Chương 54: Lên chương trình.
Thành phố B dân cư không đông đúc, nên bầu không khí lễ hội mùa xuân không phải rất mạnh mẽ, có lẽ bởi vì mỗi ngày của thành phố đều như lễ hội, nên vào những ngày nghỉ thực sự, mọi người không có năng lượng vui chơi.
Khổng Hi Nhan đang trên đường đến tham gia chương trình ngày giáng sinh, cô ngồi trên xe nhìn vào hàng cây hai bên đường treo đèn neon, ban ngày cũng lấp lánh, nhìn qua có chút đẹp đẽ.
Hôm nay, Phó Thu và Đồng Duyệt cùng nhau đi tới chương trình với cô, có lẽ bởi vì đây là chương trình phát sóng đầu tiên sau khi cô trở lại, Đồng Duyệt lo lắng Phó Thu ứng phó không được, mới tự mình tới đây.
Hai người một trái một phải ngồi bên cạnh Khổng Hi Nhan, sắc mặt Phó Thu ngưng trọng, tay khẩn trương nắm lấy nhau, quay đầu nhìn bộ dáng của Khổng Hi Nhan vân đạm phong khinh, cô không khỏi hỏi:
"Khổng tỷ, chị không khẩn trương sao? "
Khổng Hi Nhan cười nhạt: "Khẩn trương cái gì? "
Phó Thu nghẹn nửa ngày:
"Hmm, chỉ là —— em cũng không biết nữa, cảm thấy rất khẩn trương. "
Rõ ràng cũng không phải cô lên sân khấu, cũng không phải cô lên chương trình, cô ngược lại khẩn trương liên tục nuốt nước miếng, bên kia Đồng Duyệt thần sắc lạnh nhạt hơn rất nhiều, cô nhìn Phó Thu nói:
"Nếu cứ khẩn trương như vậy thì đừng đi. "
Phó Thu quật cường lắc đầu:
"Em muốn đi cùng Khổng tỷ."
Đồng Duyệt bất đắc dĩ cười cười, rũ mắt cùng Khổng Hi Nhan nhỏ giọng nói: "Đã coi qua những câu hỏi kia chưa? "
Khổng Hi Nhan ừm một tiếng: "Sắp xong rồi. "
Đồng Duyệt: "Người dẫn chương trình bên kia tôi cũng đã chào hỏi, sẽ không cố ý khó xử cô, cứ thoải mái. "
Khổng Hi Nhan cong mặt mày: "Đồng tỷ còn không tin em sao? "
Đồng Duyệt bị cô hỏi, đột nhiên cười cười.
Cũng đúng.
Ba năm trước, đừng nói chỉ là một chương trình phát sóng trực tiếp, sân khấu lớn hơn gấp mấy lần Khổng Hi Nhan cũng không hề sợ hãi trải qua, đây tính là cái gì.
Nghĩ đến đây cô hơi yên tâm.
Từ hôm qua trời mưa phùn tới nay vẫn còn chưa dứt, thời tiết ảm đạm, bầu trời âm u, xe của Khổng Hi Nhan lắc lư về phía tổ chương trình.
Cô đến khá sớm, đoàn phim lúc này còn chưa tới, Đồng Duyệt dẫn cô đi gặp người dẫn chương trình trước, Khổng Hi Nhan gật đầu cười nhạt, khí chất đạm mạc, Đồng Duyệt ở một bên nói tốt vài câu, người dẫn chương trình gật gật đầu: "Tôi biết rồi. "
Chỉ một lát sau, Cố Linh và Ngô Thanh đến.
Ngô Thanh nhìn thấy Khổng Hi Nhan liền hừ một cái, Cố Linh ngược lại cùng Khổng Hi Nhan gật đầu: "Khổng tỷ đến rất sớm nha. "
Khổng Hi nhan sắc lạnh nhạt: "Trùng hợp, tôi cũng vừa mới tới. "
Cố Linh ừm một tiếng bị trợ lý đưa sang một bên đi trang điểm thay quần áo.
Một lúc sau, Đồng Duyệt cũng tới đưa cô đến phòng thay đồ.
Do tổ chương trình thống nhất mặc trang phục quay phim [Phá Kén], Khổng Hi Nhan chọn một chiếc váy màu vàng, mái tóc dài búi lên, dùng một cây trâm ngọc trắng cố định ở sau đầu, trang điểm nhạt, rất có cảm giác Sở Thiên trong bộ phim.
Cô thần sắc đạm nhạt, nhưng khí thế lại không giảm, liếc mắt một cái, không giận mà uy.
Khổng Hi Nhan ngồi trước bàn trang điểm, thấy Cố Linh và Ngô Thanh tựa vào nhau thì thầm, cô rũ mắt, chỉ một lát sau, Tiếu Thừa đến.
Tiếu Thừa và trợ lý của anh chạy vào, trên vai còn có dấu hiệu bị mưa làm ướt, tổ chương trình nhanh chóng cầm khăn khô cho anh, dẫn anh đi thay quần áo trang điểm.
Khi anh ta đi ngang qua bên cạnh Khổng Hi Nhan, liền kêu lên: "Khổng tỷ."
Khổng Hi Nhan ngước mắt lên, nhìn thấy anhtừ trong gương, thoáng gật đầu: "Tới rồi à."
Tiếu Thừa vừa lau vết nước trên mặt vừa tiến tới trước gương, anh ta trực tiếp từ vị trí bả vai Khổng Hi Nhan dò xét qua, ở một góc độ khác, đầu anh ta như đang đặt trên vai Khổng Hi Nhan.
"Khổng tỷ đến sớm, đều đã thay quần áo rồi."
Anh mỉm cười với những người trong gương.
Khổng Hi Nhan di chuyển một chút sang vị trí bên cạnh, cố ý kéo dài khoảng cách với anh, lạnh lùng nói:
"Tiếu tiên sinh vẫn nên đi thay quần áo trước đi."
Tiếu Thừa nhún vai, đứng thẳng người, rời khỏi vị trí của Khổng Hi Nhan.
Ngô Thanh cách đó không xa lạnh lùng nhìn, nhếch khóe miệng, trong ánh mắt tràn đầy phẫn hận.
Phó Thu đi giúp Khổng Hi Nhan lấy nước nóng, trở về thấy khuôn mặt của cô, môi mím thẳng, thần sắc lạnh lùng, cô không thể không hỏi:
"Khổng tỷ, sao vậy? "
Khổng Hi Nhan tiếp nhận chiếc ly trên tay cô: "Không có gì."
Phó Thu ngồi xuống ghế bên cạnh cô, nhíu mày hỏi:
"Ồ, Đồng tỷ đâu rồi?"
Khổng Hi Nhan suy nghĩ một chút: "Có thể có việc bận."
"Ồ..."
Phó Thu nhìn quanh một vòng cũng không thấy Đồng Duyệt, cô an ổn ngồi bên cạnh Khổng Hi Nhan, nhìn cô uống hết nửa ly nước, lại tiếp nhận ly hỏi:
"Khổng tỷ, còn muốn sao? "
Khổng Hi Nhan khoát tay, xoa xoa trán.
Cách chỗ hai người không xa, ở một góc khuất, Đồng Duyệt đang trả lời điện thoại.
"Thư luật sư?"
"Được, tôi biết rồi."
"Ừm, thư ký Chu yên tâm, tôi biết phải làm gì."
Đồng Duyệt cúp điện thoại, quay đầu nhìn Khổng Hi Nhan, nghĩ nghĩ, thư ký Chu đối với Hi Nhan thật đúng là để ý nha.
Còn nhớ lần đầu gặp mặt, Hi Nhan còn nói hai người bọn họ không quen.
Không nghĩ tới hiện tại đều trở thành người trong lòng của thư ký Chu.
Thật tuyệt vời.
Đồng Duyệt thu hồi điện thoại, nghe thấy nhân viên của tổ chương trình kêu bọn họ chuẩn bị lên sân khấu.
Cô đến bên cạnh Khổng Hi Nhan, cẩn thận kiểm tra một lần, xác nhận không có vấn đề gì mới gật đầu nói: "Đi thôi."
Đến lượt họ lên sân khấu.
Khổng Hi Nhan trước đây đã tham gia rất nhiều chương trình, từ chương trình thực tế, cho đến cuộc thi ca hát, talk show, các chương trình giải trí khác nhau, nhưng hiếm khi tham gia phát sóng trực tiếp.
Cho nên trước khi lên sân khấu, cô vẫn hơi khẩn trương, Phó Thu đứng bên cạnh, nhỏ giọng trấn an:
"Khổng tỷ, đừng lo lắng, em ở hậu trường ủng hộ chị! "
Khổng Hi Nhan quay đầu nhìn thấy bộ dáng cẩn thận của cô, nở nụ cười.
Vốn còn có chút khẩn trương, hiện tại đã không còn nữa.
Từ hậu trường tiến vào, trước mắt Khổng Hi Nhan sáng ngời, loại cảm giác quen thuộc này dâng lên trong lòng, đây là sân khấu cô đã chia tay ba năm, chiến trường của cô, hốc mắt Khổng Hi Nhan có chút nóng rực, cô rất nhanh cúi đầu.
Có rất nhiều người hâm mộ tại hiện trường, họ vẫy lightstick và giơ biển hiệu,