Việt Hoàng có chút quan sát thân thể đầy đặn của nữ tử này, thầm nghĩ tới chuyện vừa rồi hắn đã làm với nàng, bất quá hắn cũng không quá trách bản thân vì nàng là tự nguyện.
Trong lòng hắn chỉ thầm quyết định sau này đối đãi với nàng thật tốt.
“Tên của cô là gì?”Vừa mới mặc song bộ y phục lên người Thụ Yêu nghe hắn hỏi vậy cũng trầm ngâm một lúc cũng nhàn nhạt nói ra.
“Ta không có tên.
.
“Từ nhỏ ta đã sinh trưởng ở trong tòa Hỏa Sơn này, đến lúc hóa hình cũng chỉ ra ngoài có đôi chút mà cũng không rời quá xa nó…“Trong tòa Hỏa Sơn này có thứ cung cấp cho ta rất nhiều lực lượng khiến tu vi của ta thăng tiến nhanh chóng, nên vốn ta không có rời khỏ đây…“Vì thế nên từ nhỏ đến lớn chỉ thấy có người gọi ta là Thụ Yêu.
”Ánh mắt Việt Hoàng có chút ôn nhu, nàng sống một mình trong này hiển nhiên cũng rất cô đơn, nếu là người ở thế giới của hắn chỉ sợ đã trầm cảm từ lâu.
Cũng may tu sĩ chỉ chuyên tâm vào tu luyện, định lực rất mạnh sẽ không bị cảm xúc chiếm hữu quá lớn.
“Vậy ta đặt cho cô một cái tên.
” Việt Hoàng âm trầm đăm chiêu suy nghĩ.
Mà Thụ Yêu cũng có chút xao xuyến, hiển nhiên lần đầu được đặt tên khiến nàng có chút gì đó hào hứng tuy nét mặt vẫn không có biểu cảm gì quá lớn.
“Mộc Nhã Phi”Mộc Nhã Phi, tên hay, Thụ Yêu nghe thấy tên hắn đặt cho mình vậy mà rất bắt tai, ở trong lòng rất thích thú nhưng bên ngoài lại nhàn nhạt nói ra.
“Ngươi muốn gọi thế Nào cũng được.
”Việt Hoàng thầm cười cái bộ dạng bên ngoài tỏ ra thành thục kia vẫn không dấu nổi sự thích thú cuả nàng, bất quá hắn cũng nên bàn chính sự.
“Lực lượng tự nhiên mà cô nói có phải Dị Hỏa.
”Nghe thấy từ Dị Hỏa sắc mặt của Nhã Phi cũng trở nên biến đổi, miệng thở dài nói ra.
"Quả nhiên ngươi tới đây cũng vì Dị Hỏa”“Dị Hỏa quả thực ở nơi đây” Sắc mặt Việt Hoàng cũng trở nên khẩn trương.
Âm trầm một chút Nhã Phi cũng từ từ nói ra.
“Đây cũng là lý do ta ở nơi này tu luyện lâu như vậy, ở trong đây quả thực có Dị Hỏa phát ra sinh mệnh lực rất nồng đậm đối với Yêu Thú thực vật như ta rất có lợi trong phát triển sinh trưởng mà còn giúp tu vi ta tăng một cách nhanh chóng.
”“Sở dĩ ở lại đây dẫn dụ nhân loại dù là nam hay nữ đều để làm phân bón là muốn nhanh hơn có thể đột phá Chân Tôn cường giả, luyện hóa được Dị Hỏa này.
”Hiển nhiên việc luyện hóa Dị Hỏa quá mức khó khăn, theo Việt Hoàng được biết để luyện hóa Dị Hỏa ít nhất phải đột phá Chân Tôn cường giả mới đủ tư cách để luyện hóa nó , những đủ tư cách hay không à một truyện , còn thành công hay không là truyện khác.
Bất quá cái đó vẫn chưa thể làm hắn ngạc nhiên bằng việc nữ nhân này vậy mà nam nữ đều dẫn dụ giao hoan rồi ăn sạch.
Lúc này nghe Việt Hoàng nhắc đến Dị Hỏa khiến nàng cũng có tia buồn bực, giờ đã là đầy tớ của hắn, hiển nhiên Dị Hỏa sẽ là của hắn, tên nam nhân kia đâu tốt đến mức cho nàng luyện hóa nó.
“Nàng biết chỗ của nó ở đâu không.
’Nhìn hắn một cái rồi nàng nhàn nhạt bước đi miệng khẽ lên tiếng.
‘Đi theo ta”Ngoài một lối đi mà Việt Hoàng ban nãy bước vào còn có một lối đi khác, chỉ thấy nó cũng không khác lối đi trước là mấy, vẫn là các hang đá dẫn vào sâu bên trong mà thôi.
Phía cuối con đường, chính là một căn phòng khác, Việt Hoàng có nhìn thấy ánh sáng màu xanh lam đang nhàn nhạt phát ra từ bên trong.
“Dị hỏa” Việt Hoàng khẩn trương muốn tiến lại đó thật nhanh, bất quá.
.
Một tay Nhã Phi cản hắn lại, bộ dạng thận trọng.
‘Suỵt.
’Thấy hành động của nàng, Việt Hoàng liền như nhận ra điều gì, Xa luân Nhãn kích hoạt nhìn thấu vào bên trong, đây chính là một trong những khả năng mới của Xa luân Nhãn, nhìn xa.
Sắc mặt hắn liền nhíu lại, bên trong kia thân ảnh hai con yêu thú đã Hóa hình đang chiến đấu, mà ở giữa trung tâm căn phòng, nơi ánh sáng xanh lam mờ ảo phát ra.
“Dị Hỏa.
”“Chết tiệt ở đâu ra hai con Yêu Thú mà ta không nhìn ra tu vi.
’ Việt Hoàng cắn răng, rõ ràng lối đi duy nhất hắn vào nãy giờ không có ai theo.
“Hừ, ngoài đường ngươi tới đây còn một số con đường khác, bọn chúng cũng là tới đây tranh dành nhều lần rồi, tu vi đều là Chân Vương, ngươi không thể nhận ra là đúng.
"Nhã Phi sắc mặt thận trọng quan sát.
“Chân Vương” Việt Hoàng càng nhíu mày.
“Không sai”“Vậy ta nghĩ chúng ta nên chạy”“Vì sao , chúng ta vẫn chưa bị phát hiệ…”Chưa kịp nói song Việt Hoàn đã kéo nàng nhảy thẳng vào căn phòng nơi Dị Hỏa cư ngụ, chỗ bọn họ vừa đứng bị một cặp trảo vồ tới mà băng liệt.
“Tại sao chúng lại biết.
” Nhã Phi sắc mặt hơi căng thẳng.
”“Ta chỉ mới Chân Đan thôi, không chánh được thần thức khi giao đấu của bọn họ phát hiện.
Lúc này Nhã Phi mới kịp thời nhận ra, quên mất là chủ nhân mình mới chỉ Chân Đan Viên mãn.
“Ha hả, hai con chuột nhắt muốn nước đục thả câu hả.
”Thân ảnh tên nam tử có chút sắc già nua bất quá nhìn tướng bộ rất dũng mãnh vừa cất lời, đây là một con Hổ Yêu.
“Ha hả, xem ra ta và ngươi phải giải quyết chúng trước mới đánh tiếp được.
”Con còn lại vừa tên tiếng chính là Sư Yêu, một nam từ râu tóc xồm xoàm bất quá tướng mạo cũng dũng mãnh không kém.
Rất đúng ý ta.
”Con Hổ Yêu cười lớn tay ngưng tụ một trảo, thấy thế con Yêu Sư cũng ra tay ngưng tụ một quyền Chân lực.
"Không ổn” Nhã phi lập tức vận chuyển Hỏa Chân Lực bao quanh lấy thân mình và Việt Hoàng, hai con Yêu thú kia đều là Yêu Vương Trung Kì nếu phải đối trọi một lúc hai công kích, nàng có phần không chịu nổi.
Hai trảo mạnh mẽ gào thét phá không mà tới, sắc mặt Nhã Phi có chút ngưng trọng, không biết mình có đỡ nổi hai kích này hay không.
Bỗng từ đâu hư ảnh hai bàn tay ngưng tụ kết vào nhau một mạch đỡ lấy hai kích, chỉ thấy hai thứ va trậm kịch liệt , đôi Song Thủ Việt Hoàng tạo ra vậy mà cũng chống đỡ được một lúc sau đó mới nát vỡ.
Công kích của bọn chúng tuy phá được đôi Song