Hình Mỹ Kỳ bị lạnh nhạt, sắc mặt liền trắng bệch, bởi vì cô ta phát hiện từ sau khi cô ta ám chỉ Cảnh Thiên trên
mạng, cho tới tận bây giờ đã hơn mộ3t ngày trôi qua rồi, cho dù cô ta giúp Cảnh Thiên âm chỉ lại Cảnh Lạc, nhưng
Vân Tiêu vẫn không thèm để ý đến cô ta.
Nhận ra điều này, sắc 1mặt Hình Mỹ Kỳ từ xanh biển thành trắng bệch.
Sau khi gia nhập đoàn phim, Quan Vũ Thần bay tới với luồng tiền khí tự mang.
Cô ta bu9ồn cười liếc nhìn chị Thanh, sau đó lại nhìn Cảnh Thiên và hỏi: “Thiên Thiên, đây có phải là mẹ chị
không?”
Khóe miệng Cảnh Thiên giật giật3.
Cái tên này!
Cảm giác như lấy một người chồng không ra gì vậy!
Ước chừng cô ta đã tìm hiểu rõ ràng tám đời tổ tông nhà ng8ười ta rồi, bây giờ nhìn một người phụ nữ xa lạ lại hỏi
có phải là mẹ đẻ của cô không.
Trên thực tế, Quan Vũ Thần chỉ nói như vậy thôi.
Dù sao thì Cảnh Thiên cũng là boss Saka nhà cô ta, thật ra ai là mẹ cô cũng không quan trọng. Cô ta chỉ muốn trêu
đại ca thôi.
Bởi vì cô ta phát hiện sau khi sống lại, tính cách của đại ca thú vị hơn trước đây nhiều.
Tuy nhiên chị Thanh nghe thấy vậy lại cảm thấy cô nhóc này đúng là nhân tài mới xuất hiện, tài năng vô song,
thông minh hơn người, nhìn xa trông rộng.
Bà kích động nắm lấy tay Quan Vũ Thần, nói: “Ôi, đúng là một cô gái biết ăn nói. Sao nào, cô cũng thấy tôi và Thiên
Thiên rất giống nhau đúng không?” Khóe miệng Quan Vũ Thần giật giật, nhìn khuôn mặt trống đánh xuôi, kèn thổi
ngược của hai người, không nhịn được mà phun ra.
Tuy nhiên, lại sợ làm tổn thương trái tim thủy tinh của bà thím này, cô ta chỉ có thể cười ha ha, nói: “Khí chất giống!
Khí chất giống!”
Hai mắt chị Thanh càng sáng hơn.
Bà đã ngụy trang trở nên xấu xí như vậy rồi, nếu đối phương còn nói là bà giống thì không phải đang nói bé con
dịu dàng lương thiện xinh đẹp tuyệt trần không hiểu sự đời này xấu xí