A, ngươi hẳn là thử chiêu hồn rồi đúng không? Nhưng mà không tìm thấy hồn phách của hắn ?
Thấy Vân Thanh nổi sát khí, Liên Tư Vũ thêm dầu vào lửa.
Vân Thanh cắn chặt răng, không thể phản bác...
- Ngươi có gì để chứng minh?!
Hắn đã vận dụng cấm thuật của ma tu để chiêu hồn... nhưng không có kết quả, nếu kẻ này dám lừa hắn...
Ánh mắt Vân Thanh thoáng chốc trở nên âm u thâm trầm...
Liên Tư Vũ :... Đừng dùng ánh mắt âm u đó nhìn ta, ta biết ngươi hắc hóa rồi!
Liên Tư Vũ phất tay, một thủy kính xuất hiện, mặt gương gợn sóng một chút, sau đó linh hồn của Yêu Vương chân chính xuất hiện ở bên trong thủy kính.
- Vương...
Một tiếng, bao hàm sự nhớ nhung và kính trọng...
Liên Tư Vũ thu lại thủy kính, nhìn về phía Vân Thanh, chờ hắn đồng ý điều kiện của y.
- Được! Nhưng phải hướng Thiên Đạo thề độc.
Vân Thanh gật đầu, không phải là diễn kịch thôi sao? Đời trước còn diễn ít sao?
Rõ ràng thích như vậy... lại phải diễn thành không để ý...
Chỉ là hắn còn chưa thực sự tin tưởng Liên Tư Vũ, hắn muốn y phải thề với Thiên Đạo.
- Không thành vấn đề.
Liên Tư Vũ giơ tay lên trời thề độc.
Thấy vậy Vân Thanh rốt cuộc cũng yên tâm, bởi vì lời thề đã được Thiên Đạo chứng thực , nếu Liên Tư Vũ phản bội lời thề, y sẽ bị hồn phi phách tán.
- A, còn có một điều kiện... Không được giết Âu Dương Thương Huyền.
Thề xong Liên Tư Vũ chợt nhớ ra một điều.
- Ngươi đừng có mà quá đáng!
Vân Thanh tức giận quát.
Âu Dương Thương Huyền là chính đạo, hắn là ma đạo, hai bên vốn không đội trời chung, điều kiện của Liên Tư Vũ chẳng khác nào bảo hắn đưa cổ cho người ta chém?!
- Ta bảo là không giết, đâu phải không làm y thương?
Vân Thanh ngẩn ra.
Liên Tư Vũ mặc kệ hắn, xoay người bước đi, đến cửa thì ngừng lại, ngẩng đầu nhìn phương xa,nói nhẹ.
- Hắn đến rồi...
"Hắn" trong lời này đương nhiên là chỉ Âu Dương Thương Huyền.
- Chết tiệt! Sao ta lại có thể quên khế ước đạo lữ chứ?!
Vân Thanh tức đến mức con mắt đều nổi tia máu.
[Cùng ta diễn kịch]
Liên Tư Vũ ngược lại vô cùng bình tĩnh mà truyền âm.
Vân Thanh kinh dị liếc y một cái, sau đó triệu hồi thanh kiếm của mình, gác lên cổ y, giống như Liên Tư Vũ trở thành con tin của hắn.
Liên Tư Vũ còn trực tiếp hơn, phong bế tất cả linh lực trong cơ thể mình.
Thấy vậy cánh tay cầm kiếm của Vân Thanh hơi run, thực chẳng hiểu nổi kẻ điên này.
Nhưng mà Âu Dương Thương Huyền cũng không cho hắn suy nghĩ nhiều, chớp mắt đã quét sạch vài tầng thủ vệ của Vân Thanh.
Thế này Vân Thanh mới biết thực lực của kẻ "mạnh nhất tu chân giới " không phải là nói suông, bởi vì nếu đứng trước mặt Âu Dương Thương Huyền, sợ là hắn cũng chẳng có phần thắng.
[ Đưa ta đến vực, sau đó ép Âu Dương Thương Huyền giết người chính đạo, ta sẽ thuận thế mà tự bạo trước mặt hắn, việc của ngươi là xuống vực nhặt lại thân thể này, sau khi ta chết, linh hồn của Yêu Vương sẽ tự trở về.]