Trung quanh đó đám đông nhìn thấy Lạc Trần có thể đánh bại Nhị Hắc thì khiến không ít kẻ bất ngờ và bàn tán.
“Không ngờ tiểu tử đó cũng lợi hại như vậy, đến ngay cả luyện thể ngũ trọng cũng có thể đánh bại. Xem ra tên này cũng có chút thực lực cùng thiên phú”
Đám đông xúm lại không ngừng chỉ trỏ về hướng hai người Lạc Trần Và nhị Hắc vừa quyết đấu một hồi, từ đám đông đi tới hai người nam tử thân hình to lớn, trên người mặc y phục hạ nhân của Nhạc Gia. Hai người đó tới gần Nhị Hắn khẽ đỡ thân thể bị thương của hắn rồi một tên nam tử lực lưỡng bên phải dùng ánh mắt hung ác nhìn về phía Lạc Trần gằn giọng nói.
“Tiểu tử ở đâu to gan lại giám tới địa bàn của Nhạc Gia ta gây rối đúng là chán sống.”
Tiếp đó tên nam tử đó trực tiếp vung một quyền mạnh mẽ định đánh về phía Lạc Trần, tuy nhiên đối với một quyền đó, Lạc Trần lại điềm tĩnh dị thường, từ khí tràng trên người tên đó tỏa ra thì tên nam tử đó hiện mới chỉ có tu vi luyện thể cảnh lục trọng, còn thấp hơn hắn một trọng cảnh giới. Vì vậy Lạc Trần hoàn toàn không có để tên đó vào mắt, hắn bình tĩnh đợi một kích của đối thủ từ từ đi tới mà không hề có chút bối rối hay bất bình tĩnh nào.
Có điều khi một quyền kia tiến tới gần Lạc Trần, chỉ còn cách hắn có vài bước chân, mà Lạc Trần cũng đã thủ thế chuẩn bị tung ra một kích mạnh mẽ thì một giọng nói dịu dàng từ phía xa vang nên. Cùng với đó là một khí tức mạng mẽ và một loại áp lực khó tỏ bao phủ toàn trường.
“Tất cả dừng tay lại, các ngươi đang làm gì vây?”
Tiếp đó đám đông vốn đang ồn ào, nhốn nháo vậy mà tức khắc im ắng một cách lạ thường như bị ai đó không chế.
“Hừ, các ngươi còn làm gì đó? Còn không mau tránh ra”
Từ chỗ đám đông tự động tách ra một lối đi rộng lớn, đám người hai bên tự động dạt sang một bên như để nhường đường cho chủ nhân giọng nói đó. Từ cuối con đường đó dần hiện nên hai thân ảnh của hai thiếu nữ một trước một sau, người đi trước thì có dang người xinh đẹp quyến rũ, những đường cong trên cơ thể nàng mềm mại như nước khiến đám người trông thất không nhịn được mà miệng thốt ra hai từ “Xinh đẹp”.
Tuy người thiếu nữ đó đã đem khăn lụa che lấy mặt của nàng nhưng vân không thể nào che đi hết khí chất thanh cao, thoát tục xinh đẹp như hoa của nàng. Chông thấy thiếu nữ đó Lạc Trần lại bị làm cho hết sức bất ngờ, bởi hai bóng hình thiếu nữ đó không phải ai khác mà là Ninh Gia nhị tiểu thư Ninh Thiên Vũ và nha hoàn của nàng.
Lạc Trần Không hiểu tại sao nàng lại xuất hiện ở đây vào núc này, nhưng khi nhìn xang Nhạc Nhi, vị nha hoàn đi bên cạnh Ninh Thiên Vũ thì Lạc Trần chợt hiểu ra tất cả. Hèn chi vừa rồi khi đánh nhau với Nhị Hắc hắn lại không thấy bóng dáng của Nhạc Nhi đâu, thì ra nàng đã nhanh chân đi trước một bước, gọi tới Ninh Thiên Vũ tới hẳn là giải vây cho hắn, sợ hắn gây chuyện đây mà.
“Nhị tiểu thư, lại phiền người tới đây, đúng là lỗi của thuộc hạ”
Lạc Trần khẽ khom người nhỏ giọng nhận lỗi với Ninh Thiên Vũ, hắn biết nàng ta vốn đang dự đại tiệc ở chính điện Nhạc Gia lại vì hắn mà phải tới tận đây, điều đó khiến hắn rất cảm động trong lòng, đúng là có một vị chủ tử tốt thì còn hơn là vớ được vàng.
Khi Ninh Thiên Vũ đi tới, đám hạ nhân xung quanh quan sát từ khí chất và tu vi thâm bất khả chắc của nàng cũng