Ở một hành tinh nào đó trong vũ trụ.
Năng lượng hắc ám bao phủ, hơn 3 phần tư bề mặt hành tinh đã bị phá hủy, lâm vào ô nhiễm trầm trọng. Tòa lâu đài tọa lạc ở trung tâm. Bên trên đó, cột tháp pha lê đen vẫn tiếp tục lan tỏa năng lượng mạnh mẽ, đó là cách mà hành tinh này vẫn còn tồn tại đến bây giờ.
Bên trong căn phòng ngủ xa hoa, một thiếu nữ mái tóc bạch kim xinh đẹp, đôi mắt nhắm nghiền, làn môi hồng mím nhẹ. Nàng nằm đó, dường như đang ngủ, xinh đẹp đến mức không ai nỡ đánh thức nàng dậy.
Prince Demande đứng tựa lưng vào thành cửa, lẳng lặng ngắm nhìn thiếu nữ. Trong lòng hắn chất chứa hàng ngàn xúc cảm khác nhau.
- Thưa Prince Demande, ngài tiên tri có điều muốn nói với điện hạ. - Một người hầu nữ được tạo ra từ ma thuật hắc ám cung kính cúi người.
Prince Demande gật đầu đã biết. Hắn ngoái nhìn thiếu nữ lần cuối rồi nhẹ nhàng đóng cửa rời đi.
Dọc hai bên hành lang, những ngọn đuốc cháy sáng hừng hực. Phía cuối đường là một cánh cửa lớn bằng bức tường, chạm trổ hoa văn kì lạ. Prince Demande sắc mặt vô cảm, đẩy cửa bước vào.
- Ông có chuyện gì muốn nói với ta sao nhà tiên tri?
Đối diện hắn là một bóng đen trùm kín bằng áo choàng đen, khó có thể trông rõ mặt mũi. Gã đưa tay xoay quanh quả cầu thủy tinh, nói bằng chất giọng khàn khàn:
- Prince Demande, ngài dường như đã tự ý đưa về đây một cô gái không rõ lai lịch mà không phải là Sailor Mars? Chúng ta cần Sailor Mars để tăng thêm năng lượng ma thuật cho Pha Lê Đen, còn có để giảm bớt sức mạnh của Pha Lê Bạc mà Sailor Moon đang nắm giữ. Vậy nhưng ngài lại tự ý thay đổi kế hoạch. Ngài nên nhớ viên Pha Lê Bạc kia chính là nguồn gốc của sự hủy diệt, tất cả những việc chúng ta làm là lấy tiền đề phá hủy viên đá đó...
- Ta biết ta đang làm gì. - Prince Demande ngắt ngang lời lão tiên tri đang huyên thuyên, hắn có vẻ mất kiên nhẫn, ánh mắt không tự chủ cứ nhìn về hướng căn phòng nọ.
Lão tiên tri thoáng ngẩn người trong vài giây, sau đó cười khẽ, quả cầu thủy tinh biến hóa theo từng cử động của tay lão, làn khói mờ ảo bên trong quả cầu dần hiện rõ khuôn mặt thiếu nữ đang ngủ.
- Ồ, một nguồn năng lượng thật khác biệt.
- Ngươi làm cái gì vậy?
Prince Demande lúc này mới giật mình nhìn lại, thấy sự xuất hiện của thiếu nữ trên quả cầu thủy tinh thì sắc mặt hắn tối sầm lại. Hắn gằn giọng:
- Đừng động vào cô ấy!
- Prince Demande, ngài dường như đã vớ được một viên ngọc quý đấy. Nguồn năng lượng tỏa ra này thật lớn mạnh, còn tinh khiết hơn cả Pha Lê Bạc. Nếu chúng ta có thể để Pha Lê Đen hấp thụ, Pha Lê Đen có thể phát huy tối đa sức mạnh của nó đấy. Chà chà, tranh thủ lúc cô gái này đang không có ý thức, chúng ta rất dễ dàng sử dụng lượng tinh thể tinh khiết này mà hoàn thành mục tiêu đã đề ra.
Nhà tiên tri hoàn toàn không để ý đến cái gằn giọng nhấn mạnh của Prince Demande mà cứ tiếp tục quan sát cô gái. Prince Demande sắc mặt tối dần đi, hắn vung tay, một thứ sức mạnh bắn tới phá vỡ quả cầu pha lê trước mặt nhà tiên tri. Prince Demande buông lời cảnh cáo:
- Ta cảnh cáo một lần nữa, ta cấm ông động đến nàng ấy. Nếu còn không nghe lệnh thì đừng trách ta.
- Được rồi điện hạ của tôi. Tôi sẽ không động vào cô gái ấy. Nhưng ngài cũng đừng quên mục đích của chúng ta.
- Hừ. - Prince Demande hoàn toàn không để lão tiên tri vào mắt nữa, hắn xoay người bỏ đi.
- Tôi nói này nhà tiên tri. Ông đừng lạm dụng quá quyền hạn của mình mà can thiệp vào những gì điện hạ muốn. Thân là một thần tử thì nên nghe lệnh của ngài ấy
Rubeus không biết từ lúc nào đã xuất hiện ngay cửa. Hắn ta nhìn lão tiên tri cười cười.
Nhà tiên tri không để ý đến Rubeus, lão thu gom mảnh vỡ của quả cầu, miệng lẩm nhẩm gì đó, quả cầu đã vỡ liền lành lại như chưa hề bị tổn thương.
...
...
Lại một ngày nữa trôi qua, thiếu nữ nằm trên giường bông vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại. Prince Demande cau mày, hắn tiến lại gần nàng, chần chừ đưa tay muốn chạm vào nhưng sau đó lại rụt trở về.
Saphir - em trai của Prince Demande, không biết đã đứng ngay cửa từ lúc nào. Hắn nhìn động tác rụt rè ngập ngừng của anh trai mà cảm thấy khó hiểu. Đây là vị điện hạ cao ngạo, lạnh lùng mà bọn họ thường thấy sao?
Saphir chưa từng nhìn thấy dáng vẻ thế này của anh trai hắn trước đây.
- Anh. - Saphir lên tiếng.
Prince Demande lúc này mới nhận ra sự có mặt của Saphir. Hắn đứng lên, nhìn Saphir thản nhiên hỏi:
- Chuyện gì?
- Cô gái này là ai?
- Một người quan trọng.
- ???
Saphir khó hiểu nhìn anh trai, cố gắng muốn tìm câu trả lời nhưng vô ích. Saphir thở dài, hắn hoàn toàn không hiểu gì về anh trai mình. Dù nói là anh trai nhưng chính hắn nhiều lúc cũng tự hỏi liệu hai người họ có đúng là anh em hay không. Theo những gì Saphir nhớ được thì kí ức của hắn chỉ bắt đầu từ lúc hắn gặp anh trai mình, còn lại trước đó giống như đã bị xóa bỏ hoàn toàn.
Saphir cũng không ở lại nữa, hắn còn có việc phải làm nên liền bỏ đi.
Demande nhìn xuống thiếu nữ vẫn đang say giấc, lòng hắn khẽ xáo động. Trong tâm trí hiện lên hình ảnh mờ nhạt.
"Demande, đừng quên ta."
"Demande, hiện tại ta với chàng không thể ở bên nhau, đây không phải thời điểm thích hợp"
"Đừng buồn, Demande, rồi chàng sẽ gặp lại ta trong quá khứ của tương lai, lúc đó chàng sẽ biết mình nên làm gì"
Đó là những hình ảnh của kí ức có từ rất lâu, rất lâu về trước, lâu đến nỗi hắn gần như quên mất người kia trông như thế nào. Hắn chỉ nhớ nàng có mái tóc trắng cùng đôi mắt hồng ngọc xinh đẹp. Nàng ở đó, nhưng hắn không tài nào chạm tới.
Những lời nàng nói, trước đó hắn không thể hiểu rõ, hắn chỉ biết hắn phải tìm lại cho được nàng. Đến bây giờ, hắn đã hiểu rồi.
Quá khứ của tương lai.
Hắn đã tìm lại được nàng ấy.
Lần này, hắn sẽ không để