“Hội trưởng Lưu, rốt cuộc là vì sao, tôi động chạm gì tới lợi ích của thương hội Kim Châu sao?”
Ông ta hoàn toàn không hiểu được, tại sao tin xấu này lại bất ngờ ập tới.
“Bởi vì, hôm nay ông đắc tội với người không nên đắc tội, ông tự suy ngẫm lại đi nhé, ngoài ra, từ ngày mai thương hội Kim Châu sẽ triển khai trừng phạt tập đoàn Quang Vũ của ông, ông tự lo liệu cho mình đi.
”
Nói xong, Hội trưởng Lưu dứt khoát cúp điện thoại.
Advertisement
Ông chủ Ngô nghe tiếng ‘tút tút tút’ đến ngẩn người.
Tin tức này như sét đánh giữa trời quang vậy!
“Đắc tội với người không nên đắc tội, mình đắc tội với ai mà gây ra tai vạ này?” Ông chủ Ngô nghĩ hoài không ra, ông ta nào đắc tội với nhân vật nào ghê gớm đâu.
Ngay lúc ông chủ Ngô đau đầu suy nghĩ, điện thoại lại reo chuông, là Bằng Gia gọi tới.
Ông chủ Ngô là chủ doanh nghiệp bất động sản ở Kim Châu, đương nhiên có hợp tác với Bằng Gia ở một số nội dung, tỷ như vận chuyển v.v, Ngoài ra, ông ta cũng cần Bằng Gia đứng ra đảm bảo công trường không bị quấy rối...!
Cuộc gọi vừa kết nối, Bằng Gia lập tức tuyên bố cắt đứt hợp tác, còn kêu ông chủ Ngô bảo trọng, chú ý tới sự an toàn của công trường nơi công ty ông chủ Ngô đang thi công, lời này rành rành là uy hiếp người ta mà.
“Bằng Gia...cái này...tại sao vậy?” Ông chủ Ngô hỏi dồn.
“Ông đắc tội với người không nên đắc tội.” Bằng Gia quăng lại một câu rồi dứt khoát cúp điện thoại.
Tiếp đó, ông chủ Ngô liên tiếp nhận được những cuộc gọi từ các ông chủ có quan hệ hợp tác, nội dung đều là muốn dừng việc hợp tác!
Sau khi nhận được khoảng chục cuộc gọi như vậy, ông chủ Ngô xụi lơ trên sofa.
Gương mặt ông ta nhuốm vẻ tuyệt vọng.
“Rốt cuộc thì hôm nay mình đã đắc tội với ai? Không ngờ kẻ này lại có năng lực khủng khiếp như vậy, điều động được cả giới kinh doanh của Kim Châu tới đối phó với mình...” ông chủ Ngô gầm lên vì không cam tâm.
“Lẽ nào...lẽ nào là tên thiếu gia sa sút Lâm Mộc?” Ông chủ Ngô kinh hãi trợn trừng hai mắt.
Sao một tên thiếu gia sa sút lại có được bản lĩnh phi thường như vậy? Ngay cả Hội trưởng Lưu của thương hội Kim Châu cũng nghe cậu ta sai khiến?
...!
Ngày hôm sau, Lâm Mộc gọi cho chị họ theo lời dặn dò của Lâm Đại Sơn.
“Lâm Mộc, chị còn tưởng em chết rồi đấy, em rời Kim Châu 5 năm mà cái bản tính ham chơi vẫn không đổi chút nào nhỉ, đến công việc đơn giản như tài xế mà em cũng biếng