"Em..."
Ta làm sao không hiểu được chứ? Ta cũng từng có thời điểm như vậy, cho dù là ở quá khứ hay hiện tại, đạo lý dễ hiểu như thế làm sao không rõ cho được.
"Em hiểu." Ta cúi đầu, trả lời nàng.
Thật kỳ cục, rõ ràng giữa tháng mười một đã là mùa đông, vậy mà từng trận gió thổi tới lại không thể hạ bớt nhiệt độ trên mặt ta. Thậm chí, càng ngày càng nóng, ta nâng tay sờ mặt.
...Thật nóng, hay là do ta mặc quá nhiều áo.
Thi Cảnh Hòa đột ngột hỏi tiếp: "Ngày mai đi công viên trò chơi không?".
Ta bị kéo khỏi dòng suy nghĩ, phản xạ "Dạ?" một tiếng, bàn tay buông lỏng bên người bởi vì hồi hộp mà nắm thành quyền, ta hỏi lại nàng: "Sầm Toàn muốn đi hay là Miêu Miêu muốn đi?".
"......Bộ không thể là chị muốn đi sao?"
"Có thể." Ta nhếch miệng, có người qua đường đưa mắt nhìn ta hai giây liền dời đi, có lẽ tò mò khi thấy ta vừa nói chuyện điện thoại vừa tủm tỉm cười.
Ta thu hồi nụ cười, đang muốn hỏi nàng có dẫn theo mấy đứa nhỏ không, Thi Cảnh Hòa đã trả lời trước một bước: "Nếu em đã hỏi, vậy thì cùng đi, em dẫn theo em họ, chị dẫn theo em gái và cháu chị."
"Dạ...." Ta thở dài trong lòng, cảm giác tự mình đào hố, chôn mất cơ hội riêng tư cùng Thi Cảnh Hòa.
Bây giờ cứu chữa kịp không? Không kịp rồi, vì nàng đã nói tạm biệt phải đi ăn tối. Ngữ khí còn mang theo chút xíu giận dỗi, ta ngơ ngẩn nhìn di động chẳng biết nên phản ứng thế nào.
Trở về phòng ăn, Bồ Hinh cùng Kim Lâm vẫn đang nói cười ha ha, hai người quả thực hợp rơ.
Sắc mặt ta hơi trầm xuống, ngồi vào bàn, im lặng gắp đồ ăn.
Bồ Hinh nhìn ta hỏi: "Chi Chi, xảy ra chuyện gì à? Lại bị khách hàng chọc giận huh?".
Ta lắc lắc đầu, phủ nhận: "Không có, bồ cũng biết mà, gần đây mình đâu có nhận đơn mới."
"Vậy làm sao sắc mặt y chang bị khách chọc giận thế kia."
Ta giơ tay sờ sờ mặt mình lần thứ hai, độ nóng hiện giờ đã giảm bớt, lúc nãy ta có đứng hóng gió một hồi cho thanh tỉnh rồi mới trở vào.
Nhưng mà càng thanh tỉnh càng cảm thấy bản thân mình quá ngu, hận không thể quay ngược thời gian ngay lúc Thi Cảnh Hòa hỏi ta có muốn đi công viên trò chơi không.
"Không có, đang giận bản thân thôi."
Cả hai người đều tập trung nhìn ta, ta mím môi nói: "Tự thấy mình quá ngu ngốc."
Kim Lâm gật gù tán đồng: "Em cũng thấy vậy."
Bồ Hinh vỗ nhẹ sau ót Kim Lâm: "Con nít con nôi, nói hùa theo coi chừng gặp hoạ đó nhe." Bồ Hinh chơi với ta đã lâu, tất nhiên cũng hiểu biết con người ta kha khá, "Âyy, Chi Chi nói lý do nghe xem nào, để hai chúng ta thử giúp phân tích?".
Ta tự hỏi vài giây, lắc lắc đầu: "Thôi cũng không có gì đâu, ăn cơm đi, vẫn còn đói bụng đây nè."
"......"
Tám giờ rưỡi sáng hôm sau, đồng hồ báo thức vang lên, ta nằm nướng chừng mười phút thì rời giường.
Ta mở điều hòa gần như suốt đêm, mặt môi đều bị thổi đến khô, rửa mặt xong đi ra thấy Kim Lâm vẫn đang ngủ ở sô pha, nhưng ta cũng không gấp gáp, nếu chín giờ rưỡi mà em ấy còn chưa dậy thì ta sẽ kêu.
Tối hôm qua hẹn gặp Thi Cảnh Hòa ở công viên lúc mười giờ rưỡi sáng, từ nhà ta lái xe qua đó khoảng ba bốn mươi phút, hơn nữa ta còn cần thời gian sửa soạn trang điểm, dậy giờ này là thích hợp.
Lúc ta đang kẻ mắt, cửa bị gõ vang, giây tiếp theo có người mở ra.
Là Tạ Oánh, tóc tai rối bù, nhìn thấy ta, cô ấy thở phào, "Hôm nay ta dậy trễ, còn tưởng ngươi chưa rời giường, vội vàng chạy qua kêu."
Tại vì lo xa nên tối qua ta đã nhờ Tạ Oánh, nếu tám giờ mấy mà thấy không có động tĩnh gì thì nhớ đi qua đánh thức ta.
Khả năng lúc ta rửa mặt cô ấy ngủ mê không có nghe thấy, nên mới cho rằng ta chưa dậy.
Ta nói cảm ơn, cô ấy khép cửa lại, đi vào ngồi bên cạnh, dụi dụi đôi mắt nhập nhèm, hỏi ta: "Chi Chi, hôm nay ngươi đi gặp Thi Cảnh Hòa có nghĩ kế hoạch gì chưa?".
Ta nhìn vào gương, rất hài lòng với thành quả kẻ mắt của mình, khó hiểu hỏi: "Kế hoạch gì?".
"......" Tạ Oánh trầm mặc vài giây, "Thì là khi ở cùng Thi Cảnh Hòa, cần làm những gì để nàng thích ngươi, ngươi không có nghĩ tới mấy cái đó hả?".
Ta quay đầu nhìn Tạ Oánh: "Ta nghĩ mấy cái đó để làm gì?".
Tạ Oánh có vẻ bị ta làm cho hoài nghi nhân sinh, "Nhất cử nhất động đều là quan trọng, ví như đoán trước hành động cử chỉ nào là phù hợp để làm nàng có thêm cảm tình với ngươi, hiểu không?".
Ta nghi hoặc: "Cần thiết sao?".
Tạ Oánh trợn tròn hai mắt: "Chẳng lẽ không cần?".
Ta quay đầu trở lại, biểu cảm trong gương có chút hoang mang, ta trả lời: "Oánh Oánh, có phải ta chưa nói cho ngươi biết trước kia ta từng có một người bạn gái."
"Thời điểm ta biết mình thích người đó, ta cũng rối rắm phân vân lắm, bởi vì người đó là con gái mà ta cũng vậy, nhưng rốt cuộc ta vẫn lấy hết can đảm theo đuổi cô ấy. Khi đó ta căn bản không có nghĩ quá nhiều, cũng không có thời gian để nghĩ đến chuyện ngươi vừa nhắc, bởi vì theo đuổi chưa bao lâu thì cô ấy đã đồng ý quen ta rồi." Ta từ từ giải thích, "Ta chưa từng trải nghiệm cảm giác ái muội là như thế nào, về sau lại toàn quen con trai, ngươi cũng biết ta không thích bọn họ, cho nên có đôi khi ta cảm thấy rất là bất đắc dĩ, không biết làm sao cho phải."
Ta làm ra tổng kết cho bản thân: "Ta thoạt nhìn là người có nhiều kinh nghiệm tình trường, thực tế chỉ là gà mờ thôi."
Cơn buồn ngủ của Tạ Oánh bị lời này của ta đánh bay, cô ấy nhấp môi hồi lâu, cuối cùng nói: "Chỉ bằng bản lĩnh gà mờ mà được vậy, Lục Chi tuyệt nhất!".
Từ lúc làm trong ngành này tới nay, ta tổng cộng quen ba người bạn trai.
Người thứ nhất cũng ở trong giới, ta mới vào nghề một thời gian ngắn, hắn liền thổ lộ nói thích ta, kêu ta làm bạn gái hắn, ta đồng ý chỉ sau mấy ngày. Nguyên nhân không có gì khác, bởi vì hắn rất đẹp trai, là người có nhân khí cao nhất lúc bấy giờ, hồi ấy Tiểu Tự chân ướt chân ráo, sự nghiệp còn chưa quật khởi.
Ta cố hết sức diễn tốt nhân vật người yêu được chừng hai tháng, nói cho cùng ta và hắn là đồng nghiệp, cũng đến một ngày hắn nhìn ra thật giả. Chúng ta chia tay trong hòa bình, từ đó về sau không còn gặp nhau, hắn không hành nghề nữa do có người chấm đi đóng phim, gương mặt đẹp trai không thể lãng phí.
Kết quả hết sức tệ, không nổi lên thì cũng thôi đi, đàng này hắn còn làm đủ trò gây chú ý ở thời điểm tuyên truyền phim, xong bị dân mạng đào ra lịch sử đen tối — lừa dối mèo mỡ ngoại tình đếm không xuể.
Ta cũng nằm trong số bạn gái đó của hắn. Đây là mối quan hệ làm ta cạn lời nhất cho đến bây giờ. Ban đầu ta còn áy náy, vì ta không thích hắn nhưng hắn đối ta rất tốt. Ai dè đâu...trong lúc quen ta, hắn đồng thời còn quen năm sáu cô gái khác, hôm nay cùng bạn gái số một xuất hiện ở khách sạn A, ngày mai cùng bạn gái số hai xuất hiện ở khách sạn B.
Tới chừng hắn bị phơi bày ra ánh sáng, ta cùng Tiểu Tự đã là bạn tốt, lúc biết chuyện Tiểu