Chỗ bàn tay khổng lồ đi qua, không gian xung quanh đều bị chấn động.
Tình cảnh đáng sợ này khiến các đẹ tử đang có mặt tại đây đều cảm thấy tim đập thình thịch.
Ngay lập tức, bàn tay khổng lồ đỏ vàng đan xen va chạm cùng một chỗ với sư tử khổng lồ màu vàng.
Advertisement
Oành!
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc, sóng xung kích cuộn trào, Thiên Khung Phái dường như cũng theo đó mà run lên.
Advertisement
Uy lực bá đạo của cả hai đều dồn hết lên chiêu thức tấn công đối phương.
Sư tử khổng lồ đầu mũi đao của Vương chưởng môn dùng mắt thường cũng có thể thấy đang tan vỡ bằng tốc độ kinh người.
Uy năng của Hủy Diệt Thủ còn sót lại sau công kích vừa rồi lập tức giống như sóng to gió lớn đổ ập về phía Vương chưởng môn đang cầm đao.
“Phụt!”
Vương chưởng môn hộc máu, cả người bay ra ngoài theo hình dáng đường Parabol, nện xuống dưới lôi đài đánh rầm một tiếng.
Thắng bại đã rõ.
Lâm Mộc, thắng!
“Chưởng môn!”
Chúng đệ tự và Nhị trưởng lão vội vàng xông tới chỗ Vương chưởng môn.
Nhị trưởng lão vội vàng chạy qua, đỡ Vương chưởng môn dậy.
Sắc mặt Vương chưởng môn tái nhợt.
Một chưởng ban nãy của Lâm Mộc khiến cho ông ta vô cùng khó chịu, trong cơ thể
cũng xuất hiện thương thế nhất định.
“Mất vũ khí rồi mà vẫn có thể đánh thắng được mình…”
Hai tay Vương chưởng môn run run, trong con ngươi trà đầy vẻ chấn động.
Phải biết rằng chiêu thức ban nãy chính là một trong những thủ đoạn lợi hại nhất của ông ta, thậm chí lúc bắt đầu ông ta còn chưa muốn dùng tới.
Vốn dĩ sau khi sài chiêu này ông ta cứ nghĩ mình đã nắm chắc phần thắng rồi, không ngờ kết quả lại ngược lại.
“Cảm ơn Vương chưởng môn.” Lâm Mộc ôm quyền, cười nói.
Tại khảo nghiệm nghị trưởng, lâm mộc đã dùng tu vi Kết Đan Cảnh sơ kỳ để đánh bại tu sĩ Kết Đan Cảnh trung kỳ.
Tuy rằng Vương chưởng môn nắm trong tay vũ khí Thiên Giai trung phẩm.
Thế nhưng hiện giờ Lâm Mộc đã là Kết Đan Cảnh trung kỳ, Lâm Mộc đánh thắng ông ta cũng chẳng phải là chuyện gì kì lạ.