Tiệc cưới chia ra hai bên, thế hệ trước đều ở nhà cũ nhà họ Phó, còn bạn bè của Phó Đình Sâm thì lại ở bên biệt thự làm nhà tân hôn.
Phó Đình Sâm đón Tạ Du về nhà cũ, kính trà cho ông cụ và bà cụ, đúng mươi hai giờ xuất phát đến biệt thự mới, tất cả trình tự đều ổn thỏa.
Lâm Dư là người đến biệt thự đầu tiên, anh ta hầm hè xoa tay chờ cặp đôi mới cưới, mang ý đồ nháo động phòng, nhưng không ngờ chờ đến ba giờ chiều cũng chả thấy cặp chính đâu.
Chỉ có Giang Dụ khoan thai tới muộn, anh ta nhìn mọi người cười nói: “Cặp đôi mới cưới đi hưởng tuần trăng mật rồi, Phó Nhị biết các cậu sẽ làm ầm, nên tối nay bao hết quán bar, chi phí cứ để cậu ấy lo.
”
“Có vợ quên bạn.
” Lâm Dư hừ lạnh một tiếng: “Cũng coi như cậu ta thức thời, các anh em, đêm nay chơi tới bến, chú rể bao hết.
”
Cùng lúc đó, trong giáo đường nhỏ bên bờ biển xanh rì, Tạ Du mặc váy cưới, còn trên người Phó Đình Sâm là bộ tây trang màu đen, hai người sóng vai nhau đi lên lễ đường, mục sư đứng đối diện họ đọc tuyên ngôn, hai người tay đan tay, mười ngón tay giao nhau, mỉm cười nhìn nhau cùng trả lời: “Con đồng ý.
”
Trong giáo đường không có người xem, đây hôn lễ chỉ thuộc về hai người, cả quá trình không đến nửa tiếng, trước khi kết hôn Tạ Du và Phó Đình Sâm đã nói rõ với nhau, cô muốn tổ chức một hôn lễ trên bãi biển để cho mẹ cô xem.
Hành trình trăng mật khá nhàn nhã, nhưng chỉ có điểm dừng chân đầu tiên ở trong nước, bởi vậy đã quyết định tổ chức hôn lễ trong cùng một ngày.
Từ giáo đường đi qua một con đường lát đá đã đến khách sạn bên bờ cát mà họ thuê, Tạ Du đã thay bộ váy cưới trên người, mặc cái váy hoa dài đến mắt cá chân, đi chân trần trên bãi cát, nhẹ nhàng in lại một hàng dấu chân bé xinh trên mặt cát, cô đi mệt thì nằm trên vai Phó Đình Sâm để cho anh cõng.
Đây là khách sạn suối nước nóng nổi tiếng nhất trong nước, nơi này ngoại trừ có suối nước nóng nổi tiếng nhất còn có nước thuốc, tuy không phải mùa đông nhưng ở đây có không ít người, trên bãi cát còn có không ít người tắm nắng.
Phòng khách sạn là một căn phòng được xây theo bố cục chung cư một bếp một vệ sinh hai phòng ngủ, phòng ngủ và phòng khách có ban công thông nhau, đi qua ban công sẽ đến một cái sân, liếc mắt là đã có thể nhìn thấy suối nước nóng bốc khói dựa lưng trên núi giả cao nửa người, ở sau núi giả còn có một cầu neo tàu, nằm khá xa bờ biển, rất riêng tư, tầm nhìn cũng rộng rãi thoáng đãng.
Ăn cơm xong về phòng trời đã tối, cảnh tượng náo nhiệt buổi sáng như còn hiện trước mắt, Tạ Du ngã ra giường duỗi cánh tay và cần cổ đau nhức, kết hôn quá mệt, tuy rằng cô không cần tự tay làm mọi chuyện, nhưng có rất nhiều việc cần cô và Phó Đình Sâm cùng xác nhận.
Anh đã cho cô một hôn lễ thỏa mãn mong ước của của mọi cô gái.
Phó Đình Sâm nằm xuống bên cạnh cô, áo tây trang đã cởi ra ném lên cái sô pha bên cạnh, áo sơmi màu trắng tháo hai cúc, cà vạt kéo lỏng ra, làm người thấy mà miệng đắng lưỡi khô, trái tim như có chiếc lông nhẹ nhàng lướt qua.
Đứng dậy rướn người lại gần, đặt cằm lên ngực anh, ngón tay chơi đùa chiếc cà vạt của anh, còn hôn nhẹ lên má anh một cái, cười tủm tỉm nói: “Hôm nay em đã gả cho anh rồi!”
Phó Đình Sâm vươn tay đè eo cô, quay người giữ chặt cô lại: “Có thể làm được điều không thể rồi.
”
Lời vừa dứt, Tạ Du còn chưa kịp phản ứng lại thì trên cổ cô đã bị anh hôn nhẹ một chút.
Chờ đến khi Tạ Du phát hiện trên vai hơi lạnh, khuôn mặt nhỏ đỏ như thiêu, giọng nói của cô run rẩy gọi anh: “Anh Tiểu Phó.
”
“Ừm.
” Anh khẽ lên tiếng, anh đã biết làn da cô rất mịn, trơn láng như lụa từ lâu, ngón tay hơi chai xoa bóp khuôn mặt nhỏ có chút thịt của cô, khẽ than thở.
Phó Đình Sâm cởi cà vạt: “Ngoan, chờ nước nóng thì ôm em đi ngâm thuốc tắm.
”
Đôi má cô phiếm hồng, sợ hãi vùi đầu trong ngực anh, giận dỗi nói: “Anh đã nói sẽ không bắt nạt em.
”
“Cái này sao lại gọi là bắt nạt chứ.
” Phó Đình Sâm khẽ cười một tiếng.
Tạ Du cũng không phải là một cô gái nhỏ không hiểu chuyện, nhưng thấy dáng vẻ của anh thì không khỏi thẹn thùng sợ hãi, nhìn anh bằng đôi mắt ngập nước, cắn môi giống như con thú nhỏ trong tay gã thợ săn.
Tính cách của cô yếu mềm, anh không nỡ ức hiếp cô, dù sao thì còn cả một đêm dài, anh đã chờ lâu thế rồi thì đợi thêm mười phút nữa cũng được, cánh tay thon dài vươn ra bế bổng cô lên đi ra suối nước nóng trong sân.
Nước thuốc trong