Đọc truyện Làm Càn Sủng Nịnh Full.Văn Án :Đọc truyện Làm Càn Sủng Nịnh Full.Văn Án :Tác giả: Cửu Đâu Tinh
Thể loại: Ngôn tình, đô thị, sủng
Trạng thái: Đang ra
Thể loại: Ngôn tình, showbiz, hào môn thế gia, nhẹ nhàng, ngọt, sủng, HE, nam chính tình thâm.
Editor: Adela
Văn án:
Thiếu nữ Lương Tri gặp phải tai nạn giao thông.
May mắn là không chịu thương nghiêm trọng, có điều lại bị mất kí ức ngắn hạn.
Cô chỉ nhớ được khoảng thời gian trước, khi cô tròn mười tám tuổi, lúc đó cô là sinh viên mới vừa mới qua ngưỡng cửa đại học.
Ba năm gần đây, cô hoàn toàn không nhớ bất kì thứ gì cả.
Đoạn ký ức ngắn về lần tai nạn đó chỉ còn lại cảnh trước khi cô nhắm mắt, một người đàn ông cao lớn tiến đến ôm cô lên.
Sau đó lại biết người đàn ông đó là chồng cô, tổng giám đốc Phó Kính Thâm, thủ đoạn thương trường nổi tiếng thâm sâu.
Người hầu đều nói cô không thích Phó Kính Thâm, người khác kinh ngạc, người mất trí nhớ là cô lại càng không tin.
Lương Tri mỗi ngày mài cho da mặt dày thêm, bắt đầu theo đuổi Phó Kính Thâm, kiều kiều mềm mại, chọc đến Phó Kính Thâm tâm đều ngứa ngáy.
* * *
Phó Kính Thâm bị váy hoa xinh đẹp và dáng người trắng mềm của nàng trêu chọc cả đêm.
Nam nhân nắm tay nàng, tiếng nói nặng nề: "Ngoan, gọi ông xã."
Lương Tri xấu hổ, cả khuôn mặt nhỏ đều đỏ bừng: "Em mất trí nhớ.. cái gì cũng không nhớ rõ.."
"Đến cả ông xã cũng quên rồi?"
"Vâng.."
"Vậy để ông xã dạy em gọi một lần nhé."
Lương Tri giọng nói đều mang theo chút run run: "Không được, em chỉ mới 18 tuổi."
Phó Kính Thâm cảm nhận được xúc cảm trong lòng bàn tay, thấp giọng cười khẽ: "Đã không còn nhỏ nữa."
* * *
May mắn trúng chiêu, Lương Tri đang mang thai lộc cộc chạy tới thư phòng của Phó Kính Thâm, vừa vào cửa liền làm nũng: "Ông xã.."
Phó Kính Thâm lập tức buông sổ sách ở trong tay, đem nàng ôm lên đùi, sủng nịch đút trái cây cho nàng.
Lương Tri ôm cổ ông xã ngoan ngoãn há mồm ăn, híp mắt hưởng thụ, hoàn toàn quên mất mục đích đến đây, chờ đến tiểu bảo bối trong bụng lại đá một cái mới đột nhiên nhớ ra: "A, ông xã, em tới đây cáo trạng."
"Cáo trạng ai?"
"Bảo bảo! Nhóc con đó đá em! Thật quá đáng!"
"Đợi bảo bảo ra đời anh sẽ đánh nó cho em được không?"
"Vậy anh nhớ đánh nhẹ một chút, người ta rất vất vả mới sinh được mà."
"Được."
Bình luận truyện