Sau cuộc chào đón thủ lĩnh như một lễ hội họ cũng trở lại bình thường, mọi người chia nhau hành động: người thổi lửa, một nhóm thú nhân nhanh nhẹn khỏe mạnh thì đi săn, nhóm Phụ cũng chia ra đi hái rau dại; Vân và Lĩnh đi theo nhóm Phụ này dưới sự hỗ trợ và bảo vệ của Lục cùng hai thú nhân khác.
Trong khi đó Tân ở lại tranh thủ học nhóm thú nhân trẻ, những người mạnh mẽ đang giúp anh bảo vệ nơi này.
Hơn mười lăm thú nhân có gia đình và cả chưa có, quây quần bên một tảng đá lớn nghe Tân nói.
“Chúng ta sẽ nhanh chóng đi qua núi băng đi vào vùng đất cằn cỗi ấm áp kia. Ở nơi đó chúng ta sẽ đóng bè để vượt hồ nước lớn.”
Khi nghe anh nói vậy, đồng loạt các thú nhân đều ngạc nhiên trong đó có cả Anh người đã đi cùng Tân suốt một chặng đường dài.
Anh ta vội xen vào:
“Chúng ta không xây nhà nữa sao?”
Từ ‘nhà’ trong miệng Anh càng khiến các thú nhân ngạc nhiên hơn. Một trong số họ là thú nhân có mái tóc đen lên tiếng:
“Là sao, hai người đang nói gì vậy, bè vượt hồ, rồi còn cả nhà nữa. Lần này với chỉ một chuyến đi xa mà mọi người học được nhiều từ mới vậy sao?”
Anh ta tỏ ra buồn cười mà nhìn Anh.
Anh không thèm quan tâm ánh mắt cười cợt đó của Phiên, nhìn qua thủ lĩnh hỏi:
“Là cậu ấy nói ư? Cậu ấy biết.”
Tân gật đầu, anh đánh một vòng mắt nhìn từng vị thú nhân hiện diện nơi đây, lạnh giọng:
“Chuyện tôi sắp nói cho mọi người đây là bí mật của chúng ta, tôi cấm mọi người để lộ ra ngoài.”
Nhìn thấy sự nghiêm túc từ ánh mắt của thủ lĩnh, ngay lập tức nhóm thú nhân nâng cao tinh thần, nghiêm túc lắng nghe. Phiêu cũng im lặng chuyên chú nghe chuyện.
“Lĩnh người bạn đời của tôi, cậu ấy là một món quà mà thần thú gửi cho chúng ta vì lối sống chúng ta đẹp lòng ngài. Em ấy tái sinh kiếp thứ hai ở thế giới chúng ta. Thật may mắn vì em ấy còn giữ lại kí ức kiếp trước nên biết tạo nhà, một thứ không gian rộng lớn có thể ở, ấm áp về mùa đông và mát mẻ về mùa hạ, khô ráo trong mùa mưa, thậm chí còn nhiều thứ khác nữa, trong đó có bè vượt hồ nước lớn.”
Nhóm thú nhân xôn xao. Họ ngạc nhiên vô cùng, lý thuyết có kiếp sau và nhiều kiếp sống khác không xa lạ gì với họ. Có người trong nhóm họ sau một đêm ngủ dậy liền nói mình có một giấc mơ rất lạ như quay lại kiếp trước của mình nhưng không quá rõ rất mơ hồ. Ấy vậy mà giờ đây lại có người nhớ rõ về kiếp trước của mình đến vậy, thật là thần kì.
Tân gõ tay lên mặt đá khiến họ phải im lặng. Anh tiếp:
“Thế nhưng vùng đất này không phù hợp để xây nhà, nên tôi quyết định sẽ đưa mọi người đi vào vùng đất cằn cỗi đó. Trước khi cư trú hoàn toàn ở nơi ấy, tôi và Lĩnh quyết định sẽ đóng một cái bè thử ra khơi xem có vùng đất nào khác không. Tôi dự tính ngày mai chúng ta sẽ mang theo dụng cụ tạo bè và đi qua bên kia, cố gắng hành động nhanh nhất có thể.”
Phiêu chen ngang:
“Anh quyết định mang người trong nhóm đi hết ư?”
“Không, chỉ một số, một số còn lại ở lại đây bảo vệ những người còn lại. Nhóm ra đi sẽ ra khơi trước và cố gắng trở về trước mùa đông.”
Một vị thú nhân cao to khá trầm tính trong nhóm mang màu tóc gần giống Lục nhưng đậm hơn lên tiếng:
“Từ bây giờ cho tới mùa mưa chúng ta còn hai tháng. Tốt nhất hãy đi sớm về sớm trước mùa mưa thì hơn, mùa đông có vẻ như hơi lâu.”
Anh gật đầu tán thành.
“Thủ lĩnh hãy chọn người hành động ngay lúc này đi.” Phiên nói, rồi anh ta dơ tay đề cử chính mình, “tôi xin được tham gia vào đội ra khơi.”
Các thú nhân xung quanh đồng loạt gật đầu đồng ý, ai cũng xôn xao đưa cao tay xin được cùng đi chuyến này.
Tân vươn tay ra hiệu để mọi người bình tĩnh xuống. Anh quay qua nói với thú nhân trầm ổn vừa lên tiếng gọi là Phương:
“Cậu hãy ở lại quản lý nhóm thay tôi, rồi tìm cách nói chuyện này cho toàn bộ thú nhân trong tộc, dặn họ đừng để lộ Lĩnh ra ngoài, em ấy bây giờ là cuộc sống của chúng ta đấy.”
Phương gật đầu nhận lệnh.
Thủ lĩnh y như là tộc trưởng của họ vậy đó, mọi lời anh nói đều như sấm ngôn không bao giờ sai đối với họ. Nên chuyện của Lĩnh dù có hiếu kì đến bao nhiêu họ vẫn chấp nhận giữ kín miệng không hỏi gì thêm, quyết âm thầm bảo vệ cậu thế là đủ.
Tân bắt đầu lựa người, việc lựa chọn rất công khai, anh cũng không ngần ngại lý giải trách nhiệm của tất cả mọi người. Vì thế khi anh đưa ra số người được chọn, tất cả các thú nhân đều đồng loạt gật đầu.
Cuộc họp sơ sài nhanh chóng chấm dứt với số thú nhân đi cùng gồm ba người: Anh, Phiêu, và Lanh một thú nhân có mái tóc màu rượu vang nhỏ con nhưng rất nhanh nhẹn; cùng theo đó là cả Lĩnh và Tân. Tổng cộng số thú nhân cho cuộc hành trình này sẽ là năm người, thời gian ấn định đi và về trước mùa mưa.
Vì rất gấp nên ngay lúc đó Tân liền phân công vài người mang theo thịt thú dự trữ đi tìm cây gỗ nhẹ có thể nổi trên nước, chiều tới họ sẽ đi chặt nó đem qua bên kia cùng lúc.
Một vài thú nhân lớn tuổi khi nghe được có người muốn đi tìm gỗ nhẹ liền