Từ nhỏ đến lớn, ông nội yêu quý cậu em út này của anh ta lạ thường. Từ khi anh ta bắt đầu nhớ được, anh ta và
Chiến Thư Du chỉ3 được ông cụ bồi dưỡng để làm cánh tay phải.
Chiến Thư Du là phận nữ, không thể gánh vác cả AUPU group.
Nhưng1 anh ta thì khác!
Anh ta có đầy đủ năng lực và thủ đoạn để đưa AUPU group phát triển rực rỡ.
Từ nhỏ đến lớn, 9cái gì tốt cũng thuộc về cậu em này của anh ta.
Đến báu vật như Cảnh Thiên cũng cười cho tên bỏ đi Chiến Lệ Xuyên. 3
Anh ta muốn xem xem, một tên liệt mãi mãi không thể động đậy được, rốt cuộc có bản lĩnh đến mức nào để bảo vệ
cô vợ b8é nhỏ của mình.
Chiến Vũ Hằng xách túi lớn túi nhỏ, xuất hiện trong phòng bệnh.
Anh ta nhìn Cảnh Thiên, khóe miệng mang nụ cười dịu dàng yêu thương của người anh cả. Anh ta đang định lên
tiếng thì Cảnh Thiên đã nói trước.
“Anh cả ra ngoài trước đi, tôi đang vuốt ngực thuận khí cho A Xuyên, anh ấy khó chịu. Chờ tôi vuốt cho anh ấy
xong rồi thì anh hẫng vào, anh ấy không thích bị người ta nhìn.”
Tuy Cảnh Thiên đang nói thật nhưng đối với Chiến Vũ Hằng, câu nói đó chính là một đòn bạo kích.
Anh ta đã đến rồi, chẳng lẽ không thể nghe anh ta nói trước? Vì sao phải bắt anh ta ra ngoài trước?
Thấy Chiến Vũ Hằng sượng mặt, Chiến LệXuyên suýt nữa là không nhịn được mà bật cười. “Thế thì hai người tiếp
tục đi…”
Chiến Vũ Hằng bỏ lại câu nói đó rồi đi ra ngoài.
Cảnh Thiên không thích nể mặt người ta, cũng không thích suy nghĩ ẩn ý của người khác.
Chiến Lệ Xuyên cũng không có vấn đề gì nên chẳng mấy chốc sau, anh bảo Cảnh Thiên