Thân ảnh nữ tử nuốt bao nhiêu uất ức, hai chân quỳ trên mặt đất, đầu cúi ghì xuống, hai hàng nước mắt ứa lệ nhạt nhòa rơi."Hừ để ta dạy cho cô thói cướp đường phải bị trừng trị hư thế nào." Tiếng Việt Hoàng lãnh điểm vang lên.Hai chân tiến gần lại chỗ nữ tử đang quỳ xuống, chân phải lạnh lùng nâng cao lên, không hề thương hoa tiếc ngọc muốn dẫm đạp lên đầu nàng, lên tôn nghiêm của nàng.Hiển nhiên nàng cũng phát giác ra chân của hắn đang từ từ muốn đạp lên đầu nàng, bất quá bây giờ nàng có thể làm gì được chứ.Theo bước chân đang từ từ hạ xuống đầu nàng, tiếng khóc, tiếng nấc tiếng "hức hức" của nàng như càng to dần, phảng phất trong đó như có sự cầu xin mong hắn đừng làm vậy.Mãi cho đến khi bàn chân Việt Hoàng còn cách đầu nàng khoảng một phân, lúc này Việt Hoang mới lẳng lặng thu chân lại, thân ảnh biến mất vào trong không gian, chỉ còn vang vọng lại câu nói."Lần này coi như dạy dỗ cô, Ưng Nhãn này ta vẫn giữ, bất quá ta sẽ không lưu truyền ra bên ngoài, cô có thể yên tâm."Thân ảnh nữ nhân xinh đẹp vẫn cứ quỳ ở đấy, hai dòng nước mắt vẫn cứ rơi, thậm trí còn không ngẩng đầu lên nhìn hắn.* * *"Ngươi xử sự như vậy không thấy quá đáng."Nữ tử vừa lên tiếng không ai khác chính là Nguyệt Âm, hiển nhiên vị Chân Tôn cường giả vừa rồi bảo kê hắn, không ai khác chính là nàng, đó cũng là việc hắn muốn nhờ nàng.Đi đến phiên đấu giá này, có Chân Tôn cường giả bảo hộ, hiển nhhiên sẽ đỡ nguy hiểm hơn rất nhiều.Vừa nãy khi ra khỏi Thương Bảo Hội chính Nguyệt Âm đã truyền một đạo tín hiệu cho hắn biết Yến Ỷ Vân đang đi theo hắn."Quả thực ta có chút mất bình tĩnh, khi nãy khi dễ nàng ấy hơi quá rồi.""Ngươi mà cũng nghĩ được như thế, một kẻ không biết thương hoa tiếc ngọc như ngươi.."Nói đến đây nàng có chút suy tư, nàng lại nhớ đến việc hồi nhỏ hắn nhìn trộm nàng tắm mà còn kiên quyết từ chối chịu trách nhiệm, đúng là một kẻ không biết thương hoa tiếc ngọc."Mà tại sao ngươi phải kiên quyết tham gia phiên đấu giá này." Nghĩ đến đây Nguyệt Âm có chút tò mò hỏi."Có chút việc".
Nói song hắn quay mắt lại, tay cầm một cái bình nhỏ bên trong chứa tầm trục viên Đan Dược đưa cho nàng.Mà Nguyệt Âm cũng ngay lập tức phát hiện ra thứ ở bên trong."Cúc Hoa Tiên Đan."Số Đan Dược này hiển nhiên là Việt Hoàng xin của Đan Chắp sự, hắn cũng không có thứ gì để Nguyệt Âm cho vào mắt, đành phải tặng nàng thứ này.Mặc dù tính cách lạnh lùng cứng rắn, bất quá dù gì để mà nói nàng cũng là nữ nhân, hiển nhiên nàng luôn chú trọng ngoại hình của mình, số Đan Dược này nói nàng không để vào mắt là nói dối."Từ đâu ngươi có số Đan Dược này." Từ Hiệp Hội luyện dược sư đấy "Việt Hoàng nhàn nhạt nói ra.Nguyệt Âm ánh mắt dán chạt vào bình ngọc, có chút suy tư nói ra." Hiệp Hội Luyện Dược đã tìm được phương pháp luyện chế nó rồi sao.
"Thưởng thức nó là thế bất quá nàng cũng nhanh chóng mộng bực nói." Tại sao lại tặng ta thứ quý giá như thế này.
"Nghe thế Việt Hoàng cũng chỉ cười nhẹ nói." Coi như bù đắp truyện hồi xưa.
"Bất quá câu nói đó cũng không làm xoay chuyển ý trí của nàng, tay vẫn tuyệt đối đưa trả lại hắn." Không được, ta tuyệt đối không thể nhận.
"" Vậy ta trao đổi được chứ? "Việt Hoàng thần bí nói ra." Trao đổi gì.
"Từ trong Nhẫn lấy ra Phong Ấn Bài, hắn đưa cho Nguyệt Âm, hiển nhiên nàng cũng hiểu hắn muốn gì." Ngươi muốn ta phong ấn một kích toàn lực vào đây.
"" Không sai.
"Suy nghĩ một lúc, nàng nhàn nhạt nói ra." Cái này thì không tặng đồ ta cũng làm, dù sao ngươi cũng là thiếu chủ mà, thủ đoạn bảo mệnh rất cần thiết, bất quá lệnh bài lần trước ngươi dùng rồi sao.
"" Đã dùng.
"Nói thì nói vậy thôi lúc nhận được truyền thừa từ Lam Thiên, Việt Hoàng không hề tìm thấy Phong Ấn Bài nào, xem ra, hắn đã dùng trước đó rồi." Coi như thành giao, nàng không cần phải nói gì nữa.
"Việt Hoàng nhanh chóng nói ra hiển nhiên không muốn nàng tiếp tục từ chối.Mà vẻ ngoài không ưng của nàng thì thế thôi, bên trong lại đang vui sướng như trẻ em được mua đồ mới, Cúc Hoa Tiên Đan quá trân quý.* * *Vẻ ngưng trọng đang bao trùm xung quanh gian phòng mà Yêu Nhiên đang bên trong tu luyện.Cả Việt Hoàng và Đại trưởng lão đều chú tâm dán chặt mắt vào luồng khí đang phát ra bên trong." Tiền bối, thời điểm bây giờ hết sức quan trọng, không biết bên phía Nhị trưởng lão thế nào.
"" Ngươi yên tâm, về phía Nhị Trưởng lão ta đã cho Thu nhi theo dõi, nếu có kẻ tiến gần nơi đây lập tức sẽ có người tới thông báo, bên phía ngoài đây ta cũng thiết lập một số người canh trừng."Đừng làm rộn quá, sẽ khiến người khác nghi ngờ.""Yên tâm."Không sai, đã bốn tháng kể từ khi Việt Hoàng mang thêm một khối Chân Thạch trở về, ngay lập tức hắn đưa cho nàng phục dụng.Thời gian qua, nàng vô cùng chăm chỉ bế quan hấp thụ lực lượng của Chân Thạch, đến nay đã thành công đạt Chân Cơ Viên Mãn, một chút nữa là đột phá được Chân Đan.Luồng khí tím nhạt tỏa ra từ trong phòng bỗng chốc kìm nén đến cực điểm, Chân khí trong thiên địa bỗng chốc xoay chuyển.
Từ trong phòng đột nhiên bộc phát ra luồng khí lạnh lẽo tạo thành một xung trấn bay ra ngoài."Thành công rồi."Cả Đại trưởng lão và việt Hoàng đều mặt mày vui mừng chạy vội vào bên trong.Chỉ thấy bên trong hai khối Chân Thạch triệt để bị hấp thụ hết Chân lực, giờ chỉ như cực đá ven đường, mà cạnh đó thân ảnh giai nhân đẹp tuyệt trần, mặt mày hồng nhuận sáng lạng từ từ mở mắt.Nếu như so nàng với lúc còn đang trúng độc và bây giờ quả thật khác xa một trời một vực, lấy lại được sức khỏe vẻ hồng