Đã hơn một tuần trở về Bất Kiến, Dương Thiên Ý hằng ngày đều bận rộn với công việc huấn luyện cho đội vệ sĩ mới, thật mừng vì cô dường như đã sắp có thể xoa dịu tâm hồn của mình đôi chút nhưng mỗi khi về đêm trở lại trên chiếc giường lạnh lẽo Thiên Ý vẫn bồi hồi nghĩ về con người đó.
Mặc một chiếc áo thun xanh, quần thể thao năng động, Thiên Ý búi cao mái tóc của mình lên chắp hai tay sau lưng đứng trên thành bể bơi quan sát.
Ngắm nhìn đám thanh trẻ tuổi cơ thể săn chắc tràn đầy sức sống đang nghiêm túc tập luyện cũng không làm cho Thiên Ý có chút động tâm.
Một tên vì ở dưới nước quá lâu không chịu được liền trồi lên, những người sau đó cũng lần lượt nổi lên, cơ thể bọn họ lạnh đến run cầm cập hai mắt đỏ hoe, cầu xin cô
" Đội trưởng...đến đây thôi được không ? Hôm nay bọn tôi vừa đu dây vừa tập bắn súng, thật sự chúng tôi sắp cầm cự hết được rồi.
"
Một tên vì quá đuối sức không thể chịu đựng thêm nên đánh liều lên tiếng cầu xin Thiên Ý, cô lại mặt lạnh không chút dao động
" Mệt rồi sao ? Tổ chức không cần những đám vô dụng như các cậu, chỉ có chút chuyện như vậy đã không chịu được mạng của mình còn lo chưa xong còn muốn làm vệ sĩ các cậu tính bảo vệ ai ? "
" Nhưng mà...!"
" Nếu là Hồ Diên Bá huấn luyện các cậu còn cực khổ gấp nhiều lần như vậy nữa kìa, không phải chỉ mấy lời khó nghe như tôi vừa nói đâu, ông ấy sẽ mắng các cậu là thứ cặn bã không đáng một xu, vậy nên...tự mình chăm chỉ tập luyện đi.
"
Một thanh niên khác không phục liền lên tiếng
" Đội trưởng cô chỉ đứng đó chỉ đạo làm sao biết bọn tôi vất vả như thế nào ? Nước rất lạnh chúng tôi phải ngâm mình hết mấy tiếng rồi.
"
Thiên Ý nhếch môi cười, cô lắc đầu chán chê đám thanh niên trẻ tuổi bây giờ sao còn lười nhác hơi cả Gia Hạo với Khắc Huy lúc trước.
Thiên Ý đi đến phòng dụng cụ lấy ra hai sợi dây thừng rồi chỉ đạo cho một người lên dùng sợi dây trói chặt hai tay và chân của mình lại.
Tất cả mọi người đều không biết cô muốn bày trò gì
Đứng dõng dạc trước đám thanh niên, Thiên Ý lên tiếng nói
" Thứ các cậu tập luyện chỉ là bước đầu, tôi sẽ cho các cậu thấy kỹ thuật tốt nhất mà một vệ sĩ cần có là như thế nào.
"
Nói rồi Thiên Ý trong tư thế bị trói tay và chân ngã người xuống hồ bơi.
Vào lúc chân chạm đáy bể Thiên Ý đã có thể nhanh chóng tháo thành công sợi dây thừng trên tay, cô hành động nhẹ nhàng co người lại cởi nốt luôn sợi dây đang cột chặt dưới chân mình và trồi lên mặt nước.
Đám thanh niên đứng xem ai nấy cũng đều phải ngớ người mắt tròn mắt dẹt mà nhìn cô trầm trồ ngưỡng mộ.
Thiên Ý cầm chiếc khăn choàng lên vai nhìn đám người bọn họ rồi lạnh lùng nói
" Hôm nay các cậu ở lại...tập thêm một tiếng rồi hãy về "
Còn trẻ như vậy thì đừng có lười biếng quá, sau này tổ chức chỉ toàn một lũ nhác việc thì đó chắc là lỗi của cô rồi.
...
Trong căn phòng nhỏ, Dương Thiên Ý ngồi trước màn hình máy tính cô vừa trùm chăn vừa khịt mũi vô cùng khó chịu
Gia