Hoàng Triều quốc đã chính thức bước vào mùa xuân.
Nắng đã chiếu sáng sau những ngày đông u ám khiến cảnh vật hiện lên một vẻ xanh mướt và êm đềm.
Quang cảnh dịu dàng và ấm áp này thật khiến người ta dễ dàng quên đi phiền muộn.
Khương Uyển vừa ngủ dậy, vẫn lười biếng nằm lỳ trên giường.
Lúc này nàng đang nhìn cảnh vật bên ngoài qua khung cửa sổ và suy nghĩ miên man như vậy đấy.
Ngủ một giấc tỉnh táo, nàng dậy vươn vai một cái liền gọi Đông Mai đến giúp chỉnh trang.
Sau đó mặc một chiếc váy thêu hoa nhẹ nhàng tươi mới, cùng Tiêm Tiêm nhàn nhã đi đến Nhã Nam cư tìm đại phu nhân.
Sáng nay, nghe lời lão phu nhân nói với Từ thị khi về phải chỉ bảo nàng quy trình tuyển tú, nàng vẫn còn nhớ.
Khương Uyển luôn làm người cẩn thận, dù sao thì biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Nàng không thể chủ quan nghĩ rằng đi tuyển tú chỉ để bị lược thẻ bài mà không có chuẩn bị, cái gì cũng không hiểu, cái gì cũng không biết được.
Đến Nhã Nam cư nha hoàn vừa trông thấy nàng liền vào thông báo.
Khi nàng bước vào phòng, Từ thị ngồi trên ghế chủ vị mỉm cười gọi nàng đến bên cạnh.
Lại gọi người lấy điểm tâm mà nàng thích ăn nhất đem ra.
Khương Uyển nhẹ nhàng bước đến lúc này cũng đã để ý thấy có một phụ nhân xa lạ ngồi trong phòng.
Từ thị nhìn theo ánh mắt của nàng liền giải thích.
- Đây là Trình vũ nương, là vũ nương đệ nhất của Thính Vũ hiên trong kinh thành.
Mẫu thân tìm nàng giúp con học vũ đạo.
Chỉ còn mấy ngày nên có chút gấp liền nhờ nàng ấy ở luôn trong phủ để tiện chỉ dạy.
Khương Uyển nghe vậy liền quay người lễ phép gật đầu chào Trình vũ nương.
Trình vũ nương thấy vậy cũng gật đầu lại, có chút ngại ngùng nói.
- Phu nhân nói quá rồi, dân nữ cũng chỉ là có một chút danh tiếng mà thôi, không dám nhận hai chữ đệ nhất.
Nhưng đại tiểu thư quý phủ đây mới thật sự là mỹ nhân a.
Khương Uyển từ khi bước vào, dáng người yểu điệu thướt tha khiến Trình vũ nương phải thầm khen ngợi.
Dáng vẻ này thực quá tốt rồi, nghe đồn nàng là kinh thành đệ nhất mỹ nhân quả nhiên có khác.
Dáng người này rất thích hợp để luyện vũ đạo.
Hơn nữa lại thấy Khương Uyển lễ phép như vậy thì càng khiến nàng hài lòng.
Nếu để Khương Uyển biết được suy nghĩ của Trình vũ nương này thì chắc hẳn sẽ vỗ đùi cười lớn.
Nàng ngày ngày uống nước ôn tuyền, tắm nước ôn tuyền lại ăn hoa quả trong không gian có ôn tuyền, loại tiên dược thần kỳ như vậy, thân thể nàng đã sớm dẻo dai, mềm mại.
Không thích hợp với vũ đạo mới lạ đấy.
Sau đó Đại phu nhân mỉm cười xã giao lại vài câu rồi sai người mời Trình vũ nương qua phòng đã chuẩn bị cho nàng ấy để nghỉ ngơi, đến ngày mai sẽ cùng Khương Uyển bắt đầu tập luyện.
Trình vũ nương vừa rời khỏi, đại phu nhân nhìn qua sắc mặt Khương Uyển, thấy nàng không có vẻ mệt mỏi ấm ức thì yên tâm.
Lúc này mới từ tốn nói với nàng từng bước của quá trình tuyển tú.
Khương Uyển ngồi cạnh lắng nghe cũng phải liên tục cảm thán.
- Cái này so với thi hoa hậu ở hiện đại còn muốn khốc liệt hơn a.
Từ lúc có chiếu chỉ tuyển tú ban ra thì sẽ tiến hành vòng tuyển chọn đầu tiên vào mười ngày sau.
Hoàng Triều quốc đất rộng, người đông đúc.
Dù sao các châu phủ ở xa kinh thành phải đưa tin cũng cần mất chút thời gian, không thể muốn nhanh là nhanh được.
Tuyển tú chia làm ba vòng là sơ tuyển, phục tuyển và cuối cùng là điện tuyển.
Sơ tuyển sẽ diễn ra trong ba ngày.
Ngày đầu tiên các ma ma sẽ