Chương 71: Yên Yên thích cắn tôi
Chu Sinh đưa Khổng Hi Nhan và Trì Vãn Chiếu đến cửa căn hộ, Khổng Hi Nhan thấy Trì Vãn Chiếu tựa hồ còn có chuyện muốn nói với Chu Sinh liền trở về căn hộ trước.
Mở cửa ra, Yên Yên đã vẫy đuôi đứng ở cửa chờ cô.
Khổng Hi Nhan đi vào trong hai bước, ôm Yên Yên, vẻ mặt yêu thương: "Đói bụng hả? Ta sẽ cho mi ăn "
Yên Yên cong cong hai chân lại, meo meo không ngừng, còn dùng đuôi quét gò má Khổng Hi Nhan, Khổng Hi Nhan cười đẩy đẩy đuôi nó ra, ôm nó vào phòng bếp.
Trong khoảng thời gian này cô trở về muộn, cơ hội Yên Yên nhìn thấy cô cũng không nhiều, hiện tại hiếm khi cô ở nhà, liền quấn quít lấy cô, lúc nấu cơm dùng thân thể mập mạp cọ vào bắp chân Khổng Hi Nhan, ngẩng đầu trừng mắt xanh thẳm, kêu to meo meo.
Khổng Hi Nhan nghe được trong lòng mềm nhũn, thỉnh thoảng cúi người vỗ vỗ đầu nó, trấn an nói: "Yên Yên, đừng nháo. "
Yên Yên nghe được lời này của cô ngược lại càng không kiêng nể gì, không chỉ cọ cọ cô, còn vươn đầu lưỡi liếm mắt cá chân cô, làm cô ngứa ngáy, Khổng Hi Nhan không khỏi mặt mày cong cong, ánh mắt đối với Yên Yên lại có vài phần bất đắc dĩ.
Trì Vãn Chiếu cùng Chu Sinh nói chuyện xong trở về căn hộ, nhìn thấy dáng người Khổng Hi Nhan bận rộn trong phòng bếp, Yên Yên ở dưới chân cô không ngừng nháo, cô lúc thì cúi đầu không có lực uy hiếp đe dọa hai câu, lúc lại yêu thương sờ đầu Yên Yên, vẻ mặt mềm mại ấm áp..
Trì Vãn Chiếu đứng trước sô pha vẫn bình tĩnh nhìn cô, ánh mắt mờ mịt.
Khổng Hi Nhan bị Yên Yên nháo đến mức không có tính tình cuối cùng cắn răng nói: "Meo meo meo cái gì, mi có tin tối nay ta cho mi khỏi ăn cơm luôn không? "
Lúc cô đe dọa mím môi nghiêm mặt, còn có vài phần dáng vẻ của Trì Vãn Chiếu.
Quả nhiên Yên Yên nghe được cô nói như vậy nhất thời nhu thuận, trực tiếp đặt mông ngồi trên mặt đất, lắc lắc đuôi.
Trì Vãn Chiếu nhìn thấy bộ dáng Khổng Hi Nhan giả làm hổ giấy khẽ cười ra tiếng.
Khổng Hi Nhan lúc này mới phát hiện Trì Vãn Chiếu đã trở về, cô không cảm thấy hành động vừa rồi của mình có gì không ổn, lại hào phóng nói: "Trì tổng, đem Yên Yên mang ra ngoài đi."
Trì Vãn Chiếu hô to: "Yên Yên."
Con mèo trắng lớn đang ngồi trên mặt đất lắc lư đứng lên, nhảy ra khỏi phòng bếp, thả người nhảy lên sô pha.
Trì Vãn Chiếu ngồi bên cạnh nó ngồi trên sô pha, đưa tay xoa xoa lông trắng của nó, vừa trơn vừa mượt mà còn có cảm giác như nhung, sờ rất thoải mái, Yên Yên toàn thân nằm trên sô pha, nó vươn ra bốn móng vuốt đi chạm chạm ngón tay Trì Vãn Chiếu.
Trì Vãn Chiếu ngón tay lắc lư, trêu chọc nó chơi.
Yên Yên đột nhiên ngẩng đầu cắn nhẹ vào ngón tay cô, cũng không thật sự dùng sức, đặt ở trong miệng lại cẩn thận lực đạo, liếm liếm.
Trên sô pha một người một mèo chơi đùa vui vẻ quên trời đất, Khổng Hi Nhan bưng cơm ra khỏi phòng bếp nhìn thấy Trì Vãn Chiếu nhìn Yên Yên, bên môi mang theo nụ cười, ánh mắt ôn nhu, cô giật giật khóe miệng kêu lên: "Yên yên, ăn cơm. "
Hai lỗ tai Yên Yên giật giật, rất nhanh từ trên sô pha đứng dậy, lắc lắc thân thể mập mạp nhảy đến bên cạnh Khổng Hi Nhan.
Sau khi hầu hạ Yên Yên xong, Khổng Hi Nhan ngồi trên sô pha, cô thấy Trì Vãn Chiếu nghiêm túc xem TV không khỏi nhìn qua, là kênh tài chính, đang phỏng vấn một thương nhân trẻ thành công, Khổng Hi Nhan nhìn cũng không nhìn ra cái gì, cô nằm nhoài trên ghế sofa, lấy điện thoại di động ra xem.
Chỉ một lát sau, ngay lúc cô buồn ngủ nghe thấy tiếng Trì Vãn Chiếu truyền đến.
"Đạo diễn Lâm bảo chị hỏi em có hứng thú nhận kịch bản "Ánh Bình Minh" hay không?"
Một câu nói của cô đã đánh tan con sâu ngủ của Khổng Hi Nhan, cô vội vàng ngồi dậy: "Cái gì?" "
"【Ánh Bình minh】?"
"Đạo diễn Lâm Nghị Sâm?"
Trì Vãn Chiếu nghe vậy khẽ gật đầu: "Ừm, anh ta nói, nếu tạm thời không có thời gian thì hắn không ngại chờ một chút. "
Đôi mắt Khổng Hi Nhan lập tức sáng lên.
Lâm Nghị Sâm là đạo diễn cô luôn muốn hợp tác, bất kể là ba năm trước hay bây giờ, cô đều rất thích phong cách điện ảnh của đạo diễn này, cũng từng nghĩ tới, chờ cô đứng vững trong giới, có thể hợp tác với anh ấy.
Nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy, Trì Vãn Chiếu tự nhiên nói ra như vậy.
Cô vẫn có chút không thể tin được, Trì Vãn Chiếu nhìn thấy bộ dáng ngây ngốc của cô lẳng lặng chờ cô tiêu hóa xong tin tức mới hỏi: "Thế nào? Em có hứng thú không? "
Khổng Hi Nhan gật đầu: "Có! "
Sau đó cô nghĩ đến Đồng Duyệt nói chờ [Phá kén] quay xong muốn giúp cô sắp xếp bộ phim, cô cười nói: "Đợi một lúc, em gọi điện thoại cho chị Đồng. "
Trì Vãn Chiếu thấy cô đột nhiên vui vẻ cũng ôn nhu ánh mắt, Khổng Hi Nhan nâng điện thoại gọi cho Đồng Duyệt.
Đồng Duyệt bên kia rất ồn ào, một lát sau mới yên tĩnh lại, Đồng Duyệt xoa mũi nói vào điện thoại di động: "Hi Nhan, sao vậy? "
Khổng Hi Nhan mặt mày cong cong: "Chị Đồng, trước đây chị nói chờ [Phá kén] kết thúc, chúng ta có thể tiếp nhận bộ phim mới. "
Đồng Duyệt dứt khoát nói: "Ừm, cho nên trong khoảng thời gian này chị đều giúp em lưu ý, trên tay cũng có mấy tài nguyên, đều coi như không tệ, đến lúc đó..."
"Chị nghĩ sao về bộ phim của đạo diễn Lâm Nghị Sâm?"
Khổng Hi Nhan cắt đứt lời của Đồng Duyệt hỏi, Đồng Duyệt giật mình một giây: "Lâm Nghị Sâm? "
"Lâm Đạo? Phim của anh ta quả thật không tệ "
Nếu không năm ngoái sẽ không giành được 14 giải thưởng quốc tế cho một bộ phim, không tệ là nói khiêm tốn rồi.
Chỉ là đạo diễn này lựa chọn diễn viên từ trước đến nay đều là tự mình chọn, mặc kệ nhà đầu tư nhét tới bao nhiêu Tiểu Hoa Tiểu Sinh đều không chấp nhận, trong giới có tiếng mềm cứng gì đều không ăn, [ Ánh Bình Minh] của hắn quyết định chọn lại vai diễn, Đồng Duyệt cũng có ý định, nhưng cũng không tìm được cách.
Ngay cả mặt Lâm Nghị Sâm cũng không thấy được, câu trả lời nhận được tất cả đều là chờ thử vai.
Đồng Duyệt chạy mấy ngày cũng bỏ cuộc.
Giờ phút này cô nghe Khổng Hi Nhan nhắc tới, liền đem chuyện trước đó mình đi tìm Lâm Nghị Sâm nói ra, Khổng Hi Nhan nghe xong liếc mắt nhìn thần vẻ mặt Trì Vãn Chiếu, cắn môi nói: "Lâm Đạo