Nguyễn Tĩnh vặn mở nắp bình giữ nhiệt, nhấp một ngụm nước, lấy khăn lông trên cổ lau sạch sẽ mồ hôi trên trán, sau đó chậm rãi thực hiện một ít bài tập thả lỏng cơ bắp, duỗi thân.
Từ sau bữa tiệc lần trước, cô cũng rảnh rỗi một khoảng thời gian.
Trong khoảng thời gian này cô lại đi làm việc ở công trường, chú mập ở căn tin cùng nhân viên tạp vụ ở công trường thường tụ tập cùng cô tám chuyện của minh tinh trong showbiz.
Minh tinh kia vẫn chính là cô.
Nguyễn Tĩnh lo lắng về sau sẽ đánh mất công việc ở công trường này, mỗi lần nhớ tới trong lòng luôn có một chút buồn rầu, dù sao cô từng tính toán đem việc làm ở công trường này là công việc cả đời cô muốn làm.
Hà Thiến chạy hai vòng, chậm rãi dừng lại ở bên cạnh Nguyễn Tĩnh, cao hứng nói: "Tĩnh Tĩnh, không thể tin được chúng ta lại có thể gặp nhau, là rất có duyên đó, ha ha ha."
Thu hồi vẻ ưu sầu của mình lại, Nguyễn Tĩnh nhàn nhạt một mắt nhìn Hà Thiến.
Toàn bộ tiểu khu chỉ có một cái công viên nhỏ, ai muốn vận động lại không vào đây? Duyên gì chứ.
Cô gái này, không đúng, còn có một người đàn ông nữa.
Hai anh em này, đừng tưởng rằng cô không biết ngay từ ban đầu hai người này đang âm thầm lén lút theo dõi cô.
Nếu như không nhận thấy hai người với cô cũng không có ác ý, cô đã sớm ra tay đánh bọn họ một trận rồi.
Hiện tại phát hiện không theo dõi mình, lại quang minh chính đại ở ngay bên cạnh nhà của mình, còn mỗi ngày tìm đủ kiểu lý do để có thể ngẫu nhiên gặp cô.
Nguyễn Tĩnh nhìn trời, rốt cuộc ai là người cử hai người này đến theo dõi cô.
Bất quá hai người nhà ở lại cách vách, điểm tốt duy nhất là bánh bao nhỏ có người đưa đón đến trường, cô có thể tiết kiệm một chút tiền chăm sóc nó, về việc này cô rất vui.
Đương nhiên tuyệt đối không thể để đối phương nhìn ra là cô rất vừa lòng hai người, vì đã giúp đỡ cô không công thế này.
"Không khéo." Nguyễn Tĩnh nhìn vẻ mặt đứng đắn của Hà Thiến, "Đã gặp nhau rồi, chúng ta nói chuyện đi." Nguyễn Tĩnh ý bảo hai người ngồi lên ghế dài ở công viên, nghiêm túc mở miệng: "Tôi mặc kệ là ai thuê hai người theo dõi tôi, tôi hi vọng từ hôm nay trở đi hai người chuyển chỗ ở đi, bằng không đừng trách tôi."
Hà Thiến nghe lời này liền nóng nảy.
Không thể chuyển đi được đâu, rời khỏi thì không thể hoàn thành nhiệm vụ mà ông chủ giao.
Thế này không được, đây chính là nhiệm vụ đầu tiên ông chủ giao cho hai anh em họ.
Nhiệm vụ đơn giản như vậy làm không tốt, về sau gặp những thành viên khác trong đội Cẩu tể tử không bị người ta cười đến chết à!
Hơn nữa, Tĩnh Tĩnh muội muội này là người ông chủ thích, sẽ là bà chủ tương lai, trước tiên ôm chặt đùi, về sau khẳng định sẽ có tác dụng lớn.
"Tĩnh Tĩnh muội à, cô hãy nghe tôi nói, tôi cùng anh tôi đối với cô tuyệt đối không có ác ý, ông chủ chúng tôi.
.
.
khụ chúng tôi cùng nhau bảo vệ cô, cô nhất định phải tin tưởng bọn tôi!" Hà Thiến nói xong vẻ mặt chân thành tha thiết nhìn Nguyễn Tĩnh.
Nguyễn Tĩnh tự nhận là người có mắt nhìn người khá tốt (ngoại trừ kiếp trước lão chồng giết hết cả tộc cô) hai anh em bọn họ thế nào trong lòng cô biết rõ, nhìn thấy đối phương thề cam đoan trước mắt cô, cảm thấy không ổn lắm, hiệu quả mà mình muốn đã đạt được, nhàn nhạt mở miệng nói: "Hai người đi theo tôi thế này, tôi cảm thấy rất không thoải mái, như thế này tôi cảm thấy tinh thần đang bị tổn thương nghiêm trọng.
Như vậy đi, về sau nếu tôi có công việc không thể ở nhà.
Hai anh em cô giúp tôi chăm sóc bánh bao nhỏ được không, tiền ăn uống vệ sinh của bánh bao nhỏ hai người chịu trách nhiệm, coi như là phí tổn thất tinh thần của tôi."
"Hả?" Hà Thiến nghe lời nói của Nguyễn Tĩnh, có chút mơ hồ.
Muốn họ giúp chăm sóc bánh bao nhỏ, lại còn tiền bồi thường tổn thất tinh thần?
"Hai người không