“Tên này cũng khá hiếu thuận đó.” Đôi mắt của Trần Uyển Nhi cũng đỏ ửng, cô lẩm bẩm, trong lòng cô cũng thấy cảm động.
Trên sân khấu.
Lâm Mộc nắm lấy bàn tay run rẩy của cha anh: "Ba, con đã hứa với ba là sẽ giúp ba trở lại vị trí chủ tịch, tiếp tục chiến đấu trong giới kinh doanh một lần nữa, và ngày đó chính là hôm nay!"
Ngay lập tức, Lâm Mộc quay đầu nhìn về phía khán giả, trịnh trọng tuyên bố:
Advertisement
"Hôm nay tôi muốn tuyên bố trước mặt mọi người rằng tôi sẽ từ chức Chủ tịch Tập đoàn Thiên Mộc, và cha tôi, Lâm Đại Sơn, sẽ trở thành Chủ tịch Tập đoàn Thiên Mộc!"
Bộp bộp!
Những tràng pháo tay như sấm của các khách mời vang lên!
Lâm Đại Sơn liền vội vàng khoát tay nói: "Mộc Nhi, cái này....!Cái này là sao, tập đoàn Thiên Mộc là do một tay con thành lập, căn bản ba không có bất kì cống hiến gì cả."
"Ba, ba kinh doanh giỏi ơn con, hơn nữa con cũng có chuyện quan trọng hơn phải làm, ba nhất định không được từ chối đâu, với lại không phải ba cũng rất yêu thích việc kinh doanh sao? Hiện tại ba đã có thể trở lại lĩnh vực mà mình am hiểu rồi." Lâm Mộc vừa cười vừa nói.
"Nếu Mộc Nhi đã nói như vậy thì được, ba sẽ gánh vác trọng trách này!" Lâm Đại Sơn nặng nề gật đầu.
Lâm Mộc lại một lần nữa nhìn xuống phía dưới sân khấu.
"Sau này hi vọng các vị phối hợp với ba tôi nhiều hơn trong công việc, đương nhiên những con tôm tép như chủ tịch Hâm thì phải chuẩn bị tư tưởng cho tốt nha." Trong câu nói này của Lâm Mộc, rõ ràng có ý uy hiếp.
Anh vừa nói xong câu này, mấy tên phú nhị đại ngồi bên cạnh tên Hâm thiếu kia đều nhấc ghế lên, kéo dãn khoảng cách với Hâm Thiếu.
Bởi vì bọn họ đã có thể đoán trước được nhà họ Hâm có lẽ sẽ phải gặp sóng gió lớn!
Chủ tịch Hâm ngồi bên dưới nghe anh nói xong, cũng bị dọa sợ đến nỗi giật nảy mình.
"Lâm thiếu gia, chủ tịch Lâm, trước đó là tôi có mắt không tròng, là tôi làm không đúng, tôi.
.
.
sau này tôi nhất định sẽ phối hợp nhiều hơn với tập đoàn Thiên Mộc trong công việc, xin