Đấy mẫu thân người xem, con nói nào sai, tên người làm này bị tên hồ ly kia câu mất hồn rồi, hôm nay hắn hắt bàn, ngày mai hắn sẽ lật nhà chúng ta lên, mau đuổi cổ hắn đi Vương Phúc Đức tức giận la to
Vương thị cũng vô cùng tức giận nhưng bà vẫn tỉnh táo, ngăn Vương Phúc Đức lại, bà nhìn Vương Đại Tài: Đại Tài
Vương Đại Tài nào chịu được vẻ ủy khuất này của Vương thị, ông vỗ tay chấn an Vương thị:
Lão tam con đỡ Bảo Thoa vào phòng nghỉ ngơi đi, nơi đây giao cho phụ thân
Vương Siêu không tình nguyện đỡ Vương Bảo Thoa về phòng trước khi đi còn không quên trừng mắt Vương Đại Tĩnh, Vương Đại Tĩnh nhìn thấy nhưng làm lơ.
Vương Phúc Đức đi lại đỡ tay Vương thị, hắn phải tận mắt nhìn Vương Đại Tĩnh bị đuổi mới hả dạ.
Ngươi có biết xấu hổ không, vì một tên song nhi ti tiện mà ngươi động tay với người nhà mình Vương Đại Tài tức giận chỉ tay vào Vương Đại Tĩnh mắng.
Vương Đại Tĩnh vẫn nhìn chằm chằm Vương Phúc Đức, Vương Phúc Đức nào sợ hắn ngạo mạn, hắc cằm với Vương Đại Tĩnh.
Không được mắng Trần Tiêu
Vương Đại Tài tức giận hừ lạnh: Phúc Đức không mắng được, ta mắng...!
Người cũng không được, không ai được mắng đệ ấy Vương Đại Tĩnh xoay qua gằn từng chữ với Vương Đại Tài.
Trần Tiêu là tên ti tiện, khắc chết phụ mẫu, toàn thôn ai không biết không đợi Vương Đại Tài tiếp lời Vương Phúc Đức đã rống lên
Vương Đại Tĩnh quay ngoắt qua nhìn Vương Phúc Đức.
Vương Phúc Đức giật mình, chưa kịp phản ứng thì Vương Đại Tĩnh đã lao đến trước mặt.
Vương Phúc Đức lùi về sau muốn bỏ chạy, Vương Đại Tĩnh nào cho hắn có cơ hội, bắt lấy cổ tay Vương Phúc Đức, quăng hắn ra sân.
Á Vương Phúc Đức té đau liền hét lên, động tác Vương Đại Tĩnh quá nhanh Vương thị và Vương Đại Tài không phản ứng kịp, lúc lấy lại tinh thần thì Vương Phúc Đức đã bị Vương Đại Tĩnh quăng ra sân.
Hai người vội chạy ra muốn cản Vương Đại Tĩnh nhưng đã muộn.
Vương Đại Tĩnh đi lại nắm cổ áo Vương Phúc Đức, giơ tay.
Bốp
Vương Phúc Đức ngệch ra, giơ tay bụm má trái, ánh mắt không dám tin nhìn Vương Đại Tĩnh.
Vương Đại Tĩnh Vương thị hét chói tai, bà bất chấp hình tượng chạy lại xô Vương Đại Tĩnh, Vương Đại Tài cũng nắm Vương Đại Tĩnh xô ra.
Vương Đại Tĩnh cứng rắn, giơ tay, bốp, Vương Phúc Đức chảy máu miệng, Vương thị tức điên lên định cắn tay Vương Đại Tĩnh, Vương Đại Tĩnh liền buông tay, lùi ra sau.
Phúc Đức con sao rồi nhìn thấy Vương Phúc Đức chảy