Trên tấm gương đối diện với Cảnh Lạc là con chữ được bồi bằng kem nền Flower chói mắt.
Ngu!
Chữ “ngu” to đù3ng che hết cả khuôn mặt của Cảnh Lạc.
Cảnh Lạc: …
Tuy Vi Vi thực sự thấy lọ kem nền kia rất đáng tiếc, n1hưng nhìn vẻ mặt tiểu nhân không được lợi của Cảnh Lạc, cô
lại thấy vô cùng hả giận.
Thấy sắp đến giờ khai máy, Vi9 Vi mới chậm chạp trang điểm xong cho Cảnh Lạc. Cảnh Lạc tức, cũng không muốn
ở lại trong căn phòng trang điểm này thêm nữ3a, cô ta liếc nhìn khuôn mặt được trang điểm tinh tế, nghĩ bụng quả
nhiên không hổ là nhà trang điểm cao cấp. Cô ta cảm ơn8 Vi Vi rồi khen Vi Vi trang điểm rất đẹp, sau đó ra ngoài.
Lúc ra ngoài cũng không thèm chào hỏi gì Cảnh Thiên.
Chờ Cảnh Lạc ra ngoài rồi, Cảnh Thiên mới ngồi vào trước bàn trang điểm.
Buổi quay bắt đầu, trừ Cảnh Thiên ra, đạo diễn và các diễn viên đều đã đến đủ, bao gồm cả Vân Tiêu “cơ to” nhất.
“Chuyện gì vậy? Cảnh Thiên đâu? Cảnh đầu tiên là cảnh của cô ấy, sao cô ấy vẫn chưa đến?” Phan Duy đưa mắt
nhìn một vòng, ông bực mình. Cho dù là người có quan hệ, có thể diễn không hay những kinh nghiệp là điều bắt
buộc, không được phép đến muộn.
Phan Duy vừa cất tiếng hỏi, Cảnh Lạc liên chột dạ ngay. Lúc này cô ta mới hiểu ra vì sao ban nãy Cảnh Thiên lại
nhường cô ta trang điểm trước.
“Đạo diễn Phan, tôi đến gần như cùng lúc với Cảnh Thiên, cô ấy đến nơi rồi đi trang điểm ngay, chắc là sắp xong
rồi.”
Tần Dịch đang chuẩn bị giải thích hộ Cảnh Thiên một câu thì Vân Tiêu đã lên tiếng trước anh ta rồi.
“Đúng đó đạo diễn, lúc đó tôi cũng vừa mới tới, còn gặp Cảnh Thiên ở cổng nữa. Giờ đã hơn một tiếng rồi, chắc cô
ấy cũng sắp xong rồi.”
Hình Mỹ Kỳ đã làm sai chuyện, muốn cứu vãn hình tượng trước mặt Vân Tiêu nên cũng lên tiếng nói đỡ cho Cảnh
Thiên. Thế là đạo diễn Phan Duy đành nén cơn tức