Khổng Hi Nhan ôm Yên Yên ngồi trên sô pha ngẩn người, suy nghĩ từ khi nào quan hệ giữa cô và Trì Vãn Chiếu thay đổi.
Hai người rõ ràng là kết hôn theo hợp đồng, mỗi người có được thứ cần thiết, ba năm sau mỗi người một ngả.
Cô thực sự không nên đặt quá nhiều tình cảm vào chuyện này.
Có thể là ngày thường ở chung, Trì Vãn Chiếu luôn bình dị gần gũi, làm cho cô quên mất người ta là Trì tổng cao cao tại thượng, có thể là hôm nay người kia gọi điện thoại đến.
Rõ ràng là khiến cô cảm nhận được sự yếu đuối của người đó.
Cho nên cô mới nhịn không được quan tâm nhiều hơn một chút.
Phải, chắc là vậy.
Khổng Hi Nhan thở phào nhẹ nhõm vì đã tìm được lý do hợp lý cho bản thân, quay lại chơi với Yên Yên một lúc.
Chưa đến mười giờ, cô đứng dậy nấu bữa trưa cho Yên Yên, để tránh buổi tối mình trở về muộn, cô làm nhiều hơn một chút, Yên Yên thân mật trước sau đều theo cô, nó dùng sức cọ xát bắp chân cô.
Một đoàn mềm mại ở bên chân, lúc Khổng Hi Nhan đổi chân cẩn thận tránh khỏi nó, cuối cùng xách chỗ thịt trên cổ nó đặt ở ngoài phòng bếp.
Yên Yên quen thuộc nằm nhoài bên cửa nhà bếp, móc cửa bằng móng vuốt.
Khổng Hi Nhan mau chóng làm xong bữa trưa đặt ở trong chậu cơm, thời gian cũng gần mười giờ, trong điện thoại Phó Thu đã thúc giục, cô nói với Yên Yên hai câu liền lấy túi xách rời khỏi nhà.
Đi ra ngoài, một cơn gió lạnh thổi tới, cô không nhịn được ôm lấy cánh tay, quấn chặt áo khoác.
Xe còn dừng ở ven đường, Phó Thu nhìn thấy Khổng Hi Nhan bị thổi đến mặt trắng bệch đau lòng nói:
"Chị Khổng, Hay là sau này tụi em đến tận nhà đón chị đi. "
Khổng Hi Nhan lắc đầu:
"Không thuận tiện lắm. "
Phó Thu nhíu mày:
"Có gì bất tiện. "
Khổng Hi Nhan nói:
"Chị chia tiền thuê nhà với những người khác, sợ làm phiền người ta."
Phó Thu lúc này mới ngậm miệng lại, trầm mặc nói:
"Bằng không, em bảo Đồng tỷ tìm cho chị một căn nhà gần công ty nha?"
Khổng Hi Nhan lắc đầu:
"Không cần, cứ như vậy rất tốt. "
Nhìn sắc mặt trắng bệch của cô, Phó Thu bảo tài xế chỉnh nhiệt độ điều trong xe cao hơn một chút, đến trường phim, Đồng Duyệt đã đến, sau khi chờ hai người xuống xe liền dẫn Khổng Hi Nhan đi trang điểm.
Cách đó không xa Ngô Thanh và Cố Linh cũng lần lượt xuống xe, nhà của hai người được công ty cho thuê, hai tầng trên dưới, nhưng mà Cố Linh từ sau khi bắt đầu có chút danh tiếng liền rất ít khi trở về căn nhà thuê kia.
Cũng là gần đây quay Phá kén, mới trở về ở.
Ngô Thanh đi đến bên cạnh Cố Linh nói:
"Thật sự có một số người càng nhìn càng không thuận mắt. "
Cố Linh khinh miệt cười:
"Ai không vậy, cũng không biết kiếm được quan hệ ở đâu mà vào đây, Đồng tỷ quả thực theo sát từng bước, giống như một đứa trẻ to xác. "
Ngô Thanh dựa vào gần Cố Linh, giọng nói càng lúc càng nhỏ:
"Tôi thấy Hà Lão cũng có ý kiến với cô ta. "
Cố Linh nghiêng mắt nhìn cô:
"Chẳng thế thì sao, người nhà mình bị khi dễ, cô nhìn thấy Khổng Hi Nhan có sắc mặt tốt mới lạ. "
Ánh mắt Ngô Thanh lưu chuyển, trong nụ cười chứa dao:
"Đó là vì cô ta đã phạm rất nhiều tội lỗi, nhất định phải xen vào giữa vợ chồng người ta, còn quậy đến người ta ly hôn, Hà Lão có thể không tức giận sao? "
Các nàng nói Hà Lão, là chú hai của Hà Vi, trong Phá Kén đóng vai hữu tướng, phụ thân của Khổng Hi Nhan.
Hắn vốn khinh thường Khổng Hi Nhan, biết được cô bởi vì quan hệ mới vào đoàn làm phim thì càng xem thường hơn, cũng chỉ có điều trình độ chuyên môn của Khổng Hi Nhan quá tốt khiến hắn không thể nổi giận.
Chỉ là phớt lờ không để ý tới Khổng Hi Nhan.
Ngô Thanh nhìn về phía Hà Lão cách đó không xa, nhếch khóe môi, cùng hắn chào hỏi.
Ở phía bên kia sân, Khổng Hi Nhan vừa hóa trang, cô thay trang phục, đầu đội trâm cài vàng, phấn ngọc phủ trên mặt, khóe mắt lông mày thanh tú, giọng nói dịu dàng mang theo nụ cười.
Chỉ cần ngồi ở đó, có thể cảm giác được đoan trang tao nhã.
Phó Thu bước vào phòng trang điểm cười nói:
"Mỗi lần nhìn thấy Khổng tỷ mặc trang phục liền giống như một bức tranh vẽ. "
"Thật đẹp."
Chuyên viên trang điểm ngồi bên cạnh Khổng Hi Nhan gật gật đầu:
"Đúng vậy, làn da của Khổng tỷ bảo dưỡng thật tốt, khí chất cũng tốt, không trang điểm cũng không có vấn đề gì. "
Phó Thu theo sát nói:
"Phải nha, Khổng tỷ thật sự ba trăm sáu mươi độ không góc chết, góc nào cũng đẹp! "
Khổng Hi Nhan nghe hai người họ người hát kẻ hò, cô cười khẽ, nhưng không đáp lại.
Chỉ chốc chốc Đồng Duyệt lại cũng đến, cô vừa cúp máy, đến gần hỏi: "Xong chưa? "
Chuyên viên trang điểm gật đầu, Đồng Duyệt khéo léo nói:
"Xong rồi chúng ta đi thôi. "
Cách đó không xa, Tiếu Thừa và những người khác đã đến và đang đứng ở vị trí của mình, lúc này họ đanh quay cảnh của Lâm Lương, người được lệnh của hoàng đế để