn hình chờ không?
- Cấm nha! Trì tổng là của nữ thần!!!
- Không được rồi, fan ship CP này thỏa mãn, hạnh phúc quá, từ ánh mắt đã nhìn ra Trì tổng cưng chiều đến nhường nào, Nhan Nhan nhất định rất hạnh phúc.
- Mọi người không phát hiện con mèo này tên là gì sao? Yên Yên, chẳng phải cùng tên với nữ thần à??
* 颜颜 (Nhan Nhan) 烟烟 (Yên Yên) trong tiếng Trung đồng âm, đều là yán.
- Nhắc tới thì ba năm trước có phóng viên chụp được ảnh của Trì tổng, cũng có một con mèo, có phải là con mèo này không?
- Điều này cho thấy Trì tổng đã thích Nhan Nhan từ ba năm trước?
- DM bạn phát hiện ra rộng điểm! Tui cho bạn một like!
Khổng Hi Nhan nhìn những bình luận này khóe môi giương lên, vừa định cất điện thoại thì thấy bài đăng tag cô vào.
Trì Vãn Chiếu: Phu nhân, xin hãy yên tâm, chị và Yên Yên sẽ chờ em trở về @Khổng Hi Nhan
Khổng Hi Nhan trợn tròn mắt.
Như thể bị kinh sợ.
Tất nhiên là các fan của cô nhanh chóng bò vào.
-Trì tổng, hãy chăm sóc Nhan Nhan thật tốt, chị ấy đã phải kẻ bất lương, đóa hoa bị chôn vùi, hi vọng Trì tổng hãy trân trọng chị ấy.
Một người ngàn năm không chơi Weibo không trả lời bình luận như Trì Vãn Chiếu lại lần đầu tiên trả lời fan, vỏn vẹn ba chữ:
- Tôi sẽ.
Bình luận của cô nhanh chóng làm cho các fan điên cuồng gào thét, họ như thủy chiều tràn vào Weibo của Trì Vãn Chiếu, Lúc xe đến bãi đậu xe của Cảnh Yên, Khổng Hi Nhan nhìn lại lượt chia sẻ đã hơn mười nghìn lượt chia sẻ rồi.
Ban đầu cô định tự mình đi thang máy lên, nhưng Phó Thu lo lắng, bầy giờ không giống ngày xưa, Khổng tỷ nên chú ý khắp nơi mới được.
Nhìn thấy Phó Thu cẩn thận từng li từng tí như vậy.
Khổng Hi Nhan cũng tùy theo cô bé này.
Đến tầng cao nhất, các thư ký trong phòng thư ký đều ngẩng đầu lên nhìn cô, chào hỏi:
"Xin chào phu nhân."
Khổng Hi Nhan khẽ gật đầu sau đó đi về phía phòng làm việc của Trì Vãn Chiếu.
Thư ký nhìn thấy Khổng Hi Nhan đi vào phòng mới lên tiếng:
"Vừa rồi có thấy Trì tổng và phu nhân thể hiện tình cảm không?"
- Sao không nhìn thấy, muốn mù mắt luôn!"
"Ánh mắt Trì tổng quá dịu dàng! Tôi đã làm việc ở đây được ba năm, chưa bao giờ thấy bộ dạng như vậy của Trì tổng."
"Phu nhân thật hạnh phúc."
Cô gái bên cạnh không hài lòng đụng đụng cô gái này:
"Tôi cảm thấy Trì tổng hạnh phúc hơn."
Mọi người muốn phản bác, lại không tìm được điểm phản bác.
Quả thật, bây giờ trong lòng các cô gái, Trì tổng hoàn mỹ không tì vết cùng với Nhanh Nhanh tuyệt mỹ khó phân cao thấp.
Trong văn phòng.
Trì Vãn Chiếu đang gọi điện thoại, cô nhìn thấy Khổng Hi Nhan đi vào liền ra dấu cho Khổng Hi Nhan ngồi xuống sofa, Yên Yên không biết được đón đến đây từ khi nào, Khổng Hi Nhan nhìn thấy Yên Yên ngay lập tức ánh mắt sáng lên, cô đi đến sofa ôm lấy Yên Yên ra sức dụi lên người nó.
Yên Yên cũng để mặc cô muốn làm gì thì làm.
Mùi hương quen thuộc, xúc cảm mềm mại, da thịt chắc nịt của Yên Yên làm cho Khổng Hi Nhan không nỡ buông tay, cô ôm Yên Yên vừa vuốt ve vừa nghe Trì Vãn Chiếu gọi điện thoại.
"Được, tôi biết rồi."
"Chuyện này anh có thể liên lạc với Sài tiểu thư."
"Ừm."
Khi Trì Vãn Chiếu gọi điện thoại nét mặt nghiêm túc, ánh mắt sắc bén, khác hẳn vẻ dịu dàng thường ngày, sự gai góc toát ra toàn thân, chỉ khi giống như bây giờ Khổng Hi Nhan mới nhìn ra dáng vẻ lần đầu họ gặp mặt.
Rõ ràng chỉ là nghiêm mặt, đôi môi mím lại đã làm cho người ta cảm nhận được áp lực bức người.
Dường như để đối diện với cô ấy đều cần một dũng khí rất lớn.
Khổng Hi Nhan nhìn chằm chằm sườn mặt của Trì Vãn Chiếu, ánh mắt xa xăm.
Hồi lâu, Trì Vãn Chiếu mới kết thúc cuộc gọi, đôi lông mày giãn ra, cô đi đến bên cạnh Khổng Hi Nhan, hỏi:
"Em muốn uống gì?"
Khổng Hi Nhan lắc đầu:
"Không uống, em chờ chị tan tầm."
Trì Vãn Chiếu mắt nhìn đồng hồ:
"Đi thôi."
Khổng Hi Nhan líu lưỡi:
"Tan tầm rồi sao?"
Trì Vãn Chiếu chớp mắt cười nói:
"Trốn việc."
Khổng Hi Nhan: ...
Trì Vãn Chiếu không đưa Khổng Hi Nhan và Yên Yên về nhà, mà đi đến một khách sạn.
Khách sạn nằm gần trung tâm thành phố, Khổng Hi Nhan biết khách sạn này, ở thành phố B cùng với Kim Hoài xưng hùng xưng bá, cũng là nơi lui tới của các ngôi sao cũng như những kẻ tai to mặt lớn.
Sau khi xuống xe, Trì Vãn Chiếu dẫn cô vào thang máy.
Họ đi thẳng lên tầng cao nhất.
Sau khi đến nơi đã có người phục vụ đứng ở cửa, nhìn thấy hai người liền cung kính gọi:
"Trì tổng, Trì phu nhân."
Khổng Hi Nhan nhìn thấy rượu đỏ và thức ăn trên xe đẩy.
Người phục vụ mở cửa, sau đó mang thức ăn vào trong phòng, Trì Vãn Chiếu vẫy tay ra dấu thì trong phòng nhanh chóng chỉ còn lại cô và Khổng Hi Nhan.
Trì Vãn Chiếu rót hai ly rượu vang đỏ, đưa cho Khổng Hi Nhan một ly, hỏi:
"Khi nào xuất phát?"
Khổng Hi Nhan ngạc nhiên, mới nhớ mình vẫn chưa nói với Trì Vãn Chiếu chuyện đi Trường Ninh.
Cô cúi đầu nhấp nhấp môi, thông giọng:
"Ngày kia."
Trì Vãn Chiếu gật đầu.
Khổng Hi Nhan nhíu mày nói:
"Vì sao phải tới đây, chúng ta ở nhà..."
Lời nói của cô còn chưa nói xong đã bị Trì Vãn Chiếu ngắt lời.
Trì Vãn Chiếu đứng trước cửa sổ sát đất, gọi:
"Hi Nhan em tới đây."
Cửa số sát đất bị ánh mắt chiều ban chiều chiếu sáng tạo thành từng vòng từng vòng kim quang, Khổng Hi Nhan đặt ly rượu xuống đi tới, Trì Vãn Chiếu bảo cô đến gần hơn, cô vẫn không hiểu nhưng