“Ngươi rốt cụ dùng bí pháp gì?”Sau nhiều lần kinh ngạc, Hỏa Vũ rốt cục cũng đi tới một suy nghĩ.
Bí pháp, chỉ có thể là Bí Pháp, để nói việc nhìn qua vài lần mà có thể học được một Chân Kĩ đến tận Ngũ Tinh Phẩm quả thực chỉ có thể là hư cấu, đừng nói là có thể nhìn ra quyền cơ trong đó mà học được, tu sĩ cũng phải có thời gian để luyện tập mới có thể hảo hảo mà thi triển.
Ấy vậy mà tên này không chỉ nhìn ra mà còn thực hiện nó tốt như vậy, đây quả thực vô lí, chỉ có thể nghĩ tới hắn dùng biện pháp nào đó như Bí Pháp các loại mà thực hiện mà thôi.
“Bị Hỏa Vũ học tỷ đoán được rồi, bất quá nó không được tính là bí pháp gì cả.
”Khả năng này của Việt Hoàng, hắn miễn cưỡng có thể gọi nó là “Chiếu Ảnh Thuật.
Tên hoa mĩ thế thôi bất quá khả năng này của hắn đến từ việc Xa Luân Nhãn tiến hóa thành Tả Luân Nhãn Nhất Đoạn Lưu.
Với con mắt Tả Luân Nhãn có Nhất Đoạn Lưu chính là chấm đen đang chuyển động xung quanh con ngươi Việt Hoàng có thêm một khả năng mới “Sao Chép”Chỉ cần là Chân Kĩ không đạt đến Lục Tinh Phẩm mà nói hắn hoàn toàn có thể sao chép nó, hiển nhiên ba cấp độ Hạ, Thượng, Cực Phẩm cấp càng cao càng mất nhiều thời gian sao chép hơn, điển hình công kích Ngũ Tinh Hạ Phẩm đầu tiên của hỏa Vũ hắn nhìn một cái liền có thể sao chép được, còn Chân kĩ thứ hai Ngũ Tinh Thượng Phẩm hắn cần nhìn đến bảy lượt mới có thể sao chép.
Bất quá cũng chỉ là sao chép mà thôi không thể như tự mình học được, hắn có thể mô phỏng một kích y hệt đối thủ thậm trí nhờ vào lực lượng thâm hậu hơn của hắn có thể thi triển mạnh hơn cả công kích của người thi triển bất quá cũng chỉ dùng được một lần mà thôi, nếu muốn dùng lại, trừ sao chép thêm một lần nữa.
“Hừ” Nghe Việt Hoàng giải thích một hồi tuy rằng nàng vẫn khá khó chịu nhưng ít nhất cũng khiến cho nàng bớt trấn kinh đi, nếu hắn thực sự có thể nhìn một cái mà học được công kích e rằng không biết phải gọi hắn là quái thai hay gì nữa.
“Đừng làm rộn nữa, mau chóng đánh thật đi” Tuy đã hạ hỏa nhưng chiến ý của nàng vẫn là luôn bùng cháy, khí thế cuồn cuộn mà ra, xem ra lần này nàng sẽ đánh toàn lực.
Việt hoàng tuy có thể xem là chiến nhưng trong lòng hắn chiến ý cực kì thấp, tuy nói đánh với đối thủ xứng tầm rất tuyệt bất quá, hiện tại hắn không có hứng cho lắm.
“Vậy chúng ta thắng bại nhờ một kích, thế nào?” Việt Hoàng cười nhẹ, hắn chính là muốn kết thúc càng sớm càng tốt.
Nghe thế Hỏa Vũ cũng là cười nhẹ, rất đúng ý nàng, tu sĩ hơn kém nhau chính là lực lượng, thắng bại nhờ một kích áng trừng sẽ sớm biết ai hơn ai thua.
“Được, thắng bại nhờ một kích.
”Hai bên bỗng nổi lên chiến ý cô đọng, khí thế Chân Hoàng ào ào mà ra, gào thét trấn áp lẫn nhau, Việt Hoàng cùng Hỏa Vũ hai bên ngưng trọng nhìn lấy nhau, khí thế hai bên khiến hai người đều có vài phần thưởng thức thực lực của đối phương.
Đặc biệt là Việt Hoàng, hắn cảm nhận cô nàng này thật sự không tầm thường, tuy nói là nàng tu vi Chân Hoàng Nhị Đoạn Trung Kì nhưng xem ra Chân Hoàng Nhị Đoạn Trung Kì bình thường không thể có lực lượng mạnh mẽ như kia được.
Thân thể hai người mượn nhờ khí thế mạnh mẽ của mình từ từ nhẹ nhàng lơ lửng trên không Việt Hoàng Thủy Chân Lực nồng đượm ngưng tụ mà thành, phía sau lưng Thủy Chiến Mã thấp thoáng xuất hiện, ánh mắt nó vẫn vẻ tràn đầy sát khí, hai tri trước giương cao bá đạo ngắm về phía Hoả Vũ.
Mà nàng cũng lại là không kém, thân thể lở lửng trên không, Hỏa Chân Lực cuồn cuộn ngưng tụ phía sau lưng, hư ảnh Hỏa Phượng hiện ra, con mắt sáng lóe tràn đầy cao ngạo nhìn về phía Thủy Chiến Mã của Việt Hoàng cứ như cả hai có linh tính đang trừng mắt tạo uy thế với nhau.
“Lục Tinh Thượng Phẩm Chân Kĩ”“Thủy Mã Thượng Thiên”“Hỏa Phượng Thượng Thiên”Sau tiếng hô đẳng cấp công pháp của hai bên vậy mà như nhau, hai hư ảnh Chiến thú lao vọt về phía nhau, thoáng chốc, Thiên Địa như trấn kinh, uỳnh uỳnh rung động, hai Chân Kĩ Mạnh mẽ va chạm khiến cả hai người bị kình phong mạnh mẽ từ hai sát chiêu đẩy lùi đến vài mét.
Việt Hoàng có chút suy tư, Chân kĩ “Hỏa Phượng Thượng Thiên” của nàng không chỉ giống nhau từ “Thượng Thiên” mà uy lực cùng cách thức thi triển cũng như hình thái tấn công giống “Thủy Mã Thượng Thiên” của hắn có phần tương đồng đến kì lạ.
Sau một hồi kình phong mạnh mẽ bạo tạc rột cục cũng nhẹ nhàng biến mất, ló ra sau đó hai thân ảnh một nam một nữ vẫn ung dung đứng thẳng, có vẻ không ai thua thiệt ai.
Việt Hoàng bỗng nhắm mắt, miệng nhếch lên một nụ cười “Xem ra chúng ta không ai hơn ai cũng không ai kém ai, trận này coi như hòa, tỷ thấy thế nào.
”Thoáng có chút còn bất ngờ trước dư ba công kích vừa rồi, Hỏa Vũ nghe thấy hắn nói thế vậy mà cũng nở lên một nụ cười hào hoa, mắt nhằm hờ “Coi như vậy đi”“Không thể coi như thế được.
”Việt Hoàng thoáng giật mình câu nói vừa phát ra kia là từ một nữ nhân, bất quá người này có thể thình lình xuất hiện mà hắn không hề hay biết xem ra tu vi người này hơn hắn rất nhiều.
Bỗng từ không trung bóng dáng như tiên tử của một tuyệt sắc giai nhân thon thả từ từ hạ xuống.
Lụa đỏ mỏng manh tung bay, đôi chân thon thả, yêu mị đặt xuống mặt dất, đôi bàn chân tuyệt đẹp vậy mà tiếp xúc với mặt đất như thiên thần hạ phàm, cảm giác như không một hạt bụi bẩn nào có thể vương lại trên đôi bàn chân vốn thả rông kia.
“Thì ra là Hỏa Liên đạo sư.
” Việt hoàng thở dài một tiếng, tu sĩ